Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 673 - Chương 670

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 670
 

- Vậy còn Bao Chửng? Ông ta kinh nghiệm lý lịch đã đủ rồi, cháu không cảm thấy có khả năng là ông ta?

Phạm Ninh vẫn lắc đầu:

- Giống như Trương Thăng, Bao Chửng cũng thể hiện rõ phe phái ông ấy ủng hộ, Cổ Xương Triều và Điền Huống đều cùng hướng về phía Triệu Văn Uẩn, cho nên cháu cảm thấy đó là nguyên nhân Thiên Tử sẽ cân nhắc, đề bạt một trọng thần trung lập, nếu như không phải Tăng Công Lượng thì... cháu sẽ cho rằng có khả năng là nhạc phụ Chu Hiếu Vân của ta, nhưng ông cũng không vượt qua được Tăng Công Lượng, Tăng Công Lượng lên chức là chắc chắn rồi.

Hàn Kỳ gật gật đầu:

- Cháu đúng thật tinh mắt, hôm nay Quan gia đã quyết định bổ nhiệm Tăng Công Lượng làm Xu Mật Sứ, Bình Chương Sự, tiếp quản chức vị của Tống Tường, mặt khác, liên quan đến việc phục chức của cháu, hôm nay Quan gia cũng đã hỏi tới.

Phạm Ninh lập tức tập trung, vội vàng hỏi:

- Quan gia nói như thế nào?

- Quan gia có hai phương án, phương án thứ nhất, để cháu đảm nhiệm Tuyên úy sứ, đi Thiểm Tây và Hà Bắc tuần tra tình hình thiên tai, phương án thứ hai, cho cháu đi địa phương nhậm chức, cụ thể thì cần trưng cầu ý kiến của bản thân cháu.

Tuyên úy sứ giống khâm sai đại thần, đại diện triều đình và Thiên tử, đi các nơi thị sát thiên tai đại họa, trấn an dân tình, ngoài mặt thì có vẻ phong quang, tuy nhiên Tuyên úy sứ cũng thế, mà An phủ sứ cũng thế, bản chất cũng chỉ là một chức vụ có tính chất tạm thời, không có trợ giúp lớn về mặt kinh nghiệm lý lịch, trái lại, đi địa phương đảm nhiệm thực chức mới là con đường đúng đắn tạo bậc thang bước từng bước hướng lên phía trên.

Phạm Ninh đương nhiên là muốn đi địa phương đảm nhiệm thực chức, nhưng vấn đề là thời gian Thiên tử tại vị cũng không còn nhiều lắm, nhiều nhất cũng là hai năm, hắn vẫn hy vọng trong hai năm này có thể ở lại kinh thành, nhưng trong vấn đề này hắn không tự chủ được, Quan gia đề xuất hai phương án như thế cũng là muốn để hắn đi địa phương.

Phạm Ninh trầm tư một lát hỏi:

- Quan gia chuẩn bị để cho cháu đi nơi nào?

- Cụ thể cũng không nói rõ, hẳn là để tự đề cử, vừa rồi ta cùng Tăng Công Lượng thương lượng một chút, một chỗ là Hàng Châu, một chỗ là phủ Giang Ninh, còn có một chỗ khác là phủ Ứng Thiên, cháu có thể chọn một trong ba nơi này, tuy nhiên...

- Tuy nhiên cái gì?

Phạm Ninh hỏi.

Hàn Kỳ cười cười nói:

- Theo ý tứ của Cự Lộc quận vương, hy vọng cháu tới phủ Ứng Thiên!

Phạm Ninh lập tức hiểu ra, chính là Triệu Tông Thực hy vọng hắn tới phủ Ứng Thiên, sau đó do Hàn Kỳ đến thúc đẩy, cùng Tăng Công Lượng thương lượng là vì Tăng Công Lượng sắp nhập tướng, trước đó Hàn Kỳ cần lấy được ủng hộ của ông ta, sau đó lấy biểu quyết, mới đạt được thông qua.

- Như vậy, cháu thấy thế nào?

Phạm Ninh thản nhiên cười:

- Cháu còn có thể lựa chọn sao?

***

Buổi chiều cùng ngày, đại nội phát ra hai đạo ý chỉ, phong Tăng Công Lượng làm Xu Mật Sứ, Bình Chương Sự, tham dự nghị sự Tri Chính Đường, đạo ý chỉ thứ hai, chấp thuận việc phục chức của Phạm Ninh sau khi hết đại tang, tiếp tục đảm nhiệm Tả Gián Nghị Đại Phu, tri phủ Ứng Thiên.

Tả Gián Nghị Đại Phu chỉ là chức quan trên danh nghĩa, nếu đồng thời phong Tri Gián Viện, đó mới là có thực quyền Tả Gián Nghị Đại Phu, lúc này hắn nhậm chức, chuẩn xác mà nói là 'Lấy danh hiệu Tả Gián Nghị Đại Phu để đảm nhiệm tri phủ Ứng Thiên phủ'.

Ngay sau hôm Phạm Ninh đến Lại bộ hoàn thành thủ tục nhậm chức, thê tử và mẫu thân của hắn đã đi thuyền đến kinh thành.

Phạm Ninh ở trên bến tàu chùa Đại Tướng Quốc đón được vợ con cùng mẹ già ngồi thuyền đến, là một con thuyền lớn hai ngàn thạch, là thuyền chở khách, mẫu thân hắn Trương Tam Nương được nữ nhi A Đa đến đỡ xuống thuyền, Phạm Ninh vội vàng nghênh đón cười nói:

- Con còn tưởng rằng mẹ sẽ đến muộn một chút.

Trương Tam Nương trừng mắt nhìn hắn,:

- Hai nương tử của con, một đang mang thai, một ôm con gái nhỏ, ta không đến được không?

Phạm Ninh ngượng ngùng cười nói:

- Con không phải là có ý đó, con chỉ lo mẹ vẫn còn chuyện cần xử lý

- Nên làm, ta đều đã xử lý ổn rồi, về sau thì trông cậy vào tên tiểu tử thối ngươi để mẹ dưỡng lão, ngươi đấy, cũng đừng chê mẹ phiền.

- Mẹ nói kiểu gì vậy?

Trương Tam Nương hài lòng vỗ vỗ bờ vai của hắn:

- Đi đi! Hai nương tử của con đều đang ngóng trông con.

Phạm Ninh lại xoa xoa đầu muội muội, hỏi nàng vài câu, lúc này mới nghênh đón vợ con.

Người thứ hai rời thuyền chính là Âu Dương Thiến đang ôm con gái nhỏ, con gái vừa nhìn thấy phụ thân, hào hứng giang hai cánh tay hô:

- Cha… Cha!

Phạm Ninh mừng rỡ, hơn một tháng không gặp, tiểu nữ nhi lại có thể biết gọi phụ thân rồi, hắn vội vàng ôm con gái bảo bối vào trong ngực, hôn một cái thật mạnh lên khuôn mặt nhỏ nhắn của bé, vui mừng nói:

- Gọi một tiếng cha nữa đi!

- Cha… Cha!

Mặc dù có giọng nói không rõ, nhưng giọng nói trẻ nhỏ líu ríu cũng khiến lòng Phạm Ninh đều mềm xuống, hắn ôm con gái trong lòng, lại không chịu nới lỏng tay.

- Phu quân hình như gầy đi!

Âu Dương Thiến mặt mày âm trầm nói.

- Chúng ta không ở bên cạnh, cả ngày chàng ấy ăn chơi đàng điếm, có thể không gầy sao?

Người nói là Chu Bội, nàng đã hơi nặng nề, được A Nhã thật cẩn thận đến đỡ rời thuyền, nàng bất mãn trừng mắt nhìn trượng phu, không ngờ hắn không đỡ nàng rời thuyền.

Phạm Ninh vội vàng ôm nữ nhi A Chân nghênh đón, một tay vịn đỡ Chu Bội, cười cười nói:

- Thư ta viết, hẳn là nàng nhận được rồi!

- Thư thì ta nhận được rồi, chàng nói sẽ phục chức, chúng ta đều quan tâm có phải chàng muốn vứt bỏ chúng ta rồi hay không, một mình chạy tới hải ngoại tiêu dao.

Phạm Ninh hơi lúng túng, có chút bất đắc dĩ, chỉ đành cười khổ một tiếng nói:

- Không phải đi hải ngoại.

- Vậy đi nơi nào? Chúng ta đều đoán chàng sẽ không ở lại trong kinh.

- Trở về rồi hãy nói đi! Dù sao cách kinh thành cũng rất gần, về cơ bản cũng không có ảnh hưởng gì.

Bên cạnh đã đậu sẵn hai cỗ xe ngựa và mấy chiếc xe bò, con gái A Chân muốn cùng ngồi với phụ thân, Âu Dương Thiến và Chu Bội liền ngồi cùng một xe, Trương Tam Nương dẫn theo nữ nhi A Đa, cùng với A Nhã và Kiếm Mai Tử ngồi ở cỗ xe ngựa thứ hai, hầu gái khác thì ngồi xe bò, về phần hành lý thì có Chu Nguyên Phong phái người tới giúp bọn họ mang về phủ.

Xe ngựa từ phố Thư Uyển chậm rãi đi qua, đống đổ nát hoang tàn sau đám cháy của kỳ thạch quán đã được thu thập sạch sẽ, hơn mười người thợ thủ công và hơn trăm công nhân lao động đang bận rộn trùng tu lại tòa nhà, Phạm Thiết Qua tạm thời thuê lại một cửa hàng ở đường cái phía đông, trong công trường không thấy ai quen biết.

Mọi người yên lặng nhìn cửa hàng bị thiêu hủy, ai cũng không nói gì, Phạm Ninh đã nói đơn giản trong thư cho các nàng chuyện cửa hàng bị cháy.

Xe ngựa đi ra khỏi phố Thư Uyển, cong bảo bối đã ngủ thiếp đi ở trong lòng Phạm Ninh, Âu Dương Thiến nhẹ nhàng đón lấy con gái, nhỏ giọng hỏi:

- Phu quân, rốt cuộc là chàng nhậm chức gì?

Ánh mắt Chu Bội lập tức nhìn chăm chú vào trượng phu, đây cũng là vấn đề nàng quan tâm nhất.

Bình Luận (0)
Comment