Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 683 - Chương 680

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 680
 

Mà Cố Trường Vũ dáng người cao gầy, có vẻ vô cùng giỏi giang, khuôn mặt hơi dài, mũi cao thẳng, một đôi mắt nhỏ dài trông rất điềm tĩnh, khóe miệng nhếch một nụ cười nhạt, chào hỏi với Phạm Ninh đúng mực, luôn duy trì một khoảng cách.

Tục ngữ nói, dung mạo do tâm sinh, từ tướng mạo của hai người có thể nhìn ra tâm tính của bọn họ, Lý Đức Xương thì không phải nói rồi, sắc mặt của tay sai điển hình, mà tướng mạo của Cố Trường Vũ lại không dung tục, có một khí chất của cường hào địa phương, nhưng cũng nhìn ra được y rất cẩn thận, không dễ dàng nguyện ý đứng về phe ai, Phạm Ninh vô cùng chú ý đến chi tiết này, khi y tiến lên chào hỏi, vị trí đứng vẫn duy trì khoảng cách giữa Dương Độ và hắn.

Đây là một quan viên rất có tâm cơ, trong lòng Phạm Ninh âm thầm suy nghĩ, con người này có phải là ở phe trung lập không, chỉ có thể bắt đầu từ ông nội của y.

Phạm Ninh và mọi người chào hỏi xong, được đám quan viên vây quanh hộ tống đi vào phủ Ứng Thiên.

iến hành thủ tục nhận chức giao tiếp đơn giản, Dương Độ liền tìm một cái cớ đi ra ngoài.

Chủ sự Trương Tề dẫn Phạm Ninh đến quan phòng của tri phủ, ở đây là phòng của Triệu Tri Niên tiền nhiệm, trong ngoài hai gian, căn phòng rộng và sáng sủa, được dọn dẹp ngăn nắp chỉnh tề.

- Phủ quân, dụng cụ gia đình ở đây là dùng gỗ cây lê chế tạo, là cái tốt nhất trong quan nha, Triệu Tri phủ tiền nhiệm rất chú ý chất lượng gỗ.

Phạm Ninh gật đầu, hắn đánh giá gian phòng một vòng, lại phát hiện trong phòng ngay cả một trang giấy cũng không có, văn thư, thư tịch, báo chí tất cả đều không có.

Phạm Ninh nhướn mày:

- Tại sao không có công văn chờ xử lý?

Trên mặt Trương Tề lộ ra vẻ lúng túng, một lúc sau nói:

- Chủ yếu là Triệu Tri phủ mấy tháng trước đã đi rồi, cho nên văn thư đều do thông phán Dương Độ xử lý, cho nên…

- Cho nên Dương thông phán vẫn chưa thích ứng với việc ta đến, đúng không?

- Cái này ti chức thấp cổ bé họng, không tiện nói.

Phạm Ninh cũng không nói nhiều nữa, lại hỏi:

- Ta còn có hai người trợ tá, qua hai ngày nữa sẽ đến, chuẩn bị phòng cho bọn họ đi.

- Không có vấn đề gì, phòng trống trong viện tử rất nhiều, ti chức sẽ đi thu dọn một phòng.

Trương Tề kinh hồn bạt vía đi mất, Phạm Ninh ngược lại không vội, ngồi ở trong phòng một lúc, Tô Lăng ôm một đống văn thư dày cộp vào, y đem văn thư đặt trên bàn nói:

- Đây là tư liệu đăng ký hộ tịch, mời phủ quân xem qua.

Phạm Ninh lật tư liệu hỏi nói:

- Những tư liệu này cần Ty lục tham quân phê duyệt không?

Tống Lăng lấy từ bên trong ra một phần công văn:

- Đây là tư liệu kỹ nữ mới chỉnh lý lại, cần Ty lục tham quân phê duyệt, cái khác là văn thư cũ đã được sắp xếp phê duyệt.

Phạm Ninh gật đầu:

- Những thứ khác có thể để lại, ngươi đem tư liệu kỹ nữ lấy về đi chính đường báo cáo, đừng vượt cấp, không nên để bị người khác nắm lấy nhược điểm, hiểu chưa?

- Ti chức hiểu rồi.

Tống Lăng thi hành lễ rồi cầm tài liệu đi.

Phạm Ninh vừa uống trà vừa lướt xem tài liệu, không lâu sau, đám sĩ tào, thương tào, hình tào, công tào và nghị tào ti sĩ nháo nhác ôm tư liệu của mình đến phòng Phạm Ninh, trong một lúc các loại tài liệu quan phủ của phủ Ứng Thiên chất đầy trên bàn.

Giữ trưa, Dương Độ vẫn chưa quay về, Phạm Ninh liền đến một quán rượu gần phủ nha, hắn vừa vào một gian phòng trang nhã, Chu Long đã vội vàng đi vào, đem một bản tư liệu đưa cho Phạm Ninh.

Đây là tư liệu chi tiết của tổ phụ Cố Trường Vũ, Phạm Ninh xem tỉ mỉ một lần, quả nhiên giống với hắn dự liệu, tổ phụ của Cố Trường Vũ là cấp dưới của Tào gia.

Phạm Ninh gật đầu, lại hỏi:

- Hai vị tiên sinh trở về chưa?

- Đã trở về rồi, bọn họ vừa đến nhà trọ.

Phạm Ninh cười nói:

- Nhanh đi mời hai người bọn họ qua đây, ta ở đây chờ bọn họ.

- Tuân mệnh!

Chu Long xoay người vội vàng đi.

Phạm Ninh gọi một bình rượu, vừa uống vừa suy nghĩ các tình huống hôm nay gặp phải.

Rất rõ ràng, các quyền lớn quân sự và chính trị thuộc về tri phủ đều bị Dương Độ đoạt đi rồi, từ văn thư ngày hôm nay cho thấy, đều là các loại tư liệu sắp đặt, nhưng văn thư cần phê duyệt lại không đưa tới một phần.

Đương nhiên, trách nhiệm cũng không nằm ở sáu tào ti sĩ, bọn họ không thể trực tiếp đưa văn thư cho hắn, bọn họ nhất định phải giao cho Ty lục tham quân sơ thẩm, lại do Ty lục tham quân quyết định, những văn thư nào quan trọng cần đưa báo lên tri phủ, những văn thư nào chỉ báo cho thông phán là được.

Dương Độ đã khống chế Ty lục tham quan Chu Hoành, như vậy tất cả văn thư sẽ không đưa đến bàn của hắn, trực tiếp đưa cho Dương Độ.

Còn có phán quan Lưu Xích, nếu như trên văn thư chính vụ quan trọng không có chữ ký của tri phủ, y có quyền bác bỏ quyết định chính vụ, nhưng Lưu Xích lại cho qua, cho nên Dương Độ vốn dĩ không cần để ý đến tầng lớp quan viên cấp thấp, chỉ cần khống chế hai vị trí trung tâm này, y sẽ nắm giữ quyền lớn chính vụ của phủ Ứng Thiên, quan viên tầng thấp bên dưới cũng chỉ có thể giận mà không dám nói.

Biểu hiện của sáu tào ti lục hôm nay đủ nói rõ điểm này, Phạm Ninh tin chắc rằng, sự việc vi phạm nghiêm trọng các quy tắc tuyệt đối không thể thắng được đa số người ủng hộ, sáu tào ti sĩ đem tư liệu đưa cho hắn, chính là một kiểu kháng nghị im lặng phá hoại quy tắc của Dương Độ.

So với chính vụ, Phạm Ninh lại càng quan tâm quân đội hơn, thực ra huyện Tống Thành ngoài phủ nha ra, có lẽ còn hơn một trăm cung thủ nổi tiếng của huyện nha, sức của đôi bàn chân cũng là một lực lượng không thể xem nhẹ.

Nhưng hôm nay ngày đầu tiên hắn nhận chức, huyện lệnh Tống Thành lại không tới bái kiến hắn, đây đủ nói rõ vấn đề.

Lý Đức Xương của Tả hữu quân tuần sử tuyệt đối là mục tiêu hắn phải đả kích, vậy mấu chốt chính là ở Cố Trường Vũ, có thể giành y lại được hay không chính là mấu chốt đảo ngược thế cục.

Đang nghĩ ngợi, cửa mở ra, Công Tôn Huyền Sách và Trương Bác từ ngoài đi vào.

- Để quan nhân ngờ lâu rồi.

- Đâu có, mau ngồi xuống đi.

Phạm Ninh phân phó người hầu rượu mang thức ăn lên, rượu và thức ăn đã gọi, chỉ trong chốc lát, vài người hầu rượu mang rượu và thức ăn nối tiếp nhau đưa lên.

Phạm Ninh rót đầy rượu cho hai người, tủm tỉm cười nói:

- Hai ngày nay có thu hoạch gì?

Côn Tôn Huyền Sách gật đầu:

- Thu hoạch rất lớn, chìm xuống sâu mới phát hiện rất nhiều việc nhìn thấy mà giật mình.

- Nào! Chúng ta uống rượu trước, vì sự vất vả của hai tiên sinh, chúng ta cạn ly.

Hai người uống một hơi cạn sạch chén rượu trong tay, Công Tôn Huyền Sách thở dài nói:

- Thị trường trà và lương thực của phủ Ứng Thiên đều là Trương Nghiêu Tá khống chế, em vợ của Dương Độ khống chế thị trường rượu, tuy là quan phủ chuyên bán, nhưng đến phân đoạn bán lẻ chỉ có thể do bọn họ tiến thành tiêu thụ, năm ngoái em vợ của Dương Độ vì cướp đoạt thị trường rượu, dẫn theo trăm tên vô lại đập mười mấy quán rượu, nghe nói có chủ tiệm bị đánh chết trong cuộc xung đột, người nhà không có cách nào cáo trạng, thị trường lương thực cũng vậy, ba cửa hàng lương thực lớn nhất của huyện Tống Thành trong một đêm bị thiêu hủy, cửa hàng lương thực nhỏ khác cũng dồn dập đóng cửa, giá rượu, gạo và trà của phủ Ứng Thiên đều đắt gấp ba lần so với kinh thành.

Bình Luận (0)
Comment