Tiền Minh Dật giẫm lên Tống Tường hoàn toàn không cần lo lắng Cổ Xương Triều, ông ta chỉ có chút lo lắng đề phòng Trương Nghiêu Tá.
Tiền Minh Dật không khỏi nhớ tới mấy ngày hôm trước Hàn Kỳ từng nói với ông ta một câu, không yêu cầu ông ta cùng ủng hộ dòng chính thống, nhưng hy vọng ông ta có thể duy trì trung lập.
Nếu ông ta quyết chí không bỏ qua cố dính lấy chuyện này, đó chính là ông ta đứng bên phe này, nhưng nếu như công bố chuyện này, cũng đã thể hiện đứng bên phe kia đúng không? Thế thì chưa chắc, có thể giải thích vì tư oán, tựa như ông ta giẫm lên Âu Dương Tu, cũng có thể giải thích là xả giận thay Cổ Xương Triều.
Cân nhắc thật lâu sau, Tiền Minh Dật nhìn Tiền Hành Viễn nói:
- Chuyện này có thể đăng, nhưng hành văn phải uyển chuyển một chút, chỉ bày ra sự thật, hơn nữa không cần đặt ở đầu đề, có thể viết ra tên Tống Chi Trợ, nhưng trong bài văn không được xuất hiện hai chữ Tống Tường, hiểu chưa?
- Con hiểu rồi!
Tiền Hành Viễn thi lễ, xoay người đi ra ngoài.
Tiền Minh Dật như cũ đắm chìm ở trong suy nghĩ của mình, ông ta biết rằng lần này Tống Tường xong đời rồi, đây là một đả kích trầm trọng đối với phe Trương Nghiêu Tá, ông ta vẫn cho rằng Triệu Văn Uẩn chắc chắn sẽ lên ngôi, hiện tại ông ta đã có chút dao động rồi.
Giữa trưa ngày kế, hai tờ báo giải trí lớn nhất kinh thành "Tiểu Báo" và "Tín Báo Đông Kinh" bắt đầu cùng đưa tin, tin trang đầu "Tín Báo Đông Kinh" đều giành được ánh mắt tập trung của mọi người, "Giết người phóng hỏa, Tống Tường dung túng cháu hành hung ác bá ".
"Tiểu Báo" thì ở trang thứ hai mới đăng tin này, mặc dù không có khoa trương như vậy, nhưng nội dung cũng giống nhau, Tống Chi Trợ chiếm đoạt tài sản của dân chúng, phóng hỏa thiêu hủy kỳ thạch quán lớn nhất kinh thành.
Nhưng giết người đúng là có thực, là bản án cũ hai năm, Tống Chi Trợ chiếm đoạt nhà dân, đánh chết khổ chủ, "Tín Báo" đăng hai chuyện này cùng nhau.
Tin tức này như một trận gió lốc dường như truyền khắp toàn bộ kinh thành, từ quan lớn đến chân phu, từ quý tộc đến thứ dân, từ bàn luận trong nhà đến phụ nhân giặt quần áo bên giếng cùng nói chuyện phiếm, ngắn ngủn trong vòng nửa ngày, Tống Tường hoàn toàn phát hỏa.
Kỳ thật canh năm đã xảy ra một sự kiện khác càng hấp dẫn ánh mắt hơn, Trương Nghiêu Tá ý đồ chế tạo thụy triệu thất bại, tuy nhiên chuyện này bị Phạm Ninh đè lại, không cho Bao Chửng tiết lộ ra ngoài, dù sao tang lễ Trương quý phi vẫn chưa kết thúc, chuyện này nếu khiến dư luận xôn xao, sẽ xúc phạm vảy ngược của thiên tử, sẽ mất nhiều hơn được.
Chuyện này chỉ cần tìm một cơ hội ám chỉ một chút cho thiên tử, khiến Triệu Trinh hiểu chuyện này, như vậy là đủ rồi, nhiều khi, muốn trống kêu không cần dùng đến búa tạ.
Bản thân Tống Tường lại biết chuyện này tương đối muộn, hôm nay ông ta thẩm tra tấu chương hàng năm của các châu, vẫn ngồi ở trong phòng, mãi đến lúc xế chiều, ông ta phê duyệt xong toàn bộ tấu trình, mới để bút xuống đi vào trong viện giải sầu.
Khi ông ta vừa bước qua cửa viện, nghe thấy bên kia cửa vài tên quan viên đang nghị luận cái gì đó.
- Tống Chi Trợ này thật ngu xuẩn, còn chạy đến hiện trường xem, bị bắt tại trận cũng là đáng đời mà!
Tống Tường lập tức dừng bước, 'Tống Chi Trợ" không phải cháu mình sao?
Ông ta đi qua cửa nhỏ, chỉ thấy là ba gã tòng thị (tòng thị: theo hầu) trốn ở chỗ này nghỉ ngơi, Tống Tường trừng mắt:
- Các ngươi vừa nãy đang nói chuyện gì?
Ba gã tòng thị sợ tới mức thiếu chút nữa nhảy dựng lên, theo bản năng xoay người muốn chạy, đảo mắt đã thấy bọn họ chạy trốn mất rồi, Tống Tường đuổi không kịp bọn họ, chỉ mắng vài câu, oán hận trở về quan phòng.
Tống Tường càng nghĩ càng thấy không đúng, vì sao ba người này nhìn thấy chính mình lại muốn chạy, bọn họ cũng không có phạm sai lầm gì, lại bị dọa đến sắc mặt cũng thay đổi, nhất định có vấn đề.
Một loại trực giác nói cho ông ta biết, cháu của ông ta Tống Chi Trợ rất có thể đã xảy ra chuyện.
Trở lại quan phòng, Tống Tường lập tức kêu trà đồng tới hỏi:
- Có phải bên ngoài có chuyện gì xảy ra hay không, về Tống gia hoặc là cháu của ta ấy?
Ông ta biết rõ rằng chính tiểu trà đồng của ông ta thích tụ tập nghe chuyện phiếm, loại chuyện này khẳng định y biết.
Tiểu trà đồng đương nhiên biết chuyện gì xảy ra, chỉ có điều mấy năm này y đi theo Tống Tường lăn lộn thành tinh rồi, y cũng không hy vọng loại chuyện này là do chính mình đến nói cho lão gia, cho nên y vẫn làm bộ như không biết.
Nhưng hiện tại y tránh không khỏi, ánh mắt lão gia hung tợn khiến y kinh hồn táng đảm, sau một lúc lâu, y cúi đầu nói:
- Lão gia chưa đọc báo hôm nay sao?
Tống Tường ngẩn ra, ông ta nhìn thoáng qua ba tờ báo chí bên cạnh bàn, ông ta còn chưa kịp xem, ông ta tùy tay cầm lên một tờ báo, vừa lúc chính là "Tín Báo Đông Kinh".
Ánh mắt của ông ta đã rơi vào trang nhất có tiêu đề làm người ta kinh sợ, " Giết người phóng hỏa, Tống Tường dung túng cháu hành hung ác bá".
Tống Tường mở to mắt, ông ta vừa tức vừa vội, quăng mạnh tờ báo xuống mặt bàn giận dữ hét:
- Quả thực là nói hươu nói vượn, ngậm máu phun người!
Đây đúng là tật xấu của Tống Tường, ông ta cũng không xem nội dung, phản ứng đầu tiên chính là cho rằng báo chí ngậm máu phun người.
Trong quá khứ, Tống Tường từng hai lần dung túng đệ đệ Dung Tử làm ác, nguồn gốc ngay ở chỗ này, từ đó ông ta rất bao che khuyết điểm, thế cho nên con cháu ở bên ngoài gặp rắc rối phiền phức gì, ông ta cũng làm như không thấy.
Đương nhiên, cũng là "Tín Báo" đặt tên khiến người nghe kinh sợ, hơn nữa còn cố ý gây hiểu lầm, thật giống như Tống Tường có biết, cũng sẽ mặc kệ, trên thực tế, Tống Tường căn bản lại không biết tình hình, ông ta dù luôn bao che khuyết điểm, cũng sẽ không ngốc đến mức ngầm đồng ý cho con cháu đi đốt nhà của người khác, hơn nữa còn là sản nghiệp của Phạm gia.
Trong lòng Tống Tường cực kỳ tức giận, xé tan tờ báo, lại vò thành một cục, hung hăng ném tới góc tường, tiểu trà đồng sợ tới mức khẽ run rẩy, lặng lẽ lui xuống
Thật lâu sau, Tống Tường thoáng tỉnh táo lại, ông ta lại muốn biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Nhưng "Tín Báo" đã bị ông ta xé tan thành từng mảnh, ông ta đành phải cầm lấy "Tiểu Báo", ông ta tìm được tin tức giống vậy ở trang thứ hai của tờ báo.
Lúc này, trong lòng ông ta có chút khẩn trương lên, phải biết rằng Tiền Minh Dật cũng là người ủng hộ Lang Gia Vương Triệu Văn Uẩn đấy, nếu tin tức là giả, "Tiểu Báo" tuyệt sẽ không đăng, hiện tại "Tiểu Báo" cũng đăng chuyện này, vậy đã nói lên chuyện này là sự thật, cháu trai Tống Chi Trợ thật sự đã gây họa.
Tống Tường càng ngày càng tỉnh táo, chờ ông ta xem xong hết toàn bộ tin "Tiểu Báo", ông ta lập tức tê liệt trên ghế ngồi, cả người vô lực, ông ta biết rằng, lần này mình thật sự xong đời.
Quan viên buộc tội Tống Tường là Tả Gián Nghị Đại Phu Lý Duy Trăn, lúc Phạm Ninh có đại tang thôi chức, người kiêm nhiệm là Bao Chửng thì chuyển công tác đến phủ Khai Phong, Lý Duy Trăn rốt cuộc nhờ đạt điều kiện về kinh nghiệm lý lịch để lên chức, đây là kết quả Hàn Kỳ đề cử, cũng là Phạm Ninh đề cử Lý Duy Trăn cho Hàn Kỳ.