Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 690 - Chương 687

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 687
 

Tin tức truyền ra, dân chúng của huyện Tống Thành ý thức được phủ Ứng Thiên đã thay đổi rồi, trong lúc nhất thời, cáo trạng như mây, khiếu nại em vợ Dương Độ ăn hối lộ trái phép, lũng đoạn thị trường, có hàng trăm khiếu nại ức hiếp dân chúng.

Phạm Ninh thu thập sửa lại các chứng cứ tư liệu phạm tội, chính thức trình lên triều đình buộc tội Dương Độ và Lý Đức Xương.

Trong thư phòng của Cổ Xương Triều, Dương Độ đang quỳ trên mặt đất giọng nghèn ngào nói về sự việc phát sinh của phủ Ứng Thiên. Phạm Ninh ở phủ Ứng Thiên sau khi chiếm đoạt quyền, liền có tâm phúc của Dương Độ mau chóng chạy tới kinh thành báo cáo sự tình, khiến Dương Độ sợ hãi, tới khóc lóc kể lể với Cổ Xương Triều.

- Phạm Ninh sớm có dự tính, cấu kết với Hàn Kỳ để ti chức trở về kinh thành, hắn xuống tay ở phủ Ứng Thiên, bắt Lý Đức Xương, bắt huyện thừa và huyện úy của huyện Tống Thành, nghe nói Chu Hành và Lưu Xích cũng bị cách chức, còn lợi dụng em vợ gán tội danh cho ti chức, đây là điềm báo lật đổ giẫm đạp ti chức, nếu như Cổ tướng quân không phản kích, phủ Ứng Thiên sẽ hoàn toàn đổi đời.

Cổ Xương Triều nghe mà phiền lòng, giọng căm hận nói:

- Làm sao ngươi biết ta không giúp người, chuyện ngươi quay về kinh báo cáo công tác, ta luôn kiên quyết phản đối, còn chuyện ta dặn dò ngươi, trước khi vào thành báo cáo công tác nhất định phải sắp xếp chu toàn thỏa đáng, cái này gọi là sắp xếp thỏa đáng sao? Phạm Ninh vừa đả kích đã sụp đổ, đã không có một người nào đứng ra nói thay ngươi, cái chức thông phán này của ngươi đã thất bại rồi.

- Ti chức không dám oán giận tướng công, nhưng bây giờ tình thế khẩn cấp, chúng ta nên làm thế nào?

- Người vội cái gì? Đại Tống chưa đổi đời, sau này không được nói bậy, chuyện này ta sẽ suy nghĩ nên sắp xếp tàn cục như thế nào, ngươi an tâm đợi đi, nhiều nhất để người đi nơi khác đảm nhiệm tri châu, đừng làm như trời sắp sập xuống.

Lời nói của Cổ Xương Triều khiến Dương Độ có chút an tâm, y lại nhỏ giọng nói:

- Vậy báo cáo công tác ngày mai phải làm sao?

- Báo cáo công tác ngày mai tiến hành theo lẽ thường, Phạm Ninh gây rối ở phủ Ứng Thiên, chúng ta không thể loạn thế trận, nên thế nào thì nên thế.

- Ti chức hiểu rồi, ti chức cáo lui.

Dương Độ hành lễ, lui xuống, Cổ Xương Triều khoanh tay đi trong phòng một lúc, lại hỏi con rể Lý Vân đứng bên cạnh:

- Con thấy thế nào?

Lý Vân chậm rãi nói:

- Tiểu tế ngửi thấy mùi nguy hiểm trên người Dương Độ.

- Con đang chỉ việc em vợ của y.

Lý Vân khom người nói:

- Rất rõ, Phạm Ninh mưu tính trước sau đó hành động, nhất định là nắm đầy đủ chứng cứ, sự tình khác đều có thể dùng chức quyền không rõ để giải thích, chuyện Lý Đức Xương cũng có thể bỏ đi, riêng việc em vợ y giết người bên đường, ảnh hưởng rất ác liệt, chỉ sợ Dương Độ khó thoát khỏi tội, tiểu tế kiến nghị nhạc phụ đại nhân lập tức phủi sạch quan hệ với Dương Độ.

Cổ Xương Triều gật đầu nói:

- Phủi sạch trách nhiệm còn chưa đủ, thiên tử rất rõ Dương Độ là quan viên ta tiến cử, ta cảm thấy ta phải mạnh mẽ cắt cổ tay, chủ động buộc tội Dương Độ.

- Như vậy sẽ không làm cho quan viên khác cảm thấy bất an chứ? – Lý Vân đề nghị cẩn thận.

- Sẽ không, ta chỉ chĩa mũi nhọn vào việc em vợ y giết người, giết người bên đường đã vượt quá chừng mực, tin rằng trong lòng tất cả quan viên đều có tính toán, phạm sai lầm mang tính nguyên tắc, ta cũng sẽ không dễ dàng tha thứ.

- Nếu như nhạc phụ đã quyết định, vậy sự việc không nên chậm trễ, nhất định phải nhanh chóng đưa thư vạch tội trước khi Phạm Ninh xuống tay, như vậy sẽ mang lại cho quan gia một cảm giác thiện cảm.

- Con nói rất đúng, sáng sớm mai ta sẽ tố cáo.

***

Sức khỏe của thiên tử Triệu Trinh ngày càng xấu đi, y đã thay đổi triều hội hàng ngày thành ba ngày, thậm chí thay đổi thành năm ngày, hơn nữa thời gian mỗi ngày ở ngự thư phòng cũng ngắn lại nửa ngày, buổi trưa trở về thâm cung luôn.

Cái chết của Trương quý phi đối với Triệu Trinh là một đả kích lớn, một thời gian ngắn khiến y buồn bực không vui, trước đó vài ngày không để ý các đại thần phản đối, cố chấp truy phong Trương quý phi đã qua đời thành hoàng hậu Ôn Thành, khiến Đại Tống lần đầu tiên xuất hiện cục diện một triều hai hậu.

Vào buổi sáng, Triệu Trinh đang phê duyệt vài tấu chương, ở cửa có hoạn quan nói:

- Khởi bẩm bệ hạ, Cổ tướng công cầu kiến.

Triệu Trinh không dừng bút, thuận miệng nói:

- Tuyên y vào yết kiến.

Không lâu sau, Cổ Xương Triều vội vàng đi vào ngự thư phòng, khom mình thi lễ nói:

- Lão thần Cổ Xương Triều tham kiến bệ hạ.

Triệu Trinh để bút xuống cười nói:

- Cổ tướng công có chuyện gì?

- Hồi bẩm bệ hạ, vi thần muốn tố cáo tội một người.

Triệu Trinh có chút bất ngờ, y rất ít thấy Cổ Xương Triều buộc tội đại thần, y tò mò hỏi:

- Cổ tướng công tố cáo ai?

- Lão thần tố cáo thông phán Dương Độ phủ Ứng Thiên.

Triệu Trinh ngẩn người ra, lúc lâu mới nói:

- Lần trước đối với việc Dương Độ chiếm lấy quan nha, Cổ tướng công không phải đã giải thích rồi sao?

Hàm ý của Triệu Trinh, Dương Độ là người của Cổ Xương Triều, lần trước đã nể mặt của lão tha cho Dương Độ một lần, tại sao lại xảy ra chuyện rồi.

Cổ Xương Triều vẻ mặt đầy thương xót nói:

- Dương Độ năm đó là vi thần tiến cử, lý do tiến cử là trẻ tuổi khỏe mạnh, chăm chỉ chính vụ, vi thần đã ôm kỳ vọng với y, hi vọng y có thể trung thành với thiên tử, lo lắng cho dân chúng, không phụ lòng mong chờ của vi thần, nhưng vi thần cũng không ngờ y lại làm hư hỏng quy củ triều đình, chiếm nhà quan, khiến lão thần rất thất vọng đối với y.

- Nhưng vi thần luôn cho rằng tri vi tất thấy, y lại có chuyện xấu truyền ra, bên dưới nhất định còn ẩn núp những vi phạm nghiêm trọng, cho nên vi thần lại phái người đi phủ Ứng Thiên bí mật điều tra Dương Độ, phát hiện y ăn hối lộ trái pháp luật, thậm chí y phóng túng cho người nhà vì cướp đoạt quán rượu mà giết người trên đường, trời đất phẫn nộ, tối qua vi thần trằn trọc, mất ngủ cả đêm, vô cùng áy náy với dân chúng phủ Ứng Thiên, vì việc bản thân đã tiến cử một quan viên bất lương mà tự trách, vi thần phải tố cáo Dương Độ hành hung, thất đức hại dân, cũng phải thỉnh tội vì đã không xem xét trước khi tiến cử, khẩn cầu bệ hạ trách phạt.

Nói xong lời cuối cùng, Cổ Xương Triều than thở khóc lóc, vẻ mặt rất hối hận, diễn rất chân thật, ngay cả Triệu Trinh cũng bị lây nhiễm bởi sự phàn nàn và tự trách của lão.

Triệu Trinh an ủi lão nói:

- Con người sẽ thay đổi, phần lớn tiến sĩ ban đầu làm quan trong lòng mang lý tưởng, chăm chỉ yêu dân, chỉ là thay đổi theo hoàn cảnh, có người không thay đổi, có người lại tự hủy hoại bản thân, càng nhiều người lại bị tiền tài nữ sắc ăn mòn, những điều này khó tránh khỏi, trẫm tin rằng Cổ tướng công khi tiến cử có lẽ không nhìn nhầm người, nhưng người đó đã không cưỡng lại được sức hấp dẫn của quyền lực và tiền của, làm ra việc trái với trời đất, việc này không liên quan gì đến Cổ tướng công, Cổ tướng công kịp thời giám sát, tự vạch trần việc xấu trong nhà, kiên trì nguyên tắc lại càng đáng quý, việc này trẫm sẽ không truy cứu trách tội Cổ tướng công, Dương Độ tạm thời đình chỉ chức vụ, giao trách nhiệm cho Ngự Sử Đài đi thẩm tra, một khi điều tra ra là sự thật tuyệt đối không tha thứ.

Bình Luận (0)
Comment