Phạm Thiết Qua vừa cười nói:
- Thực ra ta luôn muốn xây lại kỳ thạch quán nhưng vẫn không hạ quyết tâm được, lần này kỳ thạch quán bị thiêu cháy cũng coi như là trong họa có phúc!
Phạm Ninh biết nhị thúc chỉ đang an ủi bản thân, hắn khẽ gật đầu:
- Kỳ thạch quán bị đốt cháy lần này thực ra là một lần trao đổi lợi ích, cái mà chúng ta mất chỉ là một chút tiền bạc nhưng lại được cả tương lai.
- Cái cháu nói ta đều hiểu, chỉ sợ không ai hiểu được điều này!
- Sẽ có người nhớ điều này thôi.
Phạm Ninh vỗ vỗ cánh tay của ông ấy rồi quay người đi.
***
Quả thật sẽ có người nhớ đến những đóng góp của kỳ thạch quán, trong Cự Lộc quận vương phủ, Triệu Tông Thực ngồi ngay ngắn trước bàn lặng lẽ quan sát tờ giấy trên mặt bàn, trên giấy là một vài thứ vừa nãy y viết ra. Đây là thói quen của y, một vài thứ cần phải nhớ y buộc phải ghi lại sau đó thiêu hủy, như vậy mới có thể khắc ghi trong đầu.
Lúc này, tiếng của con trai Triệu Trọng Châm từ ngoài cửa truyền vào:
- Cha, con đến rồi!
- Vào đi!
Triệu Tông Thực nhặt tờ giấy lên rồi bỏ nó vào trong lư hương bên cạnh mình, rất nhanh tờ giấy đã bị cháy rụi, ngọn lửa nhanh chóng thiêu rụi mảnh giấy ố vàng, cuối cùng chỉ nhìn thấy được vài chữ: kỳ thạch quán, thụy triệu…
Triệu Trọng Châm bước vào, khoanh tay đứng trước bàn, Triệu Tông Thực nhìn con trai một lát rồi cười hỏi:
- Ngày mai bắt đầu phải vào cung học rồi, đã chuẩn bị xong hết chưa?
Chọn một vài thiếu niên xuất sắc trong hoàng tộc để vào cung học, là đề nghị của Tri Chính Đường, cuối cùng thì Triệu Trinh cũng đồng ý, những người được chọn trong hoàng tộc tổng có 30 người, Triệu Trọng Châm cũng là một người trong đó, Lang Gia Vương Triệu Văn Uẩn cũng nằm trong số đó.
Những thiếu niên này phải bế quan học hành nửa năm cho nên Triệu Tông Thực sẽ không gặp được con trong nửa năm tới.
Nhưng trong lòng Triệu Tông Thực lại rất vui, đây là đề nghị của Phạm Ninh để con trai xuất hiện trước mặt phụ hoàng, thay cho mình tranh đấu với Triệu Văn Uẩn. Triệu Tông Thực biết rõ hình ảnh của mình trước mặt phụ hoàng rất mờ nhạt. Nếu không phải lần này Phạm Ninh phơi bày ra vụ thụy triệu thì sợ rằng phụ hoàng sẽ lập Triệu Văn Uẩn làm thái tử.
Thì bản thân mình đã không còn cơ hội nữa rồi, Vậy nên tiến cử con trai là một phương án hữu hiệu lúc này, trong lúc tuyệt vọng đã tạo ra cơ hội cho mình.
Triệu Trọng Châm kính trọng nói:
- Hài nhi đã sẵn sàng rồi!
Triệu Tông Thực gật đầu, lại hỏi:
- Chuẩn bị làm sao để sống cùng với Lang Gia hoàng thúc chưa?
- Thúc ấy là người trong hoàng thất của con, dĩ nhiên là lấy lễ đối đãi.
Triệu Tông Thực khoanh tay đi vài bước:
- Con vào cung phải làm được hai việc, thứ nhất phải chăm chỉ học hành, chăm chỉ luyện chữ, phải rèn được tính kiên trì. Thứ hai là phải hiếu thuận với Tào hoàng hậu, bà ấy là mẫu hậu của ta cũng là hoàng tổ mẫu của con. Mặc kệ người khác nói gì, ngày nào con cũng phải đi vấn an, một ngày cũng không được thiếu, kể cả bị bệnh cũng phải đi. Con vào cung chỉ phải làm hai vệc này thôi.
- Con hiểu rồi!
Triệu Tông Thực lấy ra một quyển sách đưa cho Triệu Trọng Châm:
- Đây là Phạm Ninh đưa cho con, ta cũng không biết nó viết cái gì. Tối nay con hãy bắt đầu học thuộc nó sau đó đốt nó đi, một chữ cũng không được để sót, hiểu chưa?
- Hài nhi đã rõ.
- Đi đi!
Triệu Trọng Châm quỳ xuống dập đầu 3 cái trước cha rồi đứng dậy lui xuống.
Triệu Tông Thực nhìn theo bóng con dần xa dần, bỗng nhiên trong lòng có chút xót xa, con trai đã lớn thế này rồi nhưng bản thân lại là một kẻ vô dụng.
Không biết từ lúc nào Triệu Tông Thực cảm thấy có một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai mình, y biết là thê tử đã đến rồi, Triệu Tông Thực nắm lấy đôi tay trắng nõn mảnh khảnh của thê tử mình, đau lòng nói:
- Châm nhi phải ở trong cung nửa năm.
- Thiếp biết!
Cao Thao Thao ở phía sau cất giọng mềm mại trả lời.
Triệu Tông Thực ngẩng đầu nhìn gương mặt xinh đẹp của thê tử.
- Nàng không lo lắng sao? - Triệu Tông Thực hỏi.
Nàng lắc đầu:
- Châm nhi đã khôn lớn rồi, phải đập cánh bay cao giống như chim ưng, mặc dù thiếp không nỡ nhưng vẫn cảm thấy rất vui.
- Nàng nói phải, chúng ta nên vui vì Châm nhi mới phải.
- Lần này để Châm nhi vào cung là ý kiến của Phạm Ninh ư! - Cao Thao Thao chuyển chủ đề sang Phạm Ninh.
- Đúng là ý kiến của hắn!
Trên mặt Cao Thao Thao lộ rõ nụ cười tán dương:
- Tên Phạm Ninh này quả thực rất lợi hại, lại có thể nghĩ ra cách này, lập tức có thể xoay chuyển cục diện.
- Hắn đúng là rất lợi hại, lần này ngăn chặn việc thụy triệu cũng rất thành công.
- Phu quân lo lắng sau khi thụy triệu tạo được thanh thế, phụ hoàng đâm lao phải theo lao sao?
Triệu Tông Thực gật đầu:
- Lúc trước ta cũng nghĩ đợi sau khi thụy triệu xảy ra, lúc đó phụ hoàng sẽ giận tím mặt nhưng Phạm Ninh kiên quyết muốn tiêu diệt từ khi là chồi non, sau này ta mới hiểu ra, Trương Nghiêu Tá không hề ngốc, lão chọn thời gian và địa điểm rất kĩ lưỡng. Trong lúc phụ hoàng đang buồn thương về Trương quý phi thì thụy triệu xuất hiện, phụ hoàng bất mãn lại hoàn bất mãn nhưng rất có khả năng người sẽ vì có tình cảm với Trương quý phi mà chấp nhận thụy triệu, lập Triệu Văn Uẩn làm thái tử.
Vẻ mặt Cao Thao Thao bỗng nhiên thay đổi:
- Đây chẳng phải là ngàn cân treo sợi tóc sao?
- Chính là như thế, cho nên ta rất cảm kích hắn.
- Vậy lần này hắn chịu tang trở về, phu quân định sử dụng hắn thế nào?
Triệu Tông Thực trầm tư chốc lát nói:
- Ta nghĩ để hắn đến Ứng Thiên phủ.
- Ứng Thiên phủ ư?
Cao Thao Thao lớn thay đổi suy nghĩ và chợt hiểu ra:
- Phu quân là muốn hắn đi ứng phó với….
Ánh mắt Triệu Tông Thực trở nên sâu xa rồi gật đầu nói:
- Người này chưa bị trừ khử, Trương Nghiêu Tá vẫn sẽ nắm trọn trợ lực từ phía quân đội như cũ.
rong một gian nhã phòng tại trà lâu Thanh Phong, Hàn Kỳ tự mình rót đầy một chén trà cho Phạm Ninh, miệng cười tủm tỉm nói:
- Cháu trở lại kinh thành cũng đã được gần một tháng.
Phạm Ninh gật gật đầu:
- Kém hai ngày thì được một tháng!
- Hả? Nhớ rõ ràng như vậy, xem ra cháu đã suy tính cẩn thận rồi.
Phạm Ninh không phủ nhận, chỉ cười cười, cầm chén trà lên uống một ngụm.
Hắn quả thật hy vọng mình có thể hồi kinh phục chức, kỳ đại tang đã kết thúc, bất quá hắn không giống những quan viên bình thường khác, hắn suy tính thời điểm phục chức là muốn định ra chức quan trước, sau đó mới nhậm chức, hắn đoán hôm nay Hàn Kỳ tìm hắn cũng là vì chuyện này.
Hàn Kỳ không có nói trực tiếp việc phục chức, ông vừa chuyển đề tài, vừa cười hỏi:
- Cháu đoán một chút, ai sẽ đến tiếp nhận vị trí tể tướng của Tống Tường?
Phạm Ninh trầm tư chốc lát nói:
- Hữu Lại bộ Thị lang Tăng Công Lượng!
Ý cười trong mắt Hàn Kỳ sâu hơn:
- Nhưng rất nhiều người đều cho rằng là Hữu Gián Nghị Đại Phu Trương Thăng.
Phạm Ninh lắc đầu:
- Bè phái Trương Thăng để lộ quá rõ, trừ phi Thiên tử đã quyết định lập Triệu Văn Uẩn là Thái Tử, nếu không sẽ không dùng Trương Thăng.