Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 584 - Chương 581

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 581
 

- Nhanh như vậy đã viết xong?

Hàn Kỳ tiếp nhận báo cáo cười nói.

- Đúng là có đầy đủ lý do, hơn nữa con thuyền vừa lúc đi ngang qua nơi dự lưu của Tấn huyện.

- Hả? Chúng ta đi nhìn xem.

Hàn Kỳ bước nhanh đi ra khỏi khoang thuyền, đi tới đầu thuyền, quan thuyền vừa lúc băng qua eo biển, Phạm Ninh chỉ vào vùng lục địa mặt phía bắc mơ hồ có thể thấy được mà nói:

- Nơi đó chính là Kình Châu, Kình Châu rất hẹp dài, phía nam địa thế tựa như một thanh kiếm, rộng chỉ có ba mươi dặm, dài gần nghìn dặm, chúng ta ở phía nam đồn trú một tòa quân doanh, ước chừng ba trăm binh lính, nhưng quân doanh chỗ này yêu cầu hậu cần chi viện, mà Kình Châu đến nay vẫn không có dân chúng Đại Tống định cư, cho nên...

Hàn Kỳ đã không kìm được nụ cười trên gương mặt, người này thật là lấy cớ, phong thái đường hoàng, làm cho không người nào có thể cự tuyệt, hơn nữa trợ giúp quân doanh hậu cần còn vừa lúc chính là chuyện do Xu Mật Viện quản hạt, vì để cho mình phê chuẩn, người này hao tâm tổn trí suy nghĩ không ít nhỉ!

- Cho nên ngươi liền định xây dựng một tiểu trấn làm hậu cần chi viện cho quân doanh bờ bên kia Kình Châu?

- Đúng vậy!

Phạm Ninh lại chỉ về mặt nam mà nói:

- Eo biển đối diện ở góc khoảng mười dặm vừa lúc có một cảng thiên nhiên, cũng là cảng không đóng băng hiếm có ở Côn Châu, ta chuẩn bị đặt trấn nhỏ ở nơi đó, chờ triều đình phê chuẩn Tấn huyện rồi, sẽ đem trấn nhỏ thăng cấp làm huyện, phương án này Hàn tướng công có thể chấp nhận chứ ạ!

- Nếu là thật thì miễn cưỡng có thể chấp nhận!

- Đương nhiên là thật, nếu không ta đưa Hàn tướng công tới quân doanh Kình Châu xem một chút đi!

Hàn Kỳ lắc đầu:

- Lần này không có thời gian đi, lần này tuần tra Côn Châu thời gian rất gấp, tiếp đó còn muốn thu điền thành!

Trong lòng Phạm Ninh chợt lạnh:

- Hàn tướng công vẫn muốn đi thu điền thành?

Hàn Kỳ gật gật đầu:

- Ta đơn giản nói với ngươi lời nói thật, lần này ta đến Côn Châu, chủ yếu là thẩm tra chuyện ngươi xuất binh Nhật Bản, ta muốn tra xét tình hình thực tế, sau đó hướng lên Thiên tử cùng Tri Chính Đường hồi báo, nếu ta phát hiện ngươi đối với triều đình có chỗ che giấu, ta đây cũng nhất định phải báo cáo chi tiết!

Phạm Ninh trầm mặc một lát hỏi:

- Hàn tướng công nói có chỗ che giấu, cụ thể là cái gì?

- Đều có, chủ yếu là ba điểm, động cơ ngươi xuất binh, đến cùng có đúng là vì mở rộng phòng ngự hay không? Tiếp theo ngươi xuất binh bản chất có tạo thành xâm lấn đối với nước Nhật Bản hay không? Hay là tựa như chính ngươi nói, ngươi chẳng qua là tiêu diệt thế lực bản địa, cũng không có trực tiếp giao thủ với triều đình Nhật Bản; cuối cùng điểm thứ ba chính là, lần này thu được lượng lớn của cải, ngươi có ở giữa bỏ túi riêng hay không?

Phạm Ninh đổ mồ hôi lạnh, cười gượng hai tiếng nói:

- Hàn tướng quân nói đùa rồi, ta làm sao có thể kiếm lời đây?

Hàn Kỳ cười lạnh, hai mắt nhìn hắn, trong lòng Phạm Ninh sợ hãi một hồi, nói thầm: "Hình như ông cụ có lời muốn nói?"

- Tiểu tử ngươi đừng giả bộ, ngươi cho là có một số việc Quan gia không biết, triều đình không biết sao?

- Có thể nhắc nhở vãn bối một chút, cụ thể là chuyện gì không?

- Nói đến chuyện khai thác mỏ vàng, ngươi để cho Chu gia có được tư cách thì thôi, dù sao lúc đó ngươi cũng chưa lấy nữ nhi của Chu gia, nhưng chuyện hai người đường huynh là như thế nào?

Phạm Ninh ngẩn ra, hắn đột nhiên xoay người, vẻ mặt tràn đầy giận dữ:

- Có người cáo trạng ta với triều đình?

Hàn Kỳ vỗ bả vai hắn:

- Quan trường hiểm ác ngươi không phải không biết, ngươi cho là núi cao Hoàng đế ở xa, Hoàng đế và triều đình không quản được ngươi, vậy ngươi sai lầm rồi, nói cho ngươi biết, có vô số ánh mắt ở sau nhìn chằm chằm ngươi, nhất cử nhất động của ngươi ở Côn Châu, Quan gia và triều đình đều có thể nhìn được.

Phạm Ninh bỗng nhiên nghĩ đến người nằm vùng của Trương Nghiêu Tá dưới tay Địch Thanh, trong lòng của hắn im lặng, sau một lúc lâu, hắn thản nhiên nói:

- Hai người đường huynh của ta khai thác mỏ vàng ở Côn Châu không phải là giả, nhưng thủ tục của bọn họ đầy đủ, hợp lý hợp pháp, bọn họ là người đầu tiên phát hiện ra ruộng vàng ở Côn Châu, ta cho bọn hắn quyền khai thác mỏ cũng không phải quyền riêng tư, triều đình khuyến khích tư nhân tìm mỏ.

- Tuy nói là như vậy, nhưng bọn họ lại là đường huynh của ngươi, đào vàng dưới quyền của ngươi, nếu bọn họ đào vàng tại phủ Lưu Cầu, phỏng chừng sẽ không có ai chú ý tới bọn họ, thiệt cho ngươi đã mang danh Giám Sát Ngự Sử, đạo lý tối thiểu ngươi cũng không hiểu à?

Phạm Ninh trầm mặc, hắn dĩ nhiên hiểu được sự tình ở trong này, nếu như Minh Nhân, Minh Lễ không đào được vàng, cái đó sẽ không thấy ai nói gì, nhưng bọn họ lại đào được hoàng kim, có lợi, có người sẽ buộc tội hắn thiên vị, tìm các loại lí do đến đả kích hắn, khiến hắn trăm miệng khó kể, cuối cùng cho dù không có chuyện, nhưng thanh danh cũng hỏng rồi.

- Có người buộc tội sao?

Hàn Kỳ gật gật đầu:

- Viện Giám Sát từng đề xuất việc này, sau khi Ngự Sử Trung Thừa Trương Biện đi gặp mặt Quan gia, chuyện này liền không có tin tức, hẳn là Quan gia thay ngươi khống chế, nhưng ngươi vẫn nên chú ý! Cho dù Quan gia hiện tại tín nhiệm ngươi, vậy sau này thì sao? Vạn nhất sau này có người lật lại chuyện này, ngươi phải suy xét làm như thế nào mới có thể san bằng chuyện này.

- Hàn tướng công có ý kiến nào tốt hay không?

Hàn Kỳ khẽ cười nói:

- Ta cho ngươi hai đề nghị: Thứ nhất, chuyện này ngươi tiếp tục làm. Thứ hai, ngươi phải công khai lập hồ sơ, làm cho bọn họ hợp lý hợp pháp, tỉ như xin triều đình thưởng cho bọn hắn tìm mỏ, khen ngợi bọn họ là người đầu tiên tìm thấy mỏ vàng ở Côn Châu, cống hiến cho triều đình, đơn giản công khai chuyện này ra, về sau cũng sẽ không có người nào lấy chuyện này làm khó dễ ngươi nữa.

- Hàn tướng công không đề nghị ta thu hồi quyền cho bọn họ đào vàng?

Phạm Ninh không hiểu hỏi.

Hàn Kỳ nhìn hai bên không có ai, liền thấp giọng nói:

- Lòng của đế vương không phải ta và ngươi có thể hiểu được, nhưng nhìn chung lịch sử, điển cố Vương Tiễn và Tiêu Hà ngươi sẽ hiểu.

Phạm Ninh yên lặng gật đầu, hắn hiểu, Vương Tiễn dẫn bốn trăm ngàn đại quân xuất chinh Sở quốc, trước khi đi hỏi Tần Thủy Hoàng Doanh Chính đã muốn vô số đất đai, phủ, mĩ nhân, Tiêu Hà bị thiên tử Lưu Bang đố kỵ, liền chiếm đoạt phủ điền, tự hủy danh dự, kỳ thật đều là một đạo lý, thiên tử không sợ ngươi tham tiền háo sắc, chỉ sợ ngươi không có lòng trung thành.

Chính mình ở phía xa của Côn Châu, tay cầm quân chính quyền, thiên tử Triệu Trinh không lo lắng chút nào là không thể nào, tuy rằng gia nhân phụ mẫu mình ở Đại Tống, nhưng nếu như mình cũng có một chút hành vi lấy quyền công làm việc tư như thế, Triệu Trinh ngược lại sẽ càng thêm yên tâm, nước quá trong ắt không có cá, Triệu Trinh chỉ sợ mình không tham tiền không háo sắc mà thôi!

Chính mình trong lúc vô tình, không ngờ đi đúng một nước cờ, nghĩ thông suốt điểm này, trong lòng Phạm Ninh trầm tĩnh lại, hắn thầm khen gừng càng già càng cay, tuy rằng Minh Nhân và Minh Lễ hiện tại đang khai thác mỏ vàng là ở trong quyền của Chu gia, người khác cũng không thể nói gì hơn, nhưng năm trước? Đề nghị của Hàn Kỳ không ngờ lại có điểm tốt hướng triều đình xin khen ngợi bọn họ năm trước có công tìm mỏ, phát hiện mỏ vàng, cái này để đề phòng sau này người khác lấy chuyện này gây khó dễ.

Bình Luận (0)
Comment