Bên hông Phạm Ninh đeo một khối ngọc đẹp cao cấp, tính chất ấm nhuận (ấm áp và không quá khô hanh) mịn màng, nhìn giống như mỡ, trơn bóng nguyên chất, cảm giác thật giống như cầm một miếng mỡ dê, không có khuyết điểm nhỏ nào, là vật Phạm Ninh yêu thích, luôn đeo ở bên hông, khối ngọc đẹp mỡ dê này chính là dùng hai mươi lượng bạc mua lại ở chỗ Lý Tam.
- Đại quan nhân, nếu ngài muốn loại ngọc mỡ dê lần trước thật đúng là không có rồi, nhưng mà hôm qua ta kiếm được một khối này.
Lý Tam lấy từ trong hộp ra một khối ngọc trắng tròn hình ống, ánh mắt Phạm Ninh sáng lên.
- Ngọc tông. (hình vuông, chính giữa có l̀ỗ thủng hình tròn)
Ngọc tông là lễ vật dùng để cúng tế, đời nhà Thương tương đối nhiều, cũng chôn cất theo người chết, thường đặt ở bụng, Phạm Ninh nhận lấy khối ngọc tông, là hình ống tròn, một tấc dày (tấc: đơn vị đo chiều dài, 10 phân là 1 tấc, 10 tấc là 1 thước TQ) cao thấp giống một quả bóng tennis, chắc là dùng ngọc Nam Dương chạm khắc thành.
Đương nhiên, nếu như nhìn từ chất lượng ngọc thì còn kém xa ngọc mỡ dê (nguyên văn là ngọc dương chi), mặc dù cũng nhẵn mịn sáng loáng, ngọc đặc bao quanh, nhưng không có loại cảm giác bóng như ngọc dương chi, ngược lại có phần trong suốt.
Nhưng mà ngọc tông coi trọng năm tháng tang thương, lịch sử phong phú, giá trị được thừa hưởng từ lịch sử phía trên không phải ngọc dương chi có thể so sánh.
- Ngọc tông này ta muốn, bao nhiêu tiền?
Lý Tam lại lấy ra một miếng ngọc tông ghép thành đôi cười nói:
- Ngọc tông này là một đôi, năm mươi lượng bạc.
- Đắt.
Phạm Ninh lắc đầu.
- Nhiều nhất bốn mươi hai, giá này thì ta mua, hoặc là ngươi để lại cho người khác.
- Vậy cũng được! Bốn mươi hai thì bốn mươi hai, ai bảo đại quan nhân là khách hàng chính cơ, cứ theo như giá tiền của ngài đi.
Phạm Ninh lấy ra bốn thỏi bạc quan từ trong túi da mang bên mình, lại cười nói:
- Thật ra thì ta vẫn thích ngọc dương chi, nếu như ngươi có hàng thì trực tiếp đưa tới cho ta, sẽ không để ngươi chịu thiệt thòi.
- Đại quan nhân yên tâm, ta giúp ngài để ý, chỉ trên mặt phố này có, ta lập tức đưa tới cho ngài.
Phạm Ninh gật đầu, hắn lại đi dạo một hồi, không thấy có hàng gì tốt, liền chắp tay sau lưng thong thả trở về phủ.
Phủ của Phạm Ninh chính là tòa nhà trăm mẫu trước kia của Chu Nguyên Phủ, lúc Phạm Ninh và Chu Bội lập gia đình coi như đồ cưới của Chu Bội cho hắn, luôn do cha mẹ hắn ở đây.
Phạm Ninh vừa đi vào nhà, chỉ thấy một bé gái nhỏ tuổi lảo đảo nhào tới lòng hắn, Phạm Ninh bị dọa sợ vội vàng tiến lên ôm bé.
- Bé cưng nhỏ của ta, sao lại chạy ra đây?
Đây chính là con của Phạm Ninh, không ngoài dự liệu của Vương thị mẹ Chu Bội, đúng là Âu Dương Thiến mang thai trước. Năm ngoái sinh một con gái, tên là Phạm Chân, đây là đứa con đầu tiên của Phạm Ninh, mới vừa tròn chín tháng, đang tập đi, không ngờ lại có thể chạy mấy bước.
- Cá.
Bé chỉ cái ao cách đó không xa la lên.
Bé bây giờ có thể nói một ít từ âm tiết đơn, ví dụ như nói từ đầu tiên là 'nương', sau đó là 'cá, gà, chó, bà' vân vân nhưng lại không biết gọi cha, khiến Phạm Ninh thất vọng, nhưng mà bé thích cha nhất, cả ngày quấn lấy hắn.
Đi theo phía sau bé là mẹ Phạm Ninh Trương Tam nương, sau khi có cháu gái, bà dần thoát khỏi nỗi đau chồng qua đời, năm nay bà cũng sắp năm mươi rồi, hai bên tóc mai hoa râm, cả ngày cưng chiều cháu gái quý báu đến vô lý, người trong nhà cũng có ý kiến rồi, đến con gái của bà cũng không được bà yêu thương như vậy.
- A Ninh, Chân nhi muốn con dẫn đi xem cá đấy.
- Mẹ! Thời tiết cũng dịu hơn, đừng mặc cho con bé nhiều quá, nhìn giống như một quả cầu vải ấy.
Trương Tam Nương hung ác trợn mắt nhìn con trai.
- Ấm khi nào? Sớm tối đều lạnh, cởi ra xong lại mặc, rất dễ cảm lạnh, con thì biết cái gì?
Phạm Ninh cười khổ, gấp gáp đánh trống lảng.
- Mẹ, A Thiến cùng Bội nhi đâu?
- Bội nhi mấy ngày nay nghén nặng, Tiểu Thiến đang ở cùng con bé, mẹ nói con đừng suốt ngày ra ngoài đi dạo lung tung, có thời gian rảnh thì ở cùng vợ mình, các con lập gia đình sắp được năm năm, con bé mới mang thai, dễ dàng lắm sao?
- A Đa, A Nhã đều ở cùng nàng, nhiều sao nâng trăng vậy mà con còn phải đi cùng, sẽ thành người thừa đó!
- Ngươi tên tiểu tử thối nói chuyện thế nào đây. A Đa là em gái ngươi, A Nhã là thị thiếp của ngươi, đều chưa có chồng....
Phạm Ninh sợ nhất mẹ già nhắc đến, vội vàng nói:
- Con dẫn con bé đi xem cá, sau đó đi cùng họ ngay, bảo đảm sau này ít ra ngoài.
- Như vậy còn được, đúng rồi, Tiểu Tô sai người đưa thư tới, để trong phòng sách của con. Lát nữa con đi xem qua.
Tiểu Tô chính là Tô Lượng, năm ngoái bọn họ đã từ Côn Châu mạ vàng trở về, trở thành quan trong kinh chính thức, Tô Lượng đảm nhiệm chính bát phẩm cấp sự lang, tri huyện Trường Châu, Lý Đại Thọ còn tốt hơn, thăng lên thái thường thừa tòng thất phẩm.
Phạm Ninh gật đầu, ôm lấy con gái đến bên hồ nước ngắm cá.
....
Sau khi ăn tết Chu Bội có thai, bây giờ khoảng chừng cũng ba bốn tháng, nghén nặng, nôn đến bất tỉnh.
Bởi vì nàng lập gia đình sắp năm năm mới mang thai, lập tức kinh động đến nội ngoại, mẹ nàng đặc biệt từ kinh thành chạy tới chăm sóc nàng, tổ phụ Chu Nguyên Phủ lại tìm mười mấy bà đỡ đẻ có kinh nghiệm tới phục vụ nàng, thậm chí Chu Nguyên Phong còn đặc biệt viết phong thư tới chúc mừng Phạm Ninh sắp có con trai trưởng.
Phạm Ninh đem con gái giao cho mẹ, bản thân thì thong thả đi về hậu viện, đi được nửa đường mới nhớ tới ngọc tông vẫn còn bị con gái nắm trong tay. Hắn vội vàng quay trở lại, ở tiền viện tìm được mẫu thân và con gái, không ngờ ngọc tông không lấy lại được, bé con còn ôm cổ hắn không buông.
Phạm Ninh chỉ đành ôm con gái trở vào nội trạch, vừa đi vào nhà trong đã gặp được Âu Dương Thiến đến tìm con gái, con nhìn thấy mẹ, nét mặt tươi cười giãn ra, bàn tay nhỏ bé đưa ra muốn mẹ bế.
- Tay nhỏ của con cầm gì đấy, hình như rất nặng.
Phạm Ninh vội vàng lấy ngọc tông từ trong tay con gái ra cười nói:
- Con gái ta thật lợi hại. Mới chín tháng đã có thể cầm được ngọc tông rồi.
Âu Dương Thiến liếc hắn.
- Con gái cố chấp giống hệt chàng, hợp ý là không chịu buông tay.
Phạm Ninh ở bên cạnh chơi đùa với con gái, cùng hai mẹ con đi vào nội viện.
- Phu quân, ta cũng muốn sinh một đứa con trai nữa.
Âu Dương Thiến nhìn thấy xung quanh không có người, nhỏ giọng làm nũng với Phạm Ninh.
Chuyện phòng the của Phạm Ninh và nàng đều sử dụng các biện pháp tránh thai, quan trọng là nàng sinh con chưa tới một năm, phải nghỉ ngơi điều dưỡng, nếu không liên tục mang thai đối với thân thể tổn hại rất lớn.
Phạm Ninh cười ha hả.
- Muốn sinh con trai dễ thôi, ta có kinh nghiệm, bảo đảm một lần trúng mục tiêu, nhưng còn phải đợi, con gái mới chín tháng, chờ con được một tuổi bắt đầu chuẩn bị cho con bé có em trai, sinh ra vừa đúng kém hai tuổi, nàng nói có tốt không.
- Ta cảm thấy đã phục hồi xong rồi.