Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 651 - Chương 648

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 648
 

Thú vị chính là, người tình đầu của Tô Lượng tên là Trình Viên Viên, mà vợ hắn tên là Cao Viên Viên, cũng là một khuôn mặt tròn, thân thể đầy đặn, làm Tô Lượng vô cùng vừa ý.

Làm con rể Cao gia, con đường làm quan của Tô Lượng càng vững chắc, ba tháng trước, Lại bộ chính thức bổ nhiệm hắn ta làm cấp sự lang, tri huyện Trường Châu, hai mươi lăm tuổi đảm nhiệm tri huyện quê hương, vừa là tuổi trẻ tài cao, cũng là áo gấm về làng, dĩ nhiên, hắn ta vẫn không thể so sánh với Phạm Ninh.

Phạm Ninh đi thẳng tới phủ trạch phía sau huyện nha, gõ lên cửa một tiếng, bên trong có người trả lời.

- Là ai?

Nghe âm thanh là hầu gái của hồi môn A Tả của Cao Viên Viên, từng cùng chủ nhân ở trong phủ Phạm Ninh, Phạm Ninh quá quen giọng nói của nàng.

- A Tả, là ta, Phạm quan nhân.

- Là Phạm đại quan nhân tới.

Hầu nữ A Tả nghe được giọng nói của Phạm Ninh, vội vàng mở cửa, Phạm Ninh cười đi vào cửa.

- Quan nhân nhà ngươi đâu?

Dứt lời đã thấy Tô Lượng từ trong phòng đi ra, cười nói:

- Ta đoán hôm nay huynh sẽ đi suốt đêm tới, quả thật đã đến.

- Nếu đệ biết, tại sao không viết rõ ràng trong thư? Bắt ta từ xa chạy tới. Phạm Ninh bất mãn trợn mắt nhìn y.

- Không phải là vì nhớ huynh sao? Muốn gặp huynh quá đi chứ.

Tô Lượng cười đùa cợt nhả nói, y lại chào hỏi Kiếm Mai Tử.

- Kiếm tỷ cũng tới.

Kiếm Mai Tử không để ý đến y, đi theo phía sau Phạm Ninh.

Lúc này, Cao Viên Viên chạy đến.

- Đại ca tới, ô! Kiếm tỷ cũng đến.

Kiếm Mai Tử hiếm khi vui vẻ mỉm cười với Cao Viên Viên, nguyên nhân rất đơn giản, Cao gia là võ tướng thế gia, Cao Viên Viên cũng giỏi võ, ở Phạm phủ một tháng học kiếm từ Kiếm Mai Tử, Kiếm Mai Tử dĩ nhiên thích nàng.

Phạm Ninh cười nói:

- Viên Viên đưa kiếm tỷ ra hậu viện đi. Huynh cùng phu quân của muội nói chuyện chút.

Cao Viên Viên kéo Kiếm Mai Tử đi, lúc này Phạm Ninh mới đi theo Tô Lượng tới phòng sách, Tô Lượng thu lại vẻ cười đùa, sắc mặt nặng nề nói:

- Ngay mới vừa rồi, ta lại nhận được cấp báo từ cha vợ, Trương quý phi hoăng rồi. (hoăng: Thời xưa gọi chư hầu hoặc các quan to chết là hoăng)

Đầu Phạm Ninh ập tới một trận nhức nhối, thời gian gấp gáp như vậy, mới vừa lấy được tin tức bệnh nặng mà giờ đã chết rồi, nhưng mà Trương quý phi chết cũng tốt, ít nhất mấy người đều bận rộn lo việc tang ma, không có thời gian và tinh lực suy xét chuyện hoàng tự.

Nhưng Phạm Ninh vẫn phải xác nhận một chuyện.

- Cha vợ của đệ có nói đến Trương quý phi để lại di ngôn gì? Hay là Thiên tử đồng ý gì hay không?

Tô Lượng lắc đầu.

- Không nói tới những chuyện này.

Trong lòng Phạm Ninh biết, địa vị của Cao Tuân Phủ còn thấp, không có cơ hội tiếp xúc tới những nội dung chính này, trong lòng hắn xuất hiện sự khó chịu từ trước đến nay chưa từng có, mình phải mau chóng trở về kinh.

Vốn là trong lịch sử Triệu Tông Thực lên ngôi hiệu là Anh Tông, nhưng bây giờ Phạm Ninh thật sự không dám khẳng định bánh xe lịch sử còn có thể đi theo quỹ đạo ban đầu hay không, Trương quý phi chết chậm bảy năm, Địch Thanh sớm nên qua đời còn vui vẻ nhảy loạn ở Lưu Cầu phủ chưởng quản binh lính chiến đầu, Âu Dương Tu hiện đang phải được cưng chiều bởi vì bệnh đục thủy tinh thể phát tác mà không thể không về hưu trước thời hạn.

Còn nữa, trong lịch sử căn bản không có Triệu Văn Uẩn tới tranh giành đế vị với Triệu Tông Thực, nhưng hiện tại xuất hiện, làm không tốt thật sự sẽ hỏng việc lớn, Triệu Tông Thực mất đế vị, suy cho cùng Triệu Văn Uẩn cũng là con trai Ôn Thành hoàng hậu, trên pháp lý địa vị giống như Triệu Tông Thực.

Nếu như lịch sử xảy ra thay đổi, Triệu Văn Uẩn lên ngôi, vậy Phạm Ninh hắn sẽ rất thê thảm, sợ rằng cả nhà sẽ phải chạy trốn đến hải ngoại, Trương Nghiêu Tá nhất định không bỏ qua cho hắn.

Rất nhiều kế hoạch của Phạm Ninh đều là móc nối với Tống Thần Tông, hắn không dám tưởng tượng đến cảnh tiền đồ của mình tan biến.

- Tiểu Tô, xem ra ta phải xin phục chức rồi.

Tô Lượng tính toán thời gian, kinh ngạc nói:

- Lão Phạm, có phần không đúng nha.

Phạm Ninh ngẩn ra.

- Không đúng chỗ nào?

Tô Lượng uốn đầu ngón tay tính lại một lần cho hắn, nói:

- Huynh từ chức đã suốt ba mươi tháng, theo như quy củ, có đại tang hai mươi bảy tháng đã kết thúc, tại sao Lại bộ chưa thông báo cho huynh trở về kinh phục chức?

Nguyên nhân trong chuyện này Phạm Ninh biết, con gái của Chu thị lang Lại bộ mang thai, muốn để cho con rể chăm sóc con gái thêm mấy tháng, nên mới chậm chạp chưa thông báo mình phục chức.

Chu thị lang lại không vi phạm quy định, kỳ thủ tang là từ hai mươi bảy tháng đến ba mươi sáu tháng, trừ khi hắn xin phục chức, nếu không Chu thị lang nhất định sẽ để hắn nghỉ ngơi đến hết tháng ba mươi sáu mới giải quyết.

Phạm Ninh cười một tiếng.

- Cha vợ của ta muốn ta thủ hiếu hết ba năm mới trở về.

Tô Lượng bừng tỉnh.

- Thì ra là thế, ta còn đang nói sao lại kỳ lạ, ý kia là của huynh sao?

Phạm Ninh thở dài.

- Ta lúc đầu cũng định sau ba năm mới khôi phục chức quan, nhưng bây giờ nhìn lại thì không thể.

Nếu như không có tin tức Trương quý phi bệnh qua đời, Phạm Ninh trở về muộn nửa năm cũng được, nhưng bây giờ hắn đã không chờ được.

Người nhà có thể về sau, nhưng mình nhất định phải mau chóng trở về kinh, chỉ cần đủ hai mươi bảy tháng, cho dù không phục chức, Phạm Ninh cũng có thể kết thúc thủ hiếu trở về kinh rồi.

Ngay sau đó Phạm Ninh viết một phong thư, nhờ Tô Lượng giúp hắn đưa cho Hàn Kỳ, nhạc phụ của hắn luôn muốn kéo chú hai Chu Nguyên Tuấn trở về Chu gia, để Chu gia có thể hợp lại lần nữa, chính là bởi vì nguyên do này, trong chính trị ông luôn giữ vững trung lập, nhà bất hòa đã khiến Chu Nguyên Tuấn trở mặt trở thành tay sai của Trương Nghiêu Tá.

Cho nên có một số chuyện, Phạm Ninh không tìm y giúp đỡ, mà trực tiếp tìm Hàn Kỳ.

Đem thư đưa cho Tô Lượng, Phạm Ninh thở dài nói:

- Ta đã quyết định mau chóng trở về kinh, thân thích ở phủ Bình Giang làm phiền đệ chăm sóc.

- Vậy hai nương tử và mẹ làm thế nào?

Tô Lượng quan tâm hỏi.

- Theo ý nguyện của họ đi! Nếu như họ nguyện ý cùng ta trở về kinh, vậy thì cùng đi, nếu không họ chưa cần về vội.

Bây giờ phòng trong phủ trạch của hắn rất nhiều, mẹ và em gái tới ở là hoàn toàn được.

Còn có một di nương Thể Hương và tiểu đệ Chu Minh Hiếu, Phạm Ninh cũng phải dẫn bọn họ trở về kinh thành. Chu Minh Hiếu năm nay mới bốn tuổi, dáng dấp rất giống cha Phạm Thiết Chu, điểm này khiến Trương Tam Nương rất không vui, dù sao không phải là con bà sinh ra.

Nhưng Phạm Ninh thì bằng lòng tiếp nhận bọn họ, bất kể nói thế nào, dù sao cũng là anh em cùng cha khác mẹ của hắn, là máu mủ cha để lại, Phạm Ninh không thể không quan tâm, có thể để cho bọn họ đến nhà nhỏ ở ngõ Phù Dung, di nương Thể Hương cũng có thể dẫn theo cha mẹ nàng.

Đang suy nghĩ, trong sân truyền tới tiếng bước chân dồn dập, một nha hoàn ở ngoài cửa bẩm báo:

- Quan nhân, kinh thành có công văn khẩn cấp đưa tới.

Bình Luận (0)
Comment