Nhà mới khoảng 90%, năm ngoái mới tu sửa lại, các kiến trúc vô cùng tinh xảo, hoa cỏ cây lá hứng thú đan xen, núi giả ao cá, hoa gấm trong hồ cá ít nhất dài một thước.
Hơn nữa một gò núi cao bốn trượng, chiếm khoảng năm mẫu đất, rừng cây tươi tốt xanh um tùm, mười mấy cây cổ thụ to cao chót vót tạo một bầu không khí rừng rậm, đường nét vô cùng độc đáo, trên núi có một lầu các và một đình bát giác.
- Ở đây thật sự không tồi.
Phạm Ninh chân thành khen ngợi nói:
- Một tháng thuê 100 quan tiền không tính là quá đắt.
Người môi giới Vương Cần cười nói:
- Tại hạ nói rồi, ở đây là tiền nào của ấy, ông chủ muốn cho thuê tháng trăm quan, nói chung là có lý do.
Phạm Ninh gật đầu:
- Chọn chỗ này đi, phiền ngươi đi nói với chủ cho thuê, nhà này ta thuê rồi, thời gian thuê dự kiến trong hai năm.
Vương Cần mừng rỡ:
- Tại hạ sẽ đi nói với chủ thuê nhà, dù sao đồ đạc gia đình đều đủ cả, chỉ cần mua thêm một vài chăn đệm linh tinh là có thể vào ở rồi.
Quyết định xong chỗ ở, Phạm Ninh liền quay về nhà trọ.
Hắn vừa tới nhà trọ không lâu, Chu Long được phái đi điều tra Tống Lăng đã nhanh chóng trở về, Tống Lăng làm hộ tào ti sĩ, bình thường người tìm y làm việc rất nhiều, lai lịch của y sớm đã bị lái buôn khai thác triệt để, chỉ cần sẵn sàng trả tiền, tất cả các tư liệu chi tiết của Tống Lăng đều có thể lấy được.
Phạm Ninh nhìn tài liệu trong tay cười nói:
- Ngay cả y thích ăn cái gì cũng tìm hiểu được, người giúp đỡ này rất lợi hại.
- Nghe nói là người hầu nhà y để lộ ra, nói y thích ăn tôm, tôm chiên dầu là đồ ăn không thể thiếu trên bàn ăn mỗi ngày của y.
Phạm Ninh lắc đầu, hắn không có hứng thú với mấy chuyện này, hắn lại hỏi:
- Quan hệ giữa Tống Lăng và Dương Độ nghe ngóng được bao nhiêu? Còn nữa ân chủ của y là ai?
Trong lòng Phạm Ninh hiểu rõ nếu như Tống Lăng không có quan hệ gì, y sẽ không giành được hộ tào ti sĩ loại quan thực khuyết này, chỉ có thể ra nhận chức giữ phủ hộ tào tham quân trong thru phủ trực thuộc của Nam Kinh, vậy là hư chức điển hình không có quyền có chức rồi.
- Khởi bẩm quan nhân, ân chủ của Tống Lăng đã qua đời, là tướng quốc Vương Nghiêu Thần, y và vợ của Vương Nghiêu Thần là đồng hương, dựa vào quan hệ với Vương Nghiêu Thần mới có thể đến phủ Ứng Thiên nhận chức hộ tào ti sĩ, Triệu Tri Niên tiền nhiệm đối với y cũng có chút coi trọng, có lời đồn nói y là người của Triệu Tri Niên, sau khi Triệu Tri Niên bị loại trừ, Dương Độ đã sẵn sàng chuẩn bị xử lý y rồi, đây là nguyên nhân quan trọng nhất y đến nhờ cậy quan nhân.
Phạm Ninh khoanh tay đi lại vài bước, tuy rằng Triệu Tri Niên là được Trương Nghiêu Tá đề bạt, nhưng Trương Nghiêu Tá lại để Dương Độ trừng trị Triệu Tri Niên, dường như không cho Triệu Tri Niên ngẩng đầu, thậm chí y bị loại trừ đi, thậm chí Triệu Tri Niên bị ép làm nhục ở quan nha, Trương Nghiêu Tá cũng không giúp y, nói rõ Triệu Tri Niên không phải là dòng chính thống của Trương Nghiêu Tá.
Cũng có thể suy nghĩ ra từ điều này, Tống Lăng mà Triệu Tri Niên không có quan hệ gì với Trương Nghiêu Tá, với con mắt cao ngạo của Trương Nghiêu Tá, loại quan nhỏ tòng bát phẩm này lão tuyệt đối không để vào mắt.
Nhưng Tống Lăng này đối với Phạm Ninh rất quan trọng, phủ Ứng Thiên không có người trung thành của Triệu Tông Thực, là địa bàn của Cổ Xương Triều và Trương Nghiêu Tá, Phạm Ninh cần phải tìm hiểu gấp người của quan trường phủ Ứng Thiên.
Nghĩ đến đây, Phạm Ninh nói với Chu Long:
- Sau khi trời tối ngươi tới nhà Tống Lăng một chuyến, mời y đến gặp ta.
Dương Độ đối với việc Tống Lăng đầu têu đi tìm Phạm Ninh cũng rất căm phẫn, trở về thư phòng, gã hung hăng vứt mũ xuống đất, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Ta biết ngay làm người không được quá tốt, lẽ ra nên sớm đuổi gã ra đường xin ăn, lại dám công khai phản bội ta, xem ta xử lý gã như thế nào.
Lúc này phụ tá Vương Nhạc khuyên gã:
- Thông phán không nên phiền não vì chuyện nhỏ nhặt này, thực ra Tống Lăng chỉ là nhân vật nhỏ, cho dù y không đi cũng sẽ có người khác đi lấy lòng Phạm Ninh, việc cấp bách bây giờ là Phạm Ninh lấy nhà quan làm cái cớ, thông phán nên sớm nghĩ ra đối sách.
- Cần phải nghĩ đối sách gì? Lẽ nào muốn ta chuyển ra hay sao? - Dương Độ vô cùng bất mãn.
- Hơn nữa ta chuyển vào nhà quan ở phủ nha là Cố Xương Triều đồng ý, phải là lão thay ta giải quyết phiền toái này mới đúng.
- Tuy nói là như vậy, nhưng Phạm Ninh không phải Triệu Tri Niên, hắn không nhịn xuống, ý của ti chức là phải kịp thời thông báo cho Cổ tướng công, để Cổ tướng công báo cho Thái Thường Tự, trừ phi Phạm Ninh muốn cố ý làm to sự việc, việc này đến Thái Thường Tự có lẽ sẽ không giải quyết được gì.
- Nếu Phạm Ninh muốn làm to sự việc thì sao? Dương Độ truy vấn.
Vương Nhạc chậm rãi nói:
- Nếu như thế, vậy Phạm Ninh đến không có ý tốt, hắn là đại diện cho Triệu Tông Thực để giành quyền lực, cho dù là thông phán hay là Cổ tướng công và Trương thái sư đều phải chuẩn bị cho cuộc đấu tranh khốc liệt.
Trời mới chập tối, Tống Lăng lại đến quán trọ tìm Phạm Ninh, buổi trưa chỉ là cuộc gặp mặt lịch sự, Phạm Ninh không có bất kỳ câu hỏi và thái độ thực sự nào, nhưng khi hắn tìm hiểu căn nguyên của Tống Lăng, hắn liền chuẩn bị mở ra lỗ hổng từ Tống Lăng rồi.
- Ti chức tham kiến phủ quân! – Tống Lăng lại thi hành lễ.
Phạm Ninh vẫy tay:
- Tống ti sĩ mời ngồi.
Tống Lăng ngồi xuống, Phạm Ninh lại cho hầu gái dâng trà, hắn không hàn huyên, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi:
- Triệu Tri Niên tại sao bị Dương Độ đoạt quyền?
Tinh thần Tống Lăng chấn động, Phạm phủ quan cuối cùng nói chuyện thực chất của vấn đề rồi.
Y khẽ khom người nói:
- Khởi bẩm phủ quân, Triệu Tri Niên bị đoạt quyền chủ yếu là liên quan đến việc không ủng hộ Trương Nghiêu Tá, theo ti chức được biết là Trương Nghiêu Tá đồng ý đem quyền khống chế phủ Ứng Thiên giao cho Cổ Xương Triều, cho nên sau khi Dương Độ lên nhận chức thì đá từng tâm phúc của y đi, y không còn cách nào khác, quan trọng nhất là ti lục, phán quan và tả hữu quân tuần sử đều trở thành người của Dương Độ, kể từ đó tất cả các công văn phủ nha đều được thi hành sau khi Dương Độ ký tên, căn bản không gửi đến trong tay của Triệu Tri Niên, Triệu Tri Niên cũng trở về kinh thành cáo trạng, y bị Trương Nghiêu Tá chửi mắng một trận rồi quay trở về, từ đó say mê rượu không quản chính vụ.
- Vậy nhà quan của y sao lại bị Dương Đô cướp đi? – Phạm Ninh tiếp tục hỏi.
Tống Lăng lắc đầu:
- Triệu Tri Niên tính cách khá yếu đuối, là một quan viên kiểu học giả điển hình, mà Dương Độ sử dụng thủ đoạn ti tiện, buổi tối mỗi ngày an bài đám vô lại trong phố ném phân vào trong phủ, nghe nói có một bãi phân ném vào mặt phụ thân của Triệu Tri Niên, phụ thân của y té xỉu tại chỗ, Triệu Tri Niên không chịu được quấy rầy, ba ngày sau liền chuyển đi, sau đó Dương Độ chiếm phủ, Triệu Tri Niên không có cách nào cáo trạng, cũng đành nhẫn nhịn.