Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 626 - Chương 623

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 623
 

Chu Nguyên Phong đương nhiên biết nguy hiểm trong này, ông trầm tư rất lâu sau đó nói:

- Ý của A Ninh là, ở thời khắc mấu chốt mới vận dụng sức mạnh của báo chí?

Đó là vấn đề then chốt, nếu Phạm Ninh động một chút là dùng báo chí công kích đối thủ, Chu gia cũng không chịu được.

Phạm Ninh gật gật đầu:

- Cháu sẽ không để Chu gia bị khó xử.

Chu Nguyên Phong lại suy nghĩ rất lâu, cuối cùng đồng ý:

- Nếu không liên quan triều chính, ta có thể thử một lần

Phạm Ninh tuy cổ vũ Chu gia làm báo, nhưng hắn lại không thể tham gia, hơn nữa phải cách chuyện làm báo càng xa càng tốt, trong này không thể có một chút dấu vết của hắn.

Với việc Tiết Tông Nhụ tự sát, vụ án của Âu Dương Tu cũng bị gián đoạn, sự việc phía sau triều đình cũng không truy cứu nữa, chuyện này coi như kết thúc, dư luận báo chí tổn hại sâu sắc đến Âu Dương Tu cũng ngừng công kích, hai tờ báo cũng không nhắc đến chuyện này, nhưng không ai biết, "Tiểu Báo" vì nhất định không chịu công khai xin lỗi mà chịu bỏ ra một vạn quan tiền phạt.

Kết quả cuối cùng thoạt nhìn dường như là công bằng, Âu Dương Tu trả giá bằng danh dự tổn hại thê thảm và thân thể bởi vậy mà suy sụp, Tiết Tông Nhụ cũng phải trả cái giá bằng tính mạng, nhưng người biết rõ nội tình thật sự lại rất rõ, Tiết Tông Nhụ chẳng qua là kẻ chết thay thôi, con đường làm quan của Âu Dương Tu cơ bản xem như bị hủy rồi.

Thời gian lại qua hai ngày, buổi chiều hôm đó, Phạm Ninh vừa trở lại trong phủ, bà quản gia liền chào đón nói:

- Khởi bẩm quan nhân, chủ nhân Ngô phủ bên cạnh vừa mới tới, muốn nói chuyện bán nhà với quan nhân.

Phạm Ninh vội vàng hỏi:

- Người đâu?

- Ông ta thấy quan nhân không ở nhà, liền về nhà bên cạnh rồi, nếu quan nhân muốn gặp ông ta, ông ta có thể qua đây bất cứ lúc nào.

Phạm Ninh gật gật đầu:

- Vậy phiền quản gia mời ông ta đến!

Bà quản gia vội vàng đi, Phạm Ninh cũng không có vào phủ mà chờ ngay ở cửa phủ, không lâu sau, một người đàn ông trung niên bước nhanh đi tới.

Y vào cửa liền chắp tay về phía Phạm Ninh cười nói:

- Tại hạ Ngô Ứng, là chủ nhân nhà bên cạnh, làm hàng xóm bốn năm, ta vẫn là lần đầu tiên gặp Phạm Tri viện.

- Ta cũng là lần đầu tiên gặp Ngô nha nội, chủ yếu là ta nhậm chức ở hải ngoại, phủ trạch đều để không, vừa mới quay về chưa được bao lâu.

- Thật sự, ta ngưỡng mộ đại danh Phạm Tri viện đã lâu rồi.

Phạm Ninh trước đó đã điều tra Ngô gia bên cạnh, Ngô phò mã và công chúa đã qua đời, chỉ để lại một đứa con trai, chính là Ngô Ứng trước mặt này, phong Tử tước, đảm nhiệm Đoàn luyện sứ Tương Châu, khoác một chức quan hư danh, lấy một khoản bổng lộc, nhưng nhà này tương đối có tiền, chỉ riêng phủ trạch ở kinh thành đã có bốn tòa, nhà bên cạnh là một trong số đó.

Phạm Ninh mời Ngô Ứng vào phủ, Ngô Ứng đi vào trước Thúy Vân Phong, tỉ mỉ thưởng thức khối đá đệ nhất kinh thành này, y cười nói với Phạm Ninh:

- Khối Thúy Vân Phong này ta cũng nghe đại danh đã lâu, sau mới biết, nó không ngờ ở ngay nhà hàng xóm của ta, sớm biết ta đã qua đây nhiều để thưởng thức.

- Ngô nha nội bất cứ lúc nào cũng có thể qua đây thưởng thức!

Hai bên cũng chỉ là nói cho vui mà thôi, nếu Ngô gia muốn bán nhà, cơ hội đến đây nữa cũng rất ít.

Hai người đi vào phòng khách ngồi xuống, một hầu gái tiến vào dâng trà, lúc này Ngô Ứng mới chậm rãi nói:

- Bên này vốn là bất động sản của cha ta, sau để lại cho ta, ta chỉ ở lại đây ba năm, bởi vì không tiện chăm sóc người nhà, lại chuyển về thành cũ, sau khi phụ thân qua đời năm năm trước, ta thừa kế tòa nhà chính, cũng không có lui tới bên này nữa.

Phạm Ninh gật gật đầu lại cười hỏi:

- Tại sao Ngô nha nội lại muốn bán nhà?

Ngô Ứng cười nói:

- Mấy phủ trạch khác của ta đều ở trong thành, cũng tương đối gần nhau, mà ngôi nhà này lại khá xa, qua đây cũng không có tiện, không giấu gì Phạm Tri viện, ba năm trước ta đã định bán rồi, chỉ có điều vẫn chưa tìm được nhà mua thích hợp, ta lại không muốn bán cho thương nhân, cuối cùng không có bán, thê tử của ta mấy ngày trước gặp được quý phu nhân, hàn huyên vài câu, quý phu nhân hình như nói phủ trạch hơi nhỏ, ta nghĩ vừa hay ta cũng tính bán nhà, dứt khoát sẽ thành toàn cho các vị.

Phạm Ninh cúi người nói:

- Nói ra thì xấu hổ, phủ trạch này thật diện tích không nhỏ, nhưng bố cục khá đặc biệt, hơn nữa lầu Thúy Vân này là Thiên tử ban thưởng xây, vẫn không thể tùy tiện phá bỏ, cả phủ trạch diện tích tuy rằng không nhỏ, nhưng phần đất lãng phí nhiều lắm, phòng quá ít, quả thật không đủ để ở, ngay cả cha mẹ ta đến cũng phải ở nơi khác, nếu Ngô nha nội đồng ý bán lại nhà bên cạnh, ta đồng ý mua lại, cứ dựa theo giá thị trường, hai bên đều không chịu thiệt, thế nào?

Ngô Ứng cười ha hả:

- Phạm Tri viện là người sảng khoái ha! Ta cũng sẵn lòng giao thiệp với người sảng khoái, ba năm trước phủ trạch này ta ra giá hai vạn quan, bây giờ vẫn là cái giá này, giá này vẫn hợp lý chứ!

- Hai nghìn quan một mẫu, nói thật, giá này so với thị trường hơi thấp rồi!

- Đương nhiên phải xem người, ba năm trước một thương nhân muốn mua, ra giá hai vạn năm nghìn quan, ta còn không muốn bán cho gã, ta chỉ là muốn kết giao bằng hữu với Phạm Tri viện, đối với bằng hữu, đương nhiên là dùng giá hữu nghị rồi.

Phạm Ninh âm thầm khâm phục gã biết nói chuyện, thật ra phủ trạch của gã cũng chỉ giá hai vạn quan tiền, chủ yếu vì khá cũ, còn phải tốn tiền tu sửa, hơn nữa phía sau cũng không có bến tàu, giá không đến hai vạn năm nghìn quan, thương nhân sở dĩ ra cái giá này là yêu cầu bao gồm sang tên, quan phủ vẫn hạn chế tương đối nghiêm khắc với thương nhân mua nhà.

Phạm Ninh đoán nguyên nhân thật sự ba năm trước không bán được cũng là bởi vì sang tên khó khăn, nhưng đối với Phạm Ninh thì không có vấn đề này, cho nên hai vạn quan tiền là giá cả hợp lý, nhưng người ta không nói giá hợp lý, mà nói giá hữu nghị.

Phạm Ninh cười cười nói:

- Đa tạ tâm ý của Ngô nha nội, ta rất sẵn lòng kết giao bằng hữu với Ngô nha nội, về sau có điều gì cần giúp đỡ, cứ việc tới tìm ta, ta nhất định sẽ cố gắng tương trợ.

Ngô Ứng cần chính là những lời này, gã khẽ mỉm cười:

- Đa tạ Phạm Tri viện coi trọng, ta ngày mai sẽ sắp xếp một bà quản gia qua đây tiến hành sang tên, đợi sau khi thủ tục sang tên đều làm xong, sau đó mới thanh toán tiền nhà, tiền đồng, bạc trắng, tiền giấy ta đều có thể nhận.

Ngô Ứng suy nghĩ rất chu toàn, gã sắp xếp một bà quản gia qua đây tiến hành sang tên, như vậy Chu Bội cũng có thể trực tiếp liên hệ với bà quản gia rồi.

- Rất cảm tạ!

Ngô Ứng tự nhiên đứng dậy cáo từ, Phạm Ninh đưa gã ra tận cửa phủ, lúc này Chu Bội tiến lên vui rạo rực hỏi:

- Bàn bạc xong rồi?

Phạm Ninh cười gật gật đầu:

- Hai vạn quan tiền, ba ngày sau nhà bên cạnh chính là của chúng ta rồi.

- Thật tốt quá, cả ngày hôm nay thiếp đều đang suy nghĩ nên bố trí lại thế nào.

Bình Luận (0)
Comment