Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 596 - Chương 593

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 593
 

- Đây là hai năm trước Thiên tử ban cho ngươi, ngươi không ở kinh thành, chưa lĩnh, lần này ngươi có thể đi nội kho lĩnh, nhờ người khác tới cũng có thể, nội kho chỉ nhận kim dẫn và ngọc bích.

Phạm Ninh biết mình được thưởng một vạn lượng hoàng kim, nhưng vẫn không có cơ hội đến lĩnh, hắn cất kim dẫn và ngọc bích đi, Tăng Công Lượng lại nói:

- Không có gì nữa, chỉ còn việc điền một ít bảng, ký tên, sau đó nộp quan ấn lên trên là kết thúc.

Phạm Ninh ngẩn ra:

- Chức vụ mới của ta thì sao?

Tăng Công Lượng áy náy nói:

- Bây giờ vẫn chưa có nghị định bổ nhiệm xuống dưới, phỏng chừng phải phiền ngươi mấy ngày nữa lại đi một chuyến rồi, nghỉ ngơi thật tốt vài ngày đi!

Phạm Ninh gật gật đầu:

- Đa tạ!

Tăng Công Lượng đưa cho Phạm Ninh một chồng thư từ chức thật dày, mỗi một đơn từ chức này đều phải điền hết, cũng kí tên đồng ý, đây là một đống tư liệu khi nhận chức hoặc từ chức quan viên đều phải điền, bao gồm tình hình gia đình, nơi ở, tài sản...

Nếu phát hiện tài sản và thu nhập của chức vụ không giống nhau, còn phải giải trình rõ ràng, tuy nhiên đối với các quan viên đây chỉ là hình thức, có thể tùy ý tìm một lí do nào đó để giải thích, ví dụ như: của hồi môn của thê tử, đây cũng là lí do được dùng nhiều nhất, cũng là lí do đường hoàng nhất, Ngự Sử Đài cũng không tra xét thêm.

Huống chi cũng không có ai sẽ thành thực viết báo cáo từng hạng mục, bình thường đều viết vào những cửa hàng, bất động sản có thể nhìn thấy... về phần tài sản chìm, không khám xét nhà, cũng không thể nào tra ra.

Phạm Ninh đang ở cúi đầu viết, phía sau lại truyền đến một trận nghị luận:

- Đáng tiếc! Đường đường lãnh tụ của giới văn học không ngờ lại làm loại chuyện này, gã xong đời rồi.

Phạm Ninh ngẩn ra, đây là đang nói ai?

Hắn đứng lên, chỉ thấy sau cây cột, hai gã quan viên cầm chén trà, Phạm Ninh vừa mới muốn hỏi, hai gã quan viên này mới phát hiện phía sau lại có người, bọn họ lập tức hoảng sợ, vội vàng rối rít rời đi.

Phạm Ninh đầy nghi hoặc, đây chẳng lẽ là đang nói Âu Dương Tu sao? Hiện tại được xưng là lãnh tụ của văn đàn Đại Tống, dường như ngoại trừ Âu Dương Tu cũng không có người khác, đến tột cùng ông ấy đã làm chuyện gì?

Trong hành lang Lại bộ, mỗi người đều đang vội vàng bận rộn, không ai có thể giúp hắn cởi bỏ khúc mắc này.

***

Từ trong hoàng cung đi ra, Phạm Ninh gọi một chiếc xe bò, không bao lâu đã đến cửa hàng tổng của cửa hàng tiền Chu Ký ở bên cạnh cửa Chu Tước, mười hai cửa hàng của Chu gia ở kinh thành đã làm của hồi môn của Chu Bội vào Phạm gia, tuy nhiên không đổi tên, một mặt là chủ nhân trên danh nghĩa vẫn là Chu Bội, về phương diện khác Phạm Ninh cũng không muốn thay đổi tên tiệm khiến cho Chu gia phản cảm, vì mười hai cửa hàng này, nội bộ Chu gia đã ầm ĩ ngập trời rồi.

Tuy rằng cửa hàng không đổi tên, nhưng đông chủ đã đổi thành Chu Bội, cũng tiến hành lập hồ sơ ở quan phủ rồi, không có quan hệ gì với Chu gia nữa.

Đại quản sự vẫn là Lưu đại quản sự làm từ trước, Phạm Ninh cũng không có đổi mới, Lưu đại quản sự ở kinh thành làm đại quản sự hai mươi năm, trung thành và tận tâm đối với Chu Nguyên Phủ, cũng tận chức tận trách, đương nhiên gã sẽ trung thành và tận tâm đối với Chu Bội.

Phạm Ninh đi vào cửa hàng tiền, Lưu đại quản sự đang ở trong quầy dặn dò liếc mắt một cái nhìn thấy đông chủ, vội vàng ra đón, mỉm cười nói:

- Hoan nghênh quan nhân đến tuần tra!

Phạm Ninh khoát tay:

- Ta không phải đến tuần tra, đi vào bên trong nói đi!

- Quan nhân mời!

Phạm Ninh đi theo Lưu đại quản sự vào hậu đường, Lưu đại quản sự lấy ra một chìa khóa vàng lớn cỡ bàn tay đưa cho Phạm Ninh:

- Đây là cái chìa khóa của kho vàng đặc biệt, năm mươi hòm vàng cát ngày hôm qua quan nhân đưa tới đã để vào trong kho, mời quan nhân theo ta đi xem lại, đây là luật, nhất định khách nhân phải tự mình kiểm tra lại mới có thể giao chìa khóa, quan nhân mặc dù là đông chủ, hẳn là cũng không ngoại lệ.

Trong lòng Phạm Ninh cũng rất tò mò, liền gật gật đầu cười nói:

- Vậy đi xem!

Lưu đại quản sự kêu hai gã quản sự khác lên, lấy một chuỗi chìa khóa đi vào phía sau một tòa nhà, nơi này chính là cửa vào của kho bạc đặc biệt, có ba cái khóa lớn khóa lại, ba người mỗi người giữ một chìa khóa, nhất định phải đồng thời mở mới có thể mở ra.

Ba người mở khóa lớn ra, nhấc một tấm sắt rất nặng lên, đối diện là bậc thang đi xuống kéo dài, Lưu đại quản sự giới thiệu:

- Phía dưới kho chỉ dùng đá xây thành, sau đó đúc bằng nước thép, búa bổ chùy đập đều không được, quan nhân xin mời!

Phạm Ninh theo sau đại quản sự men xuống dưới bậc thang, phía dưới chính là kho bạc đặc biệt, tối thui, Lưu đại quản sự đốt lên hai chén đèn dầu, chỉ thấy phía trước là một đường năm thước chiều rộng, hành lang dài chừng năm trượng, hai bên đều có 5 gian phòng ốc, được khóa lại bằng chiếc cửa sắt dày.

- Sao chỉ có mười gian phòng?

Phạm Ninh hơi không hiểu hỏi.

Lưu đại quản sự cười nói:

- Đây đều là nơi nhà quyền quý cất giữ vàng bạc, ít nhất cũng phải có năm nghìn hai lượng hoàng kim trở lên mới có tư cách để ở nơi đây, ngoài ra còn có kho chứa bạc và châu báu, điều kiện để cất giữ ở đây cũng rất cao, đương nhiên tiền gửi cũng cao, một năm phí gửi cũng phải lên tới ba ngàn quan tiền.

- Vậy tại sao không để trong phủ của chính mình?

- Cái này liên quan đến việc phân chia tài sản của một nhà quyền quý, cũng liên quan đến một vấn đề về an toàn, cho nên rất nhiều nhà quyền quý không muốn cất giữ vàng bạc châu báu trong nhà, mà được lưu giữ bên trong cửa hàng lớn, mười cửa hàng tiền lớn ở kinh thành đều có nhà kho đặc biệt, cửa hàng nhà họ Chu đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Phạm Ninh cười gật gật đầu:

- Thì ra là thế, hôm nay ta lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy.

Lưu đại chưởng quỹ khẽ mỉm cười, đi vào kho bạc số sáu, gã giơ giơ lên một cái chìa khóa trong tay nói:

- Cần ta và quan nhân cùng nhau cho chìa khóa vào lỗ, đồng thời di chuyển, cửa sắt mới có thể mở ra, quan nhân xin mời!

Phạm Ninh và Lưu đại quản sự đồng thời tra cái chìa khóa vào lỗ khóa, cùng nhau dùng sức, chỉ nghe 'Tạch... ! Tạch... ! Tạch... !' ba tiếng, Lưu đại quản sự dùng sức kéo tay nắm cửa chính, chỉ thấy cửa sắt nặng nề mở ra.

Kho bạc không nhỏ, bề rộng chừng tám thước, sâu hai trượng, cao chừng khoảng một trượng, bên trong chồng chất năm mươi hòm gỗ, cái này chính là hoàng kim trong hai năm Minh Nhân và Minh Lễ đào được, mặt khác ở bên cạnh còn đặt mười thùng sắt lá, Phạm Ninh ngẩn ra, chỉ chỉ thùng sắt lá hỏi:

- Bên trong là cái gì?

Lưu đại quản sự cười nói:

- Quan nhân quên ạ? Đây là tiền đổi xưng hô lão gia cho quan nhân.

Phạm Ninh lập tức nghĩ tới, ngày ấy lập gia đình, Chu Nguyên Phủ cho mình một vạn lượng hoàng kim, hắn cười cười nói:

- Ta vẫn cho là đặt ở trong trướng của mình.

- Nếu quan nhân nguyện ý, cũng có thể đặt ở trên trướng của quan nhân.

Trướng của cá nhân và kho bạc đặc biệt không phải là một, kho bạc đặc biệt chỉ thay cá nhân bảo quản tài vật quý giá, năm đó bỏ vào là bộ dáng gì, về sau lấy ra cũng là bộ dáng đó, cửa hàng sẽ không động vào nó.

Bình Luận (0)
Comment