Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 671 - Chương 668

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 668
 

Dáng vẻ thư sinh của y khá nặng nề, chính vì mọi việc y đều làm theo quy tắc, không giỏi ứng biến cũng chính là y không giỏi trong việc đùa giỡn, từ sáng đến tối đều mang bộ dạng nghiêm túc nhưng không phải dạng chỉ số thông minh thấp, càng không thể là kẻ không biết nhìn, y có thể làm đến chức Lại bộ Tả thị lang điều đó chứng minh rằng y có đủ trí thông minh, có lúc tất cả mọi chuyện đều làm theo quy tắc, trong mắt của Thiên tử chẳng phải là một ưu thế lớn sao?

Chu Hiếu Vân rất nhanh liền tỉnh táo lại, sao y có thể không biết thụy triệu có ý nghĩa gì chứ. Đó là hoàng tử mà Thiên tử vừa ý được lên làm người kế vị mà cố ý tạo ra thiên cơ, đó là ý trời, để Lang Gia Vương kế vị mà đã phát động ý dân.

Nhưng vấn đề là thụy triệu do ai quyết định, đương nhiên là Thiên tử quyết định rồi, nếu như thần tử tự ý quyết định, thì đó chính là đi quá giới hạn.

Chu Hiếu Vân lại nghĩ đến việc nhị thúc bị giáng chức, y bỗng nhiên hiểu ra, Trương Nghiêu Tá đang làm chuyện này đi quá giới hạn của nó. Lão bởi vì có họ hàng với quý phi nên đã thoát tội được một lần nhưng đao lại giáng lên người nhị thúc, nhị thúc hoàn toàn bị bãi chức là bởi vì việc vẫn chưa thành. Nếu như việc đã thành thì sẽ có hậu quả ra sao, chỉ sợ không chỉ có mình nhị thúc có chuyện mà còn kéo theo cả Chu gia.

Nghĩ đến đó sau lưng của Chu Hiếu Vân bỗng nhiên toát mồ hôi lạnh, trong mắt nảy sinh sự bất mãn.

Lúc này, Chu Nguyên Phong áy náy nói với Chu Hiếu Vân:

- Chuyện này nói ra thì ta làm không được tốt lắm, A Ninh đã kịp thời bảo ta giải thích với cháu, trong lòng ta cũng không vui với chuyện của Chu Nguyên Tuấn cho nên ta không nói gì, để cho cha vợ con rể hai người hiểu lầm, là do ta không đúng!

Vào lúc quan trọng, Chu Nguyên Phong đã kịp thời đưa cho Chu Hiếu Vân một lối thoát, đúng là gừng càng già càng cay.

Chu Hiếu Vân lập thức đi theo lối thoát đó:

- Thực ra hôm nay cháu muốn đến để hỏi rõ chuyện này, chỉ là việc nhị thúc muốn xây một từ đường khác khiến đầu óc cháu hồ đồ mất rồi.

Phạm Ninh cũng kịp thời chuyển sang chủ đề khác:

- Nếu nhạc phụ chỉ là không muốn Chu Nguyên Tuấn xây một từ đường khác, con có cách khiến ông ấy từ bỏ việc này.

Chu Hiếu Vân bỗng cảm thấy phấn chấn vội vàng hỏi:

- Con có cách gì?

- Cách xa ba dặm!

Chu Hiếu Vân lập tức lắc đầu:

- Không được!

Ngươi đùa đấy à, hoàn toàn bị bãi chức còn chưa tính còn muốn thêm tội để lưu đày ba nghìn dặm ư, quá độc ác rồi.

Phạm Ninh bình tĩnh nói:

- Đây là cách tốt nhất bây giờ, trừ khi nhạc phụ đi cầu xin Trương Nghiêu Tá.

Chu Hiếu Vân vẫn lắc đầu:

- Xây dựng một từ đường khác thì gia tộc chỉ bị gièm pha nhưng lưu đày ba nghìn dặm thì chính là huyết mạch tương tàn rồi, tổ tiên ở trên trời có linh thiêng cũng không tha cho ta.

Phạm Ninh không nói gì, đợi xem thái độ của Chu Hiếu Vân.

Chu hiếu Vân trầm ngâm một chút nói:

- Ta cũng tuyệt đối sẽ không đi cầu xin Trương Nghiêu Tá, nguyên tắc trung lập tuyệt đối sẽ không thay đổi.

Trong lòng Chu Hiếu Vân rất rõ ràng, nếu như mình đi cầu xin Trương Nghiêu Tá, vậy Chu gia sẽ rất đơn giản để bị chia rẽ, sẽ hỗn loạn hoàn toàn.

Phạm Ninh cười cười,:

- Kỳ thật con cảm thấy Chu Nguyên Tuấn lập một từ đường khác cũng chả sao cả, bọn họ muốn chơi thì cứ để bọn họ chơi đi, sau này người không có cách nào giải thích với liệt tổ liệt tông tuyệt sẽ không phải là nhạc phụ đại nhân.

Chu Hiếu Vân tức giận đi đến cuối cùng lại mang tâm sự đi về.

Trời vừa sáng Phạm Ninh đến phố Thư Uyển, sau khi kỳ thạch quán bị cháy thì đây là lần đầu tiên hắn đến nơi này.

Tống Chi Trợ và thuộc hạ của gã bị kết tội rất nặng, và cùng với một số tội ác khác, Tống Chi Trợ và thuộc hạ của gã bị xử cực hình với tội danh giết người bịt đầu mối, sau mùa thu sẽ tiến hành, đây cũng là lời hứa của Thiên tử rằng sẽ cho Phạm Ninh một câu trả lời hợp lý.

Trận đại hỏa hoạn đêm đó đã đốt trụi tất cả, cả tòa kỳ thạch quán và cả sân sau hậu viện cũng bị thiêu rụi, đương nhiên kho hàng được xây bằng những tảng đá xanh lớn không bị thiêu cháy.

Vài chục tên lính tuần và binh sĩ đã có cuộc chiến khốc liệt để ngăn ngọn lửa không lan ra các nhà xung quanh. Đó cũng là nguyên tắc đầu tiên khi dập lửa, đầu tiên là không để cho ngọn lửa lan rộng, cái này cũng giống như người bị bệnh truyền nhiễm thì phải cách ly.

Lọt vào mắt của Phạm Ninh là cảnh tượng đổ nát thê lương, khói của viên gạch bị cháy xông lên đen xì, củi thì cháy thành than và chỉ còn lại nửa đầu chái nhà đứng lẻ loi.

Chỉ thấy nhị thúc cùng với vài tên tiểu nhị đang lật từng viên gạch trong đống đổ nát để tìm cái gì đó, Phạm Ninh châm rãi đi lên phía trước. Lúc này Phạm Thiết Qua nhận ra cái gì đó, quay lại nhìn thì thấy Phạm Ninh đang đứng ngay sau mình, đột nhiên ông thấy sống mũi cay cay, đôi mắt đỏ lên, run rẩy nói:

- Chẳng… chẳng còn gì cả!

Trong lòng Phạm Ninh có chút áy náy, hắn đi lên trước kéo tay nhị thúc, nói với giọng an ủi:

- Người vẫn còn, cái tinh túy của nơi đây vẫn còn, những cái khác có thể làm lại từ đầu.

Phạm Thiết Qua gật gật đầu:

- Để ta bảo lão Tạ giúp ta xây dựng lại, hôm qua ông ấy đã đến đo đạc qua rồi, chều nay sẽ cho người đến dọn sạch đống đổ nát này.

Lão Tạ chính là Tạ Cửu Linh thông gia của thúc ấy, nhạc phụ của Phạm Minh Nhân.

Mấy năm nay dưới sự ủng hộ của Phạm gia, Tạ Cửu Linh đã trở thành bậc thầy có tiếng trong việc xây dựng nhà cửa ở kinh thành, mở một cửa tiệm chiếm mất 5 mẫu đất ở con phố Đông, các đơn hàng còn nhận được sự ưu ái thậm chí còn nhận được việc tu sửa lâm viên cho hoàng gia, khiến ông ấy khó sắp xếp thời gian và không thể không từ bỏ rất nhiều vụ làm ăn.

Phạm Ninh cũng vui mừng cười nói:

- Cháu cũng thấy cái mô hình của cửa tiệm trước không được tốt lắm, tranh thủ lần này xây dựng lại, dứt khoát phải xây cho thật cao, thật to, thật rộng, thật tráng lệ, phải áp đảo hoàn toàn cửa tiệm kỳ thạch của Trương gia.

- Ta cũng đã suy nghĩ tới điều này, hôm nay ta định đi xem phòng ốc quanh đây rồi bàn bạc một chút, và mua thêm vài mẫu đất nữa, tạo nên một kỳ thạch quán to nhất kinh thành.

Nói đến đây Phạm Thiết Qua lộ rõ sự vui mừng:

- Cũng coi như trong cái họa có cái phúc! Trước kia ta thấy vừa ý với một vài nhà nhưng họ sống chết cũng không chịu bán nhà, sau trận cháy lớn lần này bọn họ đều tự tìm tới cửa, đồng ý bán lại nhà cửa, giá cả còn thấp hơn lúc trước ta trả nữa, ta tranh thủ bàn lại vấn đề đó hôm nay, như thế thì cửa hàng của chúng ta sẽ được mở rộng tới 3 mẫu.

Phạm Ninh tay chỉ vào kho hàng hỏi:

- Vậy kho hàng kia thì thế nào?

- Không phải lúc trước ta đã nói rồi sao? Xây một kho hàng lớn bằng đá xanh, mảnh đất mới mua sẽ dùng để xây kho hàng, mặc dù kho hàng này vẫn không bị trận hỏa hoạn thiêu rụi nhưng dù sao thì nó nhỏ quá nên chỉ có thể dỡ nó xuống.

Bình Luận (0)
Comment