Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 652 - Chương 649

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 649
 

Tô Lượng vội vã đi ra ngoài, không lâu sau lại trở lại.

- Sư huynh, thật là đúng dịp, tới tìm huynh.

- Tìm ta?

Phạm Ninh rất kinh ngạc, người kinh thành đến, làm sao biết mình ở chỗ này?

Phạm Ninh đi theo Tô Lượng tới phòng khách chính, chỉ thấy một người đàn ông cường tráng đứng chờ ở sảnh lớn, hắn ta thấy Phạm Ninh đi vào, tiến lên khom người hành lễ.

- Phạm tri viện, tiểu nhân là tùy tùng của Hàn tướng công, phụng lệnh Hàn tướng công đưa một phần thư khẩn cho tri viện.

Vừa nói, hắn ta lấy ra một phong thư trình lên cho Phạm Ninh.

Phạm Ninh đã sớm không phải là tri viện, nhưng hắn cũng không muốn nói toạc ra, nhận lấy thư hỏi:

- Làm sao biết ta ở chỗ này? Chẳng lẽ ngươi đã đi qua Mộc Đổ trấn?

- Đúng vậy, phu nhân nói tri viện ở chỗ Tô tri huyện, chúng ta cả đêm cưỡi ngựa chạy tới.

- Thật là vất vả cho ngươi...

Phạm Ninh nháy mắt với Tô Lượng, nhờ y chuẩn bị một ít phí khổ cực, trên người mình không mang tiền, Tô Lượng hiểu ý, vội đi xuống chuẩn bị bạc.

Phạm Ninh mở thư ra xem kỹ, xem xong thư, hắn lại hỏi sứ giả đưa thư:

- Còn có lời nhắn gì không?

- Hàn tướng công nói hy vọng ngài có thể sớm ngày trở về kinh.

Phạm Ninh gật đầu nói:

- Làm phiền trở về nói với Hàn tướng công, ngày kia ta lên đường trở về kinh ngay.

- Ta hiểu rồi.

Sứ giả làm lễ chào, xoay người đi khỏi, hắn ta phải đi suốt đêm trở lại kinh thành, đúng lúc Tô Lượng cầm hai mươi lượng bạc đi vào, vội vàng tiễn sứ giả rời phủ.

Phạm Ninh ngồi xuống cẩn thận xem thư, nội dung trong thư không khác lắm với tin tức của Tô Lượng, Trương quý phi chết rồi, nhưng trong thư còn nói lúc Trương quý phi bệnh nặng, Trương Nghiêu Tá liên kết với Cổ Xương Triều, Tống Tường cùng mấy chục đại thần dâng thư lên thiên tử, yêu cầu lập Triệu Văn Uẩn kế ngôi, xung hỉ cho bệnh của quý phi.

Nhưng thiên tử chưa kịp trả lời chuyện này, quý phi đã qua đời, thế cục trong triều vô cùng hỗn loạn, cũng khiến người ta bất an.

Lúc này, Tô Lượng vội vã đi tới hỏi:

- Hàn tướng công nói gì?

Phạm Ninh đem thư của Hàn Kỳ cho Tô Lượng.

- Đệ tự xem đi.

Tô Lượng nhìn qua thư nói:

- Cảm giác Hàn tướng công nói vẫn hơi mơ hồ.

Phạm Ninh cười nói:

- Phong thư này của Hàn tướng công thật ra chỉ có một ý nghĩa.

- Ông ấy có ý gì?

Phạm Ninh nhàn nhạt nói:

- Bảo ta lập tức vào kinh.

...

Phạm Ninh ở nhà Tô Lượng một đêm, ngày hôm sau trở về Mộc Đổ trấn.

Trong phòng khách, Phạm Ninh triệu tập người nhà lại, nói với bọn họ kế hoạch của mình, cả nhà trố mắt nhìn nhau, Phạm Ninh quyết định ngày mai sẽ trở lại kinh thành, thật là khiến mọi người không tưởng được.

- Phu quân, không được nhận lệnh vào kinh, có gặp phiền phức gì không? - Chu Bội lo lắng hỏi.

Phạm Ninh cười nói:

- Không nhận lệnh vào kinh, là chỉ quan ở ngoài kinh, ta không phải, ta là đủ hạn để tang, trở về kinh báo danh mà thôi, hoàn toàn phù hợp quy định của triều đình, sau khi hết hạn để tang, hoặc là chờ đợi triều đình tuyên triệu, hoặc là chủ động hồi kinh báo danh, ta là thuộc loại sau.

Chu Bội không nói gì, trong lòng nàng âm thầm oán trách cha, tại sao không lập tức tuyên triệu phu quân vào kinh, để cho phu quân ở lại quê hương, làm lỡ tiền đồ của phu quân nàng.

Lúc này, Âu Dương Thiến nhỏ giọng hỏi:

- Vậy chúng ta thì sao? Cùng phu quân trở về kinh sao?

Phạm Ninh cười nói:

- Đây là nguyên nhân ta triệu tập mọi người bàn bạc, ngày mai ta sẽ phải đi, đoán chừng mọi người thu dọn đồ đạc cũng không kịp, như vậy đi! Ta về kinh trước, mọi người bắt đầu thu dọn đồ đạc, sau khi thu dọn xong cũng đi theo vào kinh, kinh thành cũng gần như sắp xếp xong rồi, đoán chừng chúng ta trước sau chênh lệch nhiều nhất một tháng.

Phạm Ninh lại nhìn Chu Bội.

- Nương tử muốn ở lại sinh con rồi mới trở về kinh không?

- Ta lập tức trở về.

Chu Bội không do dự nói:

- Thu dọn xong đồ chúng ta lên đường.

- Vậy A Thiến thì sao? Có muốn chờ Chân nhi lớn hơn không? Phạm Ninh lại hỏi Âu Dương Thiến.

Âu Dương Thiến làm sao có thể một mình ở lại quê nhà, nàng vội vàng nói:

- Dù sao cũng ngồi thuyền, Chân nhi không sao, con bé sẽ rất vui.

Phạm Ninh gật đầu.

- Vậy cứ quyết định như vậy đi! Ngày mai ta đi trước, sau khi mọi người thu dọn đồ đạc xong lập tức trở về kinh, bên này nhờ tam thúc trông nom cho.

Tất cả mọi người rời đi, Phạm Ninh lại nói với mẫu thân Trương Tam Nương:

- Cũng để cho dì Thái Hương cùng vào kinh đi ạ.

Trương Tam nương lắc đầu.

- Cha mẹ nàng đã nói với tam thúc con, muốn cho nàng tái giá.

Phạm Ninh ngẩn ra.

- Đây là chuyện khi nào?

Trương Tam nương oán hận nói:

- Khoảng chừng nửa tháng trước, chyện này mẹ không nói cho con, trên thực tế, người tái giá mùa thu năm ngoái cha mẹ nàng ta đã tìm xong rồi, cũng là đồng hương của bọn họ, họ Tưởng, khoảng bốn mươi tuổi, làm nghề buôn bán nhỏ, mở một tiệm trà ở huyện Côn Sơn, mùa hè năm ngoái vợ bệnh qua đời, để lại hai cô con gái, đầu năm bọn họ còn gặp mặt một lần.

Phạm Ninh sắc mặt âm u, triều đình luôn khuyến khích quả phụ tái giá, quả phụ tái giá ở Tống triều vô cùng bình thường, nhưng cũng vì vậy sinh ra không ít mâu thuẫn, chủ yếu là vấn đề chia tài sản nhà chồng trước với vấn đề con cái.

Nếu như Thái Hương di nương không sinh con, có tái giá hay không Phạm Ninh cũng không có ý kiến, nhưng nàng sinh con trai cho cha, nếu nàng tái giá, đứa trẻ làm thế nào?

Hồi lâu, Phạm Ninh hỏi:

- Ý tam thúc thế nào?

- Tam thúc con nói, hai bên đã gặp mặt, tái giá đoán chừng đã định, chuyện mấu chốt chính là xử lý đứa trẻ như thế nào, hai ngày nay mẹ muốn bàn bạc với con chuyện này.

Phạm Ninh lặng im suy nghĩ chốc lát nói:

- Tái giá thì được, nhưng đứa trẻ nhất định phải ở lại, cho nàng ba ngàn xâu tiền coi như đồ cưới, Phạm gia đối với nàng coi như hết tình hết nghĩa.

Trương Tam Nương gật đầu.

- Tam thúc con cũng có ý này...

Trương Tam Nương vừa dứt lời, một nha hoàn nhỏ chạy tới bẩm báo:

- Tam viên ngoại tới!

Tam viên ngoại chính là tam thúc của Phạm Ninh Phạm Thiết Ngưu, bốn năm trước ông ấy cũng đã chuyển đến Mộc Đổ trấn mua một tòa nhà lớn diện tích hai mươi mẫu, ruộng đất, sản nghiệp của Phạm Ninh ở quê hương và y quán, tiệm thuốc của cha Phạm Thiết Chu giao hết cho ông xử lý hộ, bây giờ ông là đại viên ngoại đứng thứ hai Mộc Đổ trấn, đứng sau Lưu viện chủ học đường Diên Anh.

Không lâu sau, Phạm Thiết Ngưu đi nhanh vào đại sảnh, mặt mũi ông thay đổi không nhiều, vẫn khoẻ như trước, nhưng suy cho cùng đã hơn bốn mươi tuổi, cũng hiểu chuyện đối nhân xử thế, không hiền lành mềm yếu giống như trước.

- A Ninh, ta vừa nghe Bội nhi nói, ngày mai cháu phải trở về kinh?

Vừa vào sảnh lớn, Phạm Thiết Ngưu liền hỏi.

Phạm Ninh gật đầu.

- Nhận được thư khẩn của Hàn tướng công, hy vọng cháu mau chóng trở về kinh, thời gian tương đối gấp, cháu định ngày mai đi.

- Vậy mẹ cháu và người nhà thì sao?

- Mọi người thu dọn xong thì đi sau, tam thúc, cháu muốn đưa lão thái thái vào kinh.

Bình Luận (0)
Comment