- Không riêng gì lương thực, Trương gia cũng bắt đầu kinh doanh vải vóc rồi, đoán chừng còn muốn chèn ép chúng ta.
- Quả thực tham lam quá rồi.
Cố Thanh tức giận:
- Bọn họ dứt khoát cướp toàn bộ việc kinh doanh, để người khác không có gì ăn, bọn họ mới thỏa mãn.
- Bọn họ thực sự quá tham lam, Cố gia chúng ta lấy thẻ ủ rượu hai mươi năm, nói hủy bỏ là hủy bỏ, cướp đoạt tư cách ủ rượu bán rượu của chúng ta, hai năm qua Cố gia chúng ta ở khoản rượu ít nhất giảm đi ba vạn quan tiền.
- Ngày tháng tươi đẹp của bọn chúng sẽ không còn lâu nữa đâu.
Lúc này, quản gia ở dưới sảnh báo cáo:
- Đại nha nội đến rồi.
Chỉ thấy Cố Trường Vũ nhanh bước đi tới, y quỳ xuống hành lễ thỉnh an:
- Cháu nội thỉnh an ông nội và phụ thân.
- Trường Vũ, đứng lên đi.
Cố Thanh để cháu trai ngồi xuống, thân thiết hỏi han:
- Hai ngày nay phủ Ứng Thiên rất náo nhiệt nhỉ?
Cố Trường Vũ khom người xuống nói:
- Khởi bẩm ông nội, hai ngày trước tương đối yên tĩnh, nhưng buổi sáng hôm nay lại truyền ra một tin tức, Dương Độ bị bắt rời khỏi quan trạch phía sau phủ nha.
Cổ Cảnh cười nói:
- Phạm Ninh này rất lợi hại mà, lại ép khiến Dượng Độ kinh sợ.
- Cháu nghe nói Phạm Ninh đưa chuyện này đến trước mặt thiên tử, thiên tử rất tức giận, Cổ Xương Triều mới vội vàng ép Dương Độ chuyển ra khỏi nhà quan.
Cố Thanh cười lạnh một tiếng nói:
- Đây là hậu quả của việc quá tham lam, cái gì tốt cũng muốn độc chiếm, gặp phải cọng rơm cứng sẽ bị nghẹn chết, Phạm Ninh vẫn có hành động tiếp chứ?
- Hôm nay Phạm Ninh lại có hai hành động, là dạy dỗ ti lục tham quân Chu Hành, ném một chồng văn thư vào mặt Chu Hành, đuổi y ra ngoài.
- Vì sao? - Cố Cảnh ngạc nhiên hỏi.
- Dương Độ không muốn Phạm Ninh ngồi không, đem một vài công vụ nhỏ giao cho Phạm Ninh, kết quả Phạm Ninh vốn dĩ không chịu thua, cứng rắn đáp trả.
Cố Thanh gật đầu, bình thản hỏi:
- Hành động thứ hai của Phạm Ninh là gì?
Cố Trường Vũ khom người nói:
- Khởi bẩm ông nội, buổi chiều hôm nay, Phạm Ninh chính thức tuyên bố trong quan nha, bố trí lại quan trạch phía sau hậu nha, cải tạo thành tám viện tử, cho quan viên tầng thấp không có chỗ ở trong phủ nha ở, bản thân hắn thuê một tòa nhà to của Liễu gia ở.
Cố Cảnh vô cùng kinh hoàng, lại đem nhà quan của chủ quản phân cho quan viên tầng thấp ở, đây quả thực chưa bao giờ nghe thấy.
Cố Cảnh dù sao cũng là thương nhân, nhìn không thấy hậu quả của sự việc này, y cẩn thận hỏi phụ thân:
- Phụ thân, cái này có vi phạm quy định không?
Ánh mắt của Cố Thanh híp lại, thở dài nói:
- Không ngờ Phạm Ninh tuổi còn trẻ, thủ đoạn lại cay nghiệt như vậy, Dương Độ căn bản không phải là đối thủ của hắn.
Ông ta lại nói với cháu trai trưởng:
- Trường Vũ, nói cách nghĩ của cháu đi.
Cố Trường Vũ trầm ngâm một chút nói:
- Cháu cũng suy xét rồi, đầu tiên việc này nhất định sẽ chấn động triều đình và dân, khẳng định khen chê không giống nhau, một mặt hắn sẽ giành được tiếng tốt quan tâm đến thuộc hạ phía dưới, một mặt khác cũng sẽ có người nói hắn mua chuộc danh tiếng, rõ ràng có nhà quan khác, lại muốn đem chia quan trạch phía sau phủ nha ra, hơn nữa trong lòng quan chức địa phương các châu cũng không dễ chịu, thực ra mà nói, cháu có chút không hiểu thấu mục đích của hắn ở đâu? Nói hắn vì làm nhục Dương Độ, dường như không nhất thiết phải làm như thế.
Cố Thanh khẽ cười nói:
- Cháu suy tính cách nghĩ của quan viên triều đình, cũng suy xét sự không hài lòng của quan địa phương, lại không để ý đến cảm nhận của thiên tử.
Cố Trường Vũ lập tức tỉnh ngộ:
- Ý của ông nội nói là Phạm Ninh làm để cho thiên tử xem.
Cố Thanh gật đầu:
- Vấn đề chỗ ở của quan viên tầng thấp luôn làm khó triều đình, đặc biệt giá cả nhà ở kinh thành cao, gánh vác của quan viên tầng thấp rất nặng, triều đình xây nhà quan, cũng chỉ là phần lớn quan cao mới có cơ hội dùng, đối với quan viên tầng thấp mà nói thì đừng có nghĩ đến nhà quan, Tri Chính Đường quan tâm việc này, thiên tử càng thêm lo lắng.
- Mà Phạm Ninh chủ động từ bỏ nhà quan, chuyển đổi quan trạch phia sau quan nha có ý nghĩa cực kỳ tượng trưng thành ký túc, để quan viên tầng thấp ở, loại việc có đạo đức này nhất định sẽ giành được sự tán thưởng của thiên tử, kết hợp với việc hắn đưa chuyện Dương Độ chiếm nhà quan đến trên bàn thiên tử, hai việc này trước sau hô ứng, ghét cái ác cái xấu, hình ảnh của một quan viên trung thực và tự kỷ luật hiện ra trước mặt thiên tử, thông qua việc này, ta phát hiện thủ đoạn của Phạm Ninh không phải cao minh bình thường đâu.
Cố Trường Vũ lúc này mới hiểu dụng ý thật sự của Phạm Ninh khi rời khỏi nhà quan, cán cân trong lòng của y bắt đầu nghiêng về Phạm Ninh.
Lúc này, Cố Thanh lại nói:
- Thực ra Phạm Ninh không chỉ làm văn chương ở nhà quan, hắn vì lôi kéo Cố gia chúng ta, cũng nhọc lòng khổ tâm lắm đó.
Cố Trường Vũ ngẩn người:
- Ông nội, lời này có ý gì?
Cố Thanh cười nói:
- Đây là nguyên nhân tối nay ta bảo cháu về, chiều hôm này, lão thượng ti Tào Tông của ta phái cháu nội y đưa cho ta một phong thư, hi vọng Cố gia có thể ủng hộ Phạm Ninh.
- Ông nội, lẽ nào là Phạm Ninh tìm đến Tào gia rồi?
Cố Thanh gật đầu:
- Tào gia và Phạm Ninh đều kiên định ủng hộ Cự Lộc quận vương, Phạm Ninh và Tào gia quan hệ mật thiết, phỏng chừng hắn đã nghe ngóng được quan hệ của ta và Tào gia, liền nhờ ân tình của Tào gia.
- Ông nội hy vọng cháu gia nhập hàng ngũ ủng hộ Phạm Ninh?
Cố Thanh lại thở dài nhẹ:
- Ân tình của Tào gia không phải dễ dàng có được như thế, Tào Tông đích thân viết thư cho ta, nó sẽ có lợi ích lớn cho sự phát triển quân sự của chúng ta trong tương lai, cơ hội này nếu như chúng ta không nắm bắt, tương lai nhất định sẽ hối hận.
Cố Cảnh bên cạnh cẩn thận nói:
- Phụ thân, hay là đề ra điều kiện với Phạm Ninh, ví dụ phân ngạch lương thực sau này, giành thẻ bài rượu, …
Không đợi Cố Cảnh nói xong, Cố Thanh kiên quyết lắc đầu nói:
- Chúng ta không thể đưa ra điều kiện, nhất định phải ủng hộ Phạm Ninh vô điều kiện, điểm này không thể hàm hồ.
Cố Trường Vũ đứng dậy thi lễ:
- Cháu hiểu rồi, ngày mai cháu đi bái kiến Phạm Ninh.
Cố Thanh lại dặn dò Cố Trường Vũ:
- Cháu nhất định phải tỏ thái độ rõ ràng dứt khoát, không được có chút hàm hồ nào, cháu nhất định phải nói với hắn một cách rõ ràng, cháu sẽ chấp hành mệnh lệnh của hắn tuyệt đối, Cố gia đã ủng hộ hắn, thì sẽ dành sự ủng hộ lớn nhất, như thế lợi ích thu hoạch được ở tương lai mới lớn nhất.
***
Cùng lúc Trường Thanh đang dặn dò cháu trai, ở trong một quán rượu nhỏ tại thành đông huyện Tống Thành, Công Tôn Huyền Sách và tri huyện Hầu Văn ngồi đối diện nhau, Công Tôn Huyền Sách rót cho Hầu Văn một ly rượu đầy nói:
- Hai năm liên tiếp đánh giá thấp, chuyện này phải chịu bao nhiêu tiếng kêu ca ầm ĩ mới bị đánh giá như vậy, Phạm tri phủ tuyệt đối không xuất hiện phê bình xấu như vậy, xin huyện quân an tâm, một khi lật đổ Dương Độ, Phạm tri phủ sẽ nói với triều đình, yêu cầu Lại bộ thẩm định lại đánh giá về huyện quân trong hai năm qua.