- Tiếp tục điều dưỡng, Chúng ta đều muốn sinh ra được đứa con trai cường tráng thông minh phải không?
Âu Dương Thiến bĩu môi, nhưng không có cách nào, chỉ đành ôm con gái cùng chồng vào trong nhà.
Hai người đi vào sân của Chu Bội, thấy nàng ngồi xổm nôn khan. Mấy người đứng bên cạnh vô cùng lo lắng, Phạm Ninh vội vàng tiến lên đỡ vợ.
Chu Bội từ từ đứng lên, thở dài một hơi, mệt mỏi ngả đầu lên vai chồng.
- Phu quân, sao thiếp lại nghén như vậy, lúc A Thiến mang thai, nàng đâu có bị nôn.
Phạm Ninh cẩn thận đỡ nàng đi vào trong phòng, cười an ủi nàng nói:
- Có lẽ sinh con trai sẽ như vậy, bé trai nghịch ngợm mà.
- Mẹ, có phải như vậy không.
Chu Bội làm nũng với mẹ.
Hai ngày nay Vương thị có phần không yên lòng, bà lo lắng cho con trai cả, đầu năm nay lại không liên lạc gì, chỉ đành phải gửi thư đi hỏi thăm tình hình, đến bây giờ vẫn chưa có tin đáp lại.
Vương thị thuận miệng nói:
- Đúng vậy, lúc mẹ mang thai anh cả con cũng nghén như thế?
- Mẹ, không thể nào! Là lúc mẹ sinh nhị ca chứ?
Chu Bội bị dọa, giọng cũng run rẩy.
Vương thị lúc này mới tỉnh táo, vội vàng cười nói:
- Mẹ là nói thay phu quân con. Thật ra thì lúc mẹ mang thai ba huynh muội các con cũng không nghén, việc này không liên quan tới sinh trai con gái, là do thể chất mỗi người khác nhau.
Hai bà mụ bên cạnh cũng cười nói:
- Phu nhân nói rất đúng, chúng ta thấy qua nhiều rồi, chuyện này không liên quan đến sinh nam hay sinh nữ, có người nghén nhiều, có người lại không bị nghén.
Chu Bội thở phào nhẹ nhõm, nàng cũng không muốn sinh một đứa con trai như đại ca.
Phạm Ninh đỡ vợ trở về phòng ngồi xuống, lại cùng nàng nói chuyện, thấy mẹ vợ truyền thụ cho Âu Dương Thiến kinh nghiệm nuôi con gái, trong phòng hài hoà, lặng lẽ rời khỏi chỗ Chu Bội, trở về phòng sách.
Phạm Ninh trở lại phòng sách, trên bàn đúng là có một phong thư, là chữ viết của Tô Lượng, Phạm Ninh mở thư ra, trong thư Tô lương nói một chuyện lớn, Trương quý phi bệnh nặng.
Tin tức này khiến cho Phạm Ninh âm thầm kinh sợ, hắn vội vàng đứng lên, từ trên cái giá ở cửa lấy ra mấy tờ báo, báo của hắn cũng là loại khẩn cấp gửi tới, báo chỉ chậm hai ngày so với kinh thành, hắn mở "Triều báo" ratrước, tìm qua từ trên xuống dưới, không có tin tức của Trương quý phi.
Tiếp lại mở ra "Tiểu Báo", vẫn không phát hành tin tức của Trương quý phi.
Cuối cùng là "Đông Kinh Tín Báo", cũng tòa báo của Chu Nguyên Phong, lấy tin tức giải trí linh tinh làm chính, lượng tiêu thụ rất lớn, hầu như ngang ngửa "Tiểu Báo".
Phạm Ninh tìm khắp các dòng "Đông Kinh Tín Báo" cũng không tìm được tin tức liên quan đến Trương quý phi.
Rõ ràng không phải bọn họ không biết tin tức, mà là tin tức này không cho phép đăng báo, chỉ có chuyện trọng đại mới phải cẩn thận như vậy.
Phạm Ninh ngồi không yên, hắn nhất định phải biết nguồn gốc tin tức này, Phạm Ninh đi nhanh đến phòng sinh hoạt thường ngày, nói với Chu Bội và Âu Dương Thiến:
- Ta có việc gấp phải đi huyện Trường Châu tìm Tiểu Tô, có lẽ sáng ngày kia mới trở về.
- Phu quân, xảy ra chuyện gì sao?
Chu Bội thấy chồng vẻ mặt nghiêm túc, không khỏi lo lắng.
Phạm Ninh gật đầu.
- Có thể triều đình sắp xảy ra chuyện lớn rồi!
Chu Bội vội vã trả lời, để cho chồng đi sớm về sớm.
Phía sau phủ của bọn họ có một cái sông nhỏ nối thẳng Tư Giang, hai chiếc thuyền khách năm trăm thạch đỗ lại trên bến tàu tư nhân, Phạm Ninh lên thuyền, quay đầu lại nhìn thấy Kiếm Mai Tử cũng lên thuyền.
- A Bội bảo ta bảo vệ cậu.
Không đợi Phạm Ninh mở miệng, Kiếm Mai Tử một câu nói ngăn chặn nghi vấn của hắn.
Đầu Kiếm Mai Tử đội nón tre, mặc bộ quần áo nữ đạo sĩ màu vàng, nhìn giống như nữ đạo sĩ ngao du bốn phương, bên hông nàng phối thêm một thanh bảo kiếm, chính là Hạ Quốc kiếm hai năm trước Phạm Ninh tặng cho cô ấy, Kiếm Mai Tử rất yêu thích, thay thế vị trí Long Tuyền trường kiếm của nàng.
Kiếm Mai Tử ngồi xếp bằng xuống đuôi thuyền, tay phải bắt thành đạo quyết, tay trái cầm Hạ Quốc kiếm đặt nằm ngang trên đùi, nhắm mắt không để ý tới Phạm Ninh nữa, những năm nay nàng luôn chuyên cần luyện nội công, ngay cả Phạm Ninh cũng không biết võ nghệ của nàng rốt cuộc cao bao nhiêu.
Coi như Kiếm Mai Tử đã ba mươi tuổi, nàng không có người nhà bạn bè đạo sĩ, người thân duy nhất là Chu Bội nàng đi theo từ nhỏ, Phạm Ninh cũng chưa từng thấy nàng nói chuyện với người đàn ông nào ngoại trừ mình, ước chừng suốt đời không định lấy chồng.
Phạm Ninh cũng sớm quen phong cách của nàng, không cần để ý đến nàng là được.
Hắn chắp tay đứng ở đầu thuyền, chăm chú nhìn cảnh sắc hai bờ sông bay qua vùn vụt, ánh mắt suy tư.
Phạm Ninh rất rõ ràng Trương quý phi bệnh nặng có nghĩa như thế nào, trong lịch sử, Trương quý phi bảy năm trước đã qua đời, nhưng không biết nguyên do gì kéo dài đến bây giờ, bây giờ cách lúc Triệu Trinh qua đời không đến mấy năm.
Trương quý phi qua đời sẽ ảnh hưởng đến vấn đề xác lập hoàng tự, phải biết, sau khi Trương quý phi qua đời được truy phong làm Ôn Thành hoàng hậu, là thời duy nhất trong lịch sử Đại Tống đồng thời xuất hiện hai hoàng hậu, có thể thấy Triệu Trinh đối với bà cảm tình sâu sắc, vượt xa Tào hoàng hậu.
Triệu Trinh có thể trong lúc đau buồn lập Triệu Văn Uẩn làm Thái tử hay không, hoặc là Trương Nghiêu Tá chó cùng đường quay lại cắn, phá vỡ thăng bằng quyền lực của triều đình, lợi dụng chút tình cảm cuối cùng của Bệ hạ dành cho Trương quý phi, thúc đẩy Triệu Văn Uẩn lên kế vị.
Phạm Ninh cảm giác cũng có thể, nhất là trường hợp đầu tiên, gần như nhất định sẽ phát sinh.
Trong lòng Phạm Ninh cũng rất sốt ruột, hết lần này tới lần khác hắn không ở triều đình, ngay cả một người để thương lượng cũng không có, khiến lòng hắn sinh ra một loại cảm giác vô lực.
...
Trời mới vừa tối đen, Phạm Ninh đã tới huyện nha Trường Châu huyện, huyện Trường Châu chính là Tô Châu ngày nay, huyện nha hơi cũ kỹ, nhưng chiếm diện tích rất lớn, là kiểu nha môn ngày trước xây dựng, phía sau chính là nhà tri huyện mới nhậm chức Tô Lượng.
Tô Lượng đã lập gia đình, nhưng chưa có con, vợ hắn cũng là con gái của Cao Tuân Phủ, em gái cùng cha khác mẹ với Cao Thao Thao, nhắc tới cũng là duyên phận, Cao Tuân Phủ tháng năm năm ngoái đi Côn Châu tuần sát tình hình di dân, thuận tiện xem qua ruộng vàng Cao gia, toàn bộ hành trình đều đi cùng Tô Lượng.
Cao Tuân Phủ thấy Tô Lượng thanh tú, khí chất tao nhã lịch sự, người lại nhanh trí tài giỏi, còn xuất thân đồng tiến sĩ, người tuổi trẻ điều kiện tốt như vậy lại vẫn chưa có người nào giành mất, sau khi Cao Tuân Phủ trở về Đại Tống, ngay cả kinh thành cũng không trở về, lập tức chạy tới phủ Bình Giang, tìm Phạm Ninh làm mai mối giúp hắn ta, tự mình đi Tô gia cầu hôn, đính hôn cho con gái nhỏ mười bảy tuổi của mình với Tô Lượng.
Tổ phụ của Tô Lượng đương nhiên đồng ý, đợi mùa thu hết nhiệm kỳ Tô Lượng trở về Đại Tống, liền đón con gái của Cao Tuân Phủ về làm dâu ở Bình Giang phủ, con gái của Cao Tuân Phủ là xuất giá từ trong phủ của Phạm Ninh, ở trong phủ Phạm Ninh hơn một tháng, Trương Tam Nương nhận nàng làm nghĩa nữ.