Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 605 - Chương 602

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 602
 

Còn cả hầu gái nội phòng A Nhã, đây là hầu gái theo bên cạnh hầu hạ vợ chồng Phạm Ninh vào ban đêm, cô ấy tương đối đặc thù, ngoài ra còn có một nhân vật đặc thù là Kiếm Mai Tử, ở trong phủ thuộc loại tồn tại cách biệt, giống như một nửa chủ nhân.

- Phu nhân phía sau nhà phòng không nhiều lắm, bốn hầu gái trong nội trạch có thể ở lầu Thúy Vân không? Kiếm cô nương ở tây viện được rồi.

Làm bà quản gia, Ngô thị phải sắp xếp tất cả chỗ ở của người làm, trong nhà chỉ có hai tòa đông tây viện, đông viện là phòng ngủ và thư phòng của chủ nhân, tây viện tạm thời đang trống, Chu Bội liền muốn bốn hầu gái ở tây viện nhưng bà quản gia cảm thấy không ổn, cho dù đông hay là tây viện đều là nơi của chủ nhân ở, A Nhã là trường hợp đặc biệt có thể ở tây viện, nhưng bốn hầu gái ở tây viện thì có chút không phù hợp quy củ.

Chu Bội nghĩ cũng đúng liền gật đầu:

- Được rồi, bốn bọn họ ở sương phòng bên trái lầu một, hai người một phòng, Ngô đại nương cũng ở tả sương phòng, Trương quản gia ban đêm trở về nhà nhưng trong phủ phải giữ cho ông ấy một phòng, sau này trên phủ chúng ta không có phòng khách, có khách đến có thể đến ở ngõ Phù Dung, bên đó chuyên cho khách thuê trọ.

Bà quản gia Ngô thị gật đầu:

- Tôi biết rồi.

Lúc này Kiếm Mai Tử ở bên nói:

- Ta cũng ở lầu Thúy Vân, ta thích ở nơi cao, phòng lầu ba bên đó cho ta được không?

Lầu ba của Thúy Vân Lầu là kho sách nhưng bên phải có một hai phòng, cửa sổ vừa hay nhìn ra đông viện ở hậu trạch, thẳng với phòng ngủ của vợ chồng Phạm Ninh chỉ cách có ba trượng, đương nhiên người bình thường muốn chạy xuống lầu phải đi một vòng lớn mới có thể đến đông viện, nhưng đối với Kiếm Mai Tử lại không giống, nếu như có tình huống gì gấp cô ấy từ cửa sổ chạy trên mái hiên, lại nhẹ nhàng tung người thì có thể nhảy vào đông viện.

Bởi vì lầu ba của Thúy Vân trở lên có nhìn thấy rõ tình hình của nhà sau, dưới tình huống bình thường Phạm Ninh không để ai ở lầu ba và lầu bốn, chỉ có ban ngày vú già dọn dẹp có thể đi lên nhưng mà Kiếm Mai Tử tương đối đặc thù, Chu Bội cười nói:

- Nếu Kiếm tỷ muốn ở ta không có ý kiến gì, bên phía quan nhân có lẽ cũng không có vấn đề.

- Vậy tỷ chuyển lên đấy.

Kiếm Mai Tử mang theo hành lý của mình trực tiếp lên lầu Thúy Vân.

Ngô thị lại nói với Chu Bội:

- Còn có phòng bếp nấu cơm, phu nhân xem có muốn sắp xếp hai phòng bếp, tách phòng bếp lớn và phòng bếp nhỏ ra không?

Chu Bội suy nghĩ một chút nói:

- Có thể sắp xếp hai nhà bếp nhưng đầu bếp nữ không cần chia.

- Được rồi! Vậy tôi đi sắp xếp.

Lúc này Chu Bội nhìn thấy chồng, chỉ thấy hắn đang chỉ tay mấy gia đinh sắp đặt đỉnh Thúy Vân, khi bọn họ không ở kinh thành đỉnh Thúy Vân chuyển đến phủ tam tổ phụ, tối qua mới chuyển qua, Phạm Ninh cảm thấy chưa được đặt chính giữa, lại chỉ tay gia đinh sắp xếp lại một chút.

- Phu nhân!

Người gác cổng vội vàng chạy tới nói:

- Bên ngoài có ba người trong cung đến!

Chu Bội vội vàng gọi Phạm Ninh:

- Phu quân, người trong cung đến.

Phạm Ninh ngẩn người vội vàng xoay người đi ra, Chu Bội lại dặn dò quản gia đưa một trăm lượng bạc cho hoạn quan trong cung làm tiền uống trà.

Ba gã hoạn quan đang dắt ngựa đứng ngoài cổng, nhìn thấy Phạm Ninh đi ra, hoạn quan dẫn đầu lên trước tủm tỉm cười hành lễ nói:

- Học phái Tạp Gia nội thị Vương Quần, quan gia triệu Phạm Ninh tri châu vào cung yết kiến, chúng ta đặc biệt đến thông báo.

- Vất vả cho ba vị công công rồi, bây giờ vào cung luôn sao?

- Đúng thế! Quan gia ở ngự thư phòng đợi, Phạm tri châu mời đi theo chúng tôi.

Phạm Ninh vội vàng dặn dò chuẩn bị ngựa, quản gia đi ra mang ba cái túi da đưa cho ba gã hoạn quan:

- Một chút tâm ý gửi ba vị công công uống trà.

Ba người nhận túi bạc nặng trịch, mặt mày lập tức hớn hở cười:

- Đa tạ! Đa tạ!

Lúc này một chiếc xe ngựa hoa lệ chầm chậm lái tới, do hai con ngựa to cao kéo, bình thường xe ngựa có hoa lệ hay không thì không có quan hệ gì, mấu chốt là số lượng ngựa được coi trọng, thiên tử cưỡi sáu con, thái tử cưỡi năm con, chư vương cưỡi bốn con, từ quan cao tam phẩm trở lên cưỡi ba con, bách quan cưỡi hai con, bình dân cưỡi một con, cấp bậc nghiêm ngặt.

Xe ngựa của phủ Phạm Ninh thực ra cũng có thể dùng ba con ngựa, tước vị của hắn là Thái Khang hầu tòng tam phẩm, nhưng mà vẫn nên khiêm tốn một chút, bình thường hắn đều cưỡi ngựa, xe ngựa do thê tử Chu Bội sử dụng, hôm nay là vì vào cung, tình hình tương đối đặc thù cho nên ngồi xe ngựa.

Phạm Ninh lên xe ngựa, ba gã hoạn quan cưỡi ngựa theo sau, xe ngựa đi về hướng hoàng cung.

hạm Ninh chờ ở cửa ngự thư phòng một lúc, một gã hoạn quan đi ra cười nói:

- Phạm tri châu xin mời.

Phạm Ninh hết hồn, tên hoạn quan này sao vẫn còn gọi mình là Phạm tri châu? Mình đã từ chức rồi, hắn biết những hoạn quan này đều rất cẩn thận, sẽ không gọi bừa chức quan, lẽ nào thiên tử vẫn muốn mình nhận chức tri châu sao?

Phạm Ninh nghĩ ngợi lung tung đi tới cửa, nhìn vẻ mặt cung kính của một gã hoạn quan khác trong ngự thư phòng, gã cung kính đối với chủ nhân trong gian phòng này, Phạm Ninh bỗng nhiên tỉnh ngộ, tại sao hoạn quan vẫn còn gọi mình là tri châu, những hoạn quan này không quan tâm chuyện bổ nhiệm hay miễn nhiệm của triều đình, bọn họ chỉ thừa nhận hoàng đế, hoàng đế còn chưa cho hắn chức mới, vậy hắn vẫn là tri châu Côn Châu.

Nghĩ thông điểm này trong lòng Phạm Ninh nhẹ nhõm, nói thật hắn thực sự không muốn đi làm quan địa phương nữa, ít nhất mấy năm nay không muốn, hắn rất rõ vài năm tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì, mấy năm nay hắn cũng không thể không nghĩ đến rời ra trung tâm triều đình.

Đi vào ngự thư phòng chỉ nhìn thấy thiên tử Triệu Trinh đang trầm tư đứng trước cửa sổ, Phạm Ninh không làm phiền mà lẳng lặng đứng một bên, một lúc sau Triệu Trinh cũng đã nhìn thấy Phạm Ninh, cười nói:

- Trâm hơi thất thần rồi.

- Vi thần tham kiến bệ hạ!

- Miễn lễ!

Triệu Trinh ngồi xuống lại cười nói:

- Trẫm xem báo cáo công tác của ái khanh, rất có hứng thú đối với đề nghị lấy đảo nuôi đảo của ái khanh, có thể nói cụ thể hơn không?

Thực ra lấy đảo nuôi đảo không phải là một đề nghị mà là một câu trong báo cáo công tác, chính là câu này rung động Triệu Trinh, những thứ khác ông không chú ý nhiều, ngược lại câu này hấp dẫn hứng thú của ông.

Phạm Ninh sắp xếp ý nghĩ lại một chút, lúc này mới không nhanh không chậm nói:

- Lấy đảo nuôi đảo thực ra chỉ là cảnh giới thấp nhất, nói đơn giản chính là không gia tăng gánh nặng lên triều đình, ban đầu khi xây dựng Côn Châu triều đình đầu tư vào lượng lớn tài nguyên, thần nhớ rất rõ khi đó rất nhiều tiếng phản đối…

Tiếng phản đối của Phạm Ninh, Triệu Trinh cũng nhớ lại nỗi buồn, trong thời gian chuẩn bị ba năm triều đình làm thuyền, cấp lương thực, hao phí nhiều tiền chuẩn bị vật tư. Sau đó tin tức mở Côn Châu truyền ra ngoài dẫn đến nhiều tiếng phản đối, hao tài tốn của - đây là lý do phản đối nhiều nhất, lí do rất đường hoàng, khiến không ai có thể phản bác được.

Bình Luận (0)
Comment