Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 689 - Chương 686

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 686
 

- Không quản được cũng phải quản, thông phán, mấu chốt là gã, một khi gã cũng bị Phạm Ninh lật đổ, quyền quân sẽ không còn nữa rồi.

Dương Độ gật đầu, vô cùng bất đắc dĩ nói:

- Được rồi! Ta đi với chuyện với gã, phải bảo gã bỏ rượu bỏ gái, nhất định phải ngồi trấn phủ nha.

***

Sáng sớm ngày kế tiếp, Dương Độ dẫn theo vài tên tùy tùng ngồi thuyền tới kinh thành, Tri Chính Đường yêu cầu y nội trong ba ngày phải đến kinh thành báo cáo, y không có thời gian chậm trễ, sau khi sắp xếp các quan viên ở lại, Dương Độ liền khỏi phủ Ứng Thiên.

Phạm Ninh thì không tỏ thái độ gì, vẫn ở trong quan nha xem tài liệu của hắn, dường như Dương Độ vào kinh báo báo không có quan hệ gì với hắn.

Ba ngày liên tiếp, trong phủ nha vô cùng yên tĩnh, không có phát sinh bất cứ việc gì, tinh thần căng thẳng của đám quan viên lúc đầu đều từ từ buông lỏng sự cảnh giác, Lý Đức Xương ngồi không ở trong phủ nha ba ngày không thể chịu được nữa, bèn đánh ngựa đi ăn chơi rượu chè.

Trên đường lớn vẫn hối hả như trước, dòng người như dệt, chỉ huy sứ Lý Thuận dẫn theo mười mấy binh sĩ tuần tra ở đầu thành, Lý Thuận là cháu ngoại của Lý Đức Xương, đảm nhận chức quan chỉ sứ huy, thống lĩnh năm trăm binh lính.

Lúc sắp đi, Dương Độ gây thêm áp lực cho y, mỗi ngày bắt y phải dẫn quân đội đi tuần tra, Lý Thuận rõ ràng tận tâm hơn Lý Đức Xương, mấy ngày nay y luôn ở trong thành tuần tra các nơi, một chút cũng không dám buông thả.

- Bắt nó lại, đừng để nó chạy mất.

Cách cửa thành Nam bỗng nhiên có người hô to lên, trong thành lập tức hỗn loạn, chỉ thấy một gã con trai mặc y phục màu đen đang chạy vội đến cổng, trong tay cầm một con dao sáng như tuyết, phía sau có hơn mười tên lính đuổi theo.

Lý Thuận giật mình, y lập thc nhận thức được xảy ra việc rồi, liền quay đầu ngựa chạy xuống dưới thành, đám binh lính vội vàng chạy theo sau y.

Cửa thành đóng không kịp, binh sĩ giữ thành muốn ngăn lại không dám ngăn, trong nháy mắt người mặc áo đen chạy như điên ra ngoài cửa thành.

- Chuyện gì thế? - Lý Thuận hô to.

Một tên binh lính chạy tới vội vàng nói:

- Là người buôn muối, ở Tương Dương giết chết năm người chạy trốn, quan phủ treo giải một nghìn quan tiền nếu bắt được gã, vừa rồi ở trước nhà trọ bị người ta nhận ra.

Lý Thuận nghe nói treo thưởng một nghìn quan, y động lòng lập tức quát nói:

- Các ngươi theo ta.

Lý Thuận thúc ngựa chiến, dẫn theo mấy thuộc hạ đuổi ra ngoại thành, đuổi ra cây cầu treo, xa xa nhìn thấy gã buôn muối áo đen lảo đảo chạy vào khu rừng, nhìn dáng người hình như gã đã bị thương rồi.

Lý Thuận vui mừng, liền đâm vào con ngựa chiến của mình, ngựa chiến bị đau, la hét lên một tiếng hướng vào khu rừng điên cuồng mà chạy.

Binh lính phía sau vội vàng hô to:

- Chỉ huy sứ chờ chúng tôi.

Lý Thuận sốt ruột bắt người, không quan tâm binh lính, thúc ngựa chạy vào trong rừng, lại không thấy bóng dáng của người mặc áo đen, Lý Thuận nhìn trái nhìn phải tìm kiếm mục tiêu của y.

Nhưng trên đỉnh đầu y, chỉ thấy một bóng đen rơi xuống, ánh sáng chớp nhoáng, đầu của Lý Thuận bay xa một trượng, máu cổ phun ra, thi thể rơi xuống đất.

Người mặc áo đen giục ngựa chạy sâu vào trong rừng, lập tức chạy ra khỏi khu rừng, men theo quan đạo chạy nhanh về phía nam.

Hơn mười tên lính tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng một lúc lâu sau mới phát hiện ra đầu và thi thể của Lý Thuận, mọi người kinh hãi hô to lên:

- Người buôn muối đã giết chết chỉ huy sứ!

***

Trong quân doanh vẫn rất yên tĩnh, ngoài binh lính đi tuần tra ra, gần một nghìn binh lính khác đều tập trung ở trong quân đội ăn cơm trưa, lúc này cửa lớn quân doanh đóng lại, đây là một gã chỉ huy sứ khác Diêu Cẩm dẫn mười mấy tên lính đóng cửa lớn lại, đem tất cả binh khí huấn luyện cho vào nhà kho, đồng thời khóa cửa, nhưng gần một nghìn binh lính vẫn ồn ào ăn cơm như trước, không có ai chú ý tới quân doanh đã xảy ra chuyện khác thường.

Vào buổi trưa, kinh doanh của Di Xuân Viện cũng tương đối ảm đạm, Lý Đức Xương vừa uống rượu vừa đùa giỡn với hai kỹ nữ trẻ tuổi, mấy ngày y đã không uống rượu, chơi gái vui vẻ như vậy, đối với y cuộc sống hiện giờ thật sự mỹ mãn, Trương Nghiêu Tá đã từng đồng ý thăng thêm một cấp nữa cho y, nhưng Lý Đức Xương lại không có khát vọng lớn như vậy, có tiền có rượu có nữ nhân đối với y mà nói đã đủ rồi.

Lúc này, viện tử truyền đến bước chân dồn dập, chỉ nghe tú bà gào lên nói:

- Các người đừng làm loạn, Lý tuần sử đang uống rượu ở đây, các ngươi muốn làm gì?

Trong lòng Lý Đức Xương giận dữ, lại có tên vô lại nào không có mắt đến làm loạn rồi, y đẩy hai nữ nhân ra, đứng lên đi ra bên ngoài, Lý Đức Xương đi đến cửa lại giật mình.

Trong viện tử không phải tên vô lại như y tưởng tượng, mà đứng đầy binh lính, người cầm đầu là tả quân tuần tử Cố Trường Vũ.

Trong lòng Lý Đức Xương sợ hãi, không do dự lùi lại một bước:

- Cố Trường Vũ, ngươi muốn làm gì?

Cố Trường Vũ lạnh lùng nói:

- Phụng lệnh Phạm tri phủ đặc biệt đến tuyên bố cáo trạng của ngươi.

Cổ Trường Vũ mở một cuộn giấy, cao giọng đọc:

- Hữu quân tuần sử Lý Đức Xương thân là mệnh quan triều đình, lại xây dựng kỹ quán, bại hoại kỷ cương triều đình, bắt người hiền lành làm kỹ nữ, giết người bừa bãi, bổn quan lấy chức trách của tri phủ Ứng Thiên, quyền ngự sử trung thừa, đặc biệt miễn đi tất cả chức quan của Lý Đức Xương, bắt vào tù hỏi tội…

- Đánh chết ngươi cái loại chó đẻ này!

Không đợi Cố Trường Vũ đọc xong, Lý Đức Xương đã nổi trận lôi đình xông lên trước, hung hăng đánh vào mặt của Cố Trường Vũ.

Cố Trường Vũ lùi lại một bước, Lý Đức Xương đánh hụt vào không trung, Lý Đức Xương lại muốn đấm phát nữa, nhưng y đã không có cơ hội nữa rồi, mười mấy tên lính xông lên, đẩy y ngã xuống đất, đấm đá túi bụi, Lý Đức Xương bị đánh choáng váng và bất tỉnh.

Cố Trường Vũ vẫy tay:

- Dẫn gã đi.

Đám lính dựng Lý Đức Xương lên, ném y vào một cái xe bò, rời khỏi kỹ quán.

Cùng lúc đó, ở huyện nha Tống Thành, huyện thừa và huyện úy cũng bị đám binh lính mời ra khỏi quan nha của mình, lý do rất đơn giản, bọn họ liên quan đến hàng ngàn mẫu ruộng quan tự mua tự bán giá thấp, bị mời tới phủ nha giúp đỡ điều tra, chức quyền bị tạm dừng, do tri huyện Hầu Văn toàn quyền phụ trách huyện nha.

Hầu Văn nắm giữ quyền lớn của huyện nha, đã mở lại vụ án giết người ở quán rượu trước kia, phái mười mấy tên bổ khoái và cung thủ ra bắt giữ mười ba tên vô lại tham gia giết người, đồng thời bắt đại đông chủ Ngụy Lâm của quán rượu Văn Thanh về quy án, niêm phong quán rượu Văn Thanh. Ngụy Lâm cũng là em vợ của Dương Độ, năm ngoái y giành được một tấm bài rượu duy nhất của phủ Ứng Thiên, từ đó lũng đoạn thị trường rượu của phủ Ứng Thiên.

Tội danh của Ngụy Lâm không chỉ liên quan đến việc thiên vị, quan trọng hơn là y còn liên quan đến vụ giết người trên đường ghê rợn cả người, vì giết gà dọa khỉ, công khai dìm chết một gã đông chủ quán rượu, trăm người tận mắt nhìn thấy, chính lần công khai giết người này khiến các quán rượu của phủ Ứng Thiên ráo riết đóng cửa.

Bình Luận (0)
Comment