- Dương Độ này là một nhân vật rất độc ác.
Tống Lăng hừ lạnh nói:
- Gã không chỉ độc ác mà còn tham lam nữa, sau khi gã nhận chức, đoạt quyền kinh doanh của tất cả thương gia rượu, trà, diêm, gạo, phèn, vv… thay đổi do người thân cùng với thuộc hạ tâm phúc của chính gã và Cổ Xương Triều đến kinh doanh, gã làm như thế, không biết bao nhiêu người hận gã tận xương, bao gồm đường tiền tài của rất nhiều người trong phủ nha đều bị gã chặt đứt.
Phạm Ninh trầm tư một lúc lại hỏi:
- Tả hữu quân tuần sử là người như thế nào?
- Phủ Ứng Thiên đóng quân có gần 10 vạn người, chia làm ba loại, một là cấm quân, số người đông nhất, có khoảng bảy vạn người, trực tiếp chịu sự khống chế của Thiên tử.
- Tiếp theo là quân đội địa phương, khoảng hơn hai vạn người, do Kinh Đông Lộ soái ti khống chế, nghe lệnh Xu Mật Viện.
- Quân đội thứ ba chính là binh lính xã, do chính nha phủ chiêu mộ, do triều đình trợ cấp một phần quân phí, phủ nha tự mình trợ cấp một phần quân phí, số lính xã có khoảng hai nghìn người, tả hữu quân tuần sử các chỉ huy một nghìn người, báo cáo việc cho phủ Ứng Thiên, bọn họ phụ trách cửa thành, trị an địa phương với tiêu diệt bọn thổ phỉ, trước mắt tả hữu quân tuần sử đều là người của Dương Độ, quyền quân đương nhiên cũng bị Dương Độ cướp đi.
Nếu Phạm Ninh muốn khống chế phủ Ứng Thiên, việc quan trọng đầu tiên là phải nắm quyền khống chế hai nghìn người này.
Tống Lăng vội vàng nói:
- Tả hữu quân tuần sử một người tên là Cố Trường Vũ, một người là Lý Đức Xương, Cố Trường Vũ là đầu xỏ, luôn nhận chức ở phủ Ứng Thiên, đã từng thành tâm cống hiến sức lực cho Triệu Tri Niên, sau này lại chuyển sang Dương Độ, Lý Đức Xương nghe nói là gia tướng của Trương Nghiêu Tá, cũng coi như là một người đắc đạo, bây giờ đã thành một quan võ tòng thất phẩm.
Phạm Ninh lại nói:
- Nói tiếp hai người này.
- Cố Trường Vũ là con trai của Cố Cảnh gia tộc quyền thế huyện Tống Thành, phụ thân Cố Cảnh đã từng làm Đô chỉ huy sứ bộ quân, sau khi từ quan thì trở về huyện Tống Thành, gây dựng gia sản giàu có, Cố Cảnh chủ yếu kinh doanh cây dầu, phụ thân y không muốn để con cháu trở thành thương nhân, liền lên kinh thành cho cháu trai một chức quan võ, lại chi tiền để hoạt động, ba năm trước Cố Trường Vũ nhận chức tả quân tuần sử.
Trong lòng Phạm Ninh như thoáng chút suy nghĩ, lại tiếp tục hỏi:
- Lý Đức Xương cụ thể là người như thế nào?
Tống Lăng nghe đến cái tên này, trên mặt không che giấu được sự khinh thường nói:
- Người này dùng năm chữ "thô bỉ không chịu được" đủ hình dung rồi, đam mê tửu sắc, đầu óc vô cùng đơn giản, thậm chí ngay cả chữ cũng không biết, hơn nữa tính khí vô cùng nóng nảy, từng động thủ với Triệu Tri Niên, gã mở một kỹ viện rất lớn trong thành, ngày ngày gã ở trong kỹ viện, sống một cuộc sống mơ màng trong cơn say.
Phạm Ninh trầm tư thật lâu sau hỏi:
- Ta muốn tìm hiểu nội tình của ông nội Cố Trường Vũ, có cách nào không?
Sáng sớm ngày kế tiếp, Phạm Ninh đi cùng bốn tên hộ vệ đến phủ nha phủ Ứng Thiên, phủ Ứng Thiên gồm bảy huyện Tống Thành, Ninh Lăng, Chá Thành, Cốc Thục, Ngụ Thành, Hạ Ấp, Sở Khâu vv, trong đó huyện Tống Thành là huyện Chính Xích, đồng cấp với huyện Biện Lương, sáu huyện còn lại là huyện Chính Kỳ.
Phủ nha chiếm khoảng hơn hai mươi mẫu, quan lại to nhỏ có hơn trăm người, chủ quản là phủ doãn Ứng Thiên, do hoàng tộc kinh thành lãnh đạo từ xa, chỉ là chủ quan trên danh nghĩa. Chủ quan thực sự lại là tri sự phủ Ứng Thiên, quan thứ là thông phán, tiếp theo có ti lục tham quan, tả hữu quân tuần sử, phán quan, thôi quan cùng với sáu tào ti sĩ, trông coi việc chính, bên dưới còn có lượng lớn tòng sự, lại viên vv....
Do sự việc hôm nay Phạm Ninh nhận chức đã thông báo trước chủ sự Trương Tề, do đó khi Phạm Ninh đến, thông phán Dương Độ đích thân dẫn hơn hai trăm quan viên chờ ở trước cửa lớn quan nha, đám quan lại đông nghìn nghịt đứng thành một thế trận rất lớn, Dương Độ cũng nói với Phạm Ninh, đừng có nhìn tối qua có người chủ động đi bái kiến hắn, đó chỉ là số vô cùng ít, phần lớn khác đều nghe sắp xếp của gã.
Mọi người đứng một lúc lâu, phía đông đợi Phạm Ninh không đến, phía tây đợi cũng không đến, tả quân tuần sử Lý Đức Xương lập tức cáu kỉnh:
- Thằng nhãi kia đang chơi chúng ta sao?
Ánh mắt sắc bén của Dương Độ quay đầu lại trừng mắt với Lý Đức Xương, Lý Đức Xương không dám lên tiếng nữa, lúc này chủ sự Trương Tề chạy như điên đến:
- Phủ quân đến rồi.
Ánh mắt Dương Độ lập tức híp lại:
- Cái giá của Phạm Ninh này cũng lớn quá.
Chỉ thấy bốn người đàn ông vạm vỡ mang theo đới đao cưỡi ngựa đang hộ vệ một chiếc xe ngựa đến, xe ngựa dừng ở trước cửa phủ nha, một người đàn ông vạm vỡ nhảy xuống ngựa, tiến lên trước mở cửa xe, Phạm Ninh chính thức đến nhận chức từ trong xe ngựa đi ra, chỉ nhìn thấy hắn đội mũ quan hai cánh, mặc quan phục tứ phẩm màu đỏ thẫm, đeo thắt lưng to, chân mang tất trắng đi giầy da màu đen, thân hình cao lớn, lộ rõ khí thế uy nghiêm, bên hông hắn đeo kim bài Ngự Sử, vô cùng bắt mắt.
Ánh mắt của Dương Độ nhìn chằm chằm vào kim bài bên hông của Phạm Ninh, trong lòng dấy lên chút lo lắng, đây là điều gã không ngờ, Phạm Ninh lại có kim bài Ngự Sử Trung Thừa, gã không đảm nhiệm chức Ngự Sử Trung Thừa nhưng lại có quyền Ngự Sử Trung Thừa, có thể buộc tội quan cao ngũ phẩm trở lên.
Đám quan viên cũng thì thầm, kim bài Ngự Sử của Phạm Ninh như kim châm vào ánh mắt của bọn họ, rất nhiều người đều nhận thức được, tuy thế lực của Dương Độ mạnh mẽ, nhưng không nhất định chịu được sự giám sát của quyền lớn, không ít quan viên âm thầm hối hận trong lòng, tối qua mình lãng phí một cơ hội tốt rồi.
- Im miệng!
Dương Độ quay đầu lại quát lớn một tiếng, gã nhanh chóng tiếng lên phía trước, hướng tới Phạm Ninh khom lưng thi lễ:
- Hạ quan thông phán Dương Độ của phủ Ứng Thiên tham kiến Phạm tri phủ, hoan nghênh Phạm tri phủ đến phủ Ứng Thiên nhận chức.
Phạm Ninh khẽ cười nói:
- Nghe tiếng thông phán Dương Độ tài lớn, thống trị phủ Ứng Thiên gọn gàng đâu ra đấy, hôm nay vừa gặp, thông phán Dương Độ quả nhiên là trẻ trung khỏe mạnh, tiền đồ không giới hạn nhỉ.
Tuy rằng Phạm Ninh nhỏ hơn Dương Độ mười lăm tuổi, nhưng hắn lại dùng giọng điệu già đời, giống như trưởng bối đang khen ngợi vãn bối, nhưng hắn không có cách nào, hắn là quan cấp tòng tứ phẩm, Dương Độ chỉ là quan cấp tòng ngũ phẩm, quan to một cấp đè chết người, huống hồ hai người hai đẳng cấp.
Trong lòng Dương Độ phẫn nộ, mặt đỏ lên, nhưng bây giờ là trường hợp công khai, trước ánh mắt bao nhiêu người, gã không muốn bị Phạm Ninh bắt thóp vì tội mượn cớ phạm thượng, chỉ đành nhịn ngọn lửa giận trong lòng, thản nhiên nói:
- Phạm tri phủ quá khen, ta giới thiệu cho Phạm tri phủ vài đồng nghiệp.
Gã vẫy tay mọi người lên, giới thiệu từng người:
- Vị này là Ti Lục tham quân Chu Hành, vị này là phán quan Lưu Xích, hai vị này là tả hữu quân tuần sử Lý Đức Xương và Cố Trường Vũ.
Nói đến tả hữu quân tuần sử, Phạm Ninh đặc biệt đánh giá hai người bọn họ, chỉ thấy dáng người Lý Đức Xương tráng kiện, khuôn mặt dữ tợn, tướng mạo hung ác, trong một đôi mắt tam giác mang theo vẻ cười lạnh ngạo mạn, không hổ là gia tướng của Trương Nghiêu Tá, kiêu ngạo giống với chủ nhân của gã.