Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 703 - Chương 700

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 700
 

Phạm Ninh hừ một tiếng, chắp tay chậm rãi tiến lên, hắn không mặc quan phục, chỉ ăn mặc kiểu văn sĩ, đầu đội mũ sa, mặc một bộ áo gấm sĩ tử màu trắng, eo buộc dây lưng, tay cầm một chiếc quạt giấy, nhìn qua đã thấy văn vẻ lịch sự.

Hắn đi tới phía trước bến tàu, dùng quạt xếp chỉ quản sự cùng mấy người đàn ông vạm vỡ nói:

- Quan phủ đã ban bố lệnh cấm chiếm riêng bến tàu, các ngươi lại dám chống lệnh mà làm, lá gan cũng quá lớn rồi.

Quản sự không nhận ra Phạm Ninh, hắn ta liếc Phạm Ninh, trong trong lỗ mũi phun ra một hơi lạnh.

- Nhà nho nghèo hèn như ngươi, không đi đọc sách thi cử đi, chạy tới chỗ này dài dòng cái gì, còn dám nói bậy bạ ta đánh gãy tay ngươi, để cho ngươi sau này không cầm được bút, không viết được chữ.

- Người đàn ông này sao lại không nói phải trái như vậy, trời đất vang vang lại dám công khai chống lại pháp luật, ngươi cho rằng chủ nhân của ngươi là Trương Nghiêu Tá mà có thể ngông cuồng sao? Chỗ này là Ứng Thiên phủ, không phải sân sau của Trương Nghiêu Tá.

Quản sự nghe được nhà nho nghèo hèn một câu Trương Nghiêu Tá, hai câu Trương Nghiêu Tá, trong lòng nhất thời tức điên, hét ra lệnh:

- Đánh gãy một cái chân của hắn, ném xuống sông.

Một gã thanh niên trai tráng nhảy lên bờ, hung hãn đánh một côn về phía Phạm Ninh, không ngờ cây gậy vẫn còn trên không trung, chỉ thấy ánh sáng lạnh lẽo lóe qua, chợt ' Rắc rắc! ' một tiếng, cây gậy bị chẻ làm đôi, bốn tên thị vệ Chu Long từ phía sau người Phạm Ninh xông ra, Chu Long mạnh mẽ đá một cú vào ngực người đàn ông vạm vỡ, xương sườn bị đá gãy làm ba, cơ thể bay lên trời, rơi 'Ùm' xuống sông.

Mấy tên khác vừa mới nhảy lên bờ bị dọa sợ nhất thời lui về sau một bước, ngây người nhìn.

Sắc mặt Phạm Ninh lạnh lẽo, ra lệnh:

- Đá xuống sông hết cho ta.

Võ nghệ của bốn tên thị vệ không kém gì Từ Khánh, võ nghệ của Chu Long thậm chí còn cao hơn Từ Khánh, mấy tên cao to vạm vỡ làm sao có thể là đối thủ của bọn họ, ba đấm hai đá, mấy gã cao lớn từng người bị đánh ngã rơi xuống nước.

Quản sự bị hù dọa mặt trắng bệch, chỉ vào Phạm Ninh run rẩy nói:

- Ta… ta là thất quản sự trong phủ Trương thái sư, ngươi là người nào, dám vuốt… vuốt râu cọp Trương thái sư? Cẩn thận... cẩn thận ngươi khó giữ được mạng sống!

Phạm Ninh thấy hắn ta bị hù dọa cả người phát run, nhưng vẫn mạnh miệng, không khỏi hừ một tiếng nói:

- Tát hắn ta mười cái, ném xuống sông đi.

Chu Long bước nhanh về phía trước, một phát tóm lấy cổ quản sự, đem hắn ta xách lên giữa không trung, ngay sau đó vung lên bàn tay to như quạt lá, tát bôm bốp vào mặt hắn ta, sau khi bị tát mạnh mười cái, chỉ thấy hai gò má hắn ta sưng phù lên, miệng ra đầy máu, răng rơi hơn nửa rồi. Chu Long dùng sức ném, ném quản sự ra năm sáu trượng, rơi xuống sông, trên bến tàu tức khắc vang lên tiếng vỗ tay cùng hoan hô.

Phạm Ninh lạnh lùng nói với một tên tùy tùng:

- Đi thông báo Cố Trường Vũ, cửa hàng lương thực Trương gia công khai chống lại lệnh cấm của phủ nha, đồng thời có ý đồ bạo lực tập kích mệnh quan triều đình, niêm phong tất cả cửa hàng lương thực của Trương gia cho ta.

Phạm Ninh cuối cùng vẫn ra tay với cửa hàng lương thực của Trương Nghiêu Tá, lý do là 'Công khai chống lại quan phủ đồng thời bạo lực tập kích quan', mấy trăm người trên bến tàu có thể làm chứng.

Trực tiếp đánh một gậy thẳng mặt Trương Nghiêu Tá, nhìn giống như có phần không lý trí, dễ dàng rước họa lên người, nhưng mặc kệ là chuyện gì đều có hai mặt, đúng là nguy hiểm lớn nhưng lợi nhuận cũng lớn, nếu như lần này Trương Nghiêu Tá ở Ứng Thiên phủ bị kinh sợ triệt để, nâng cao danh vọng của Phạm Ninh trong đảng phái Triệu Tông Thực, suy cho cùng hắn nhà có tang ba năm, ảnh hưởng khá lớn đối với thanh danh của hắn, hắn cần làm một chuyện gì đó để nâng cao độ chú ý của triều đình đối với mình.

Ứng Thiên phủ không thể nghi ngờ là một cái đài rất tốt, nó không nhạy cảm như kinh thành, không thể tùy tiện làm ra hành động hạn chế buôn bán, đồng thời Trương Nghiêu Tá đối với Ứng Thiên phủ cũng ngoài tầm tay với, không thể giống như ở kinh thành thích làm gì thì làm.

Mặt khác, Ứng Thiên phủ không phải núi cao hoàng đế xa, nó cách kinh thành rất gần, tin tức sẽ rất nhanh truyền tới kinh thành, một khi hoàn toàn lật đổ Trương Nghiêu Tá ở Ứng Thiên phủ, đồng thời sức ảnh hưởng của lão ở kinh thành cũng sẽ bị suy yếu.

Còn có thêm một hiệu quả, đó chính là áp lực đối với Triệu Khiêm, Phạm Ninh rất muốn biết rốt cuộc ảnh hưởng của Triệu Khiêm ở Ứng Thiên phủ lớn đến đâu.

Buổi trưa, đúng giờ Phạm Ninh tới quán rượu Tống Châu dự tiệc, buổi trưa hôm nay lầu hai tửu lâu Tống Châu bị Triệu Khiêm bao hết, ngoài chủ định mời Phạm Ninh ra, Triệu Khiêm còn mời hai mươi mấy thân sĩ có danh vọng tới coi như người tiếp khách.

Ứng Thiên phủ coi như thủ đô thứ hai của Đại Tống, rất nhiều thế hệ sau của khai quốc công thần sinh sống, thậm chí bao gồm một số họ hàng của Sài gia Hậu Chu cũng sinh sống ở nơi này, nhà lớn Phạm Ninh đang thuê trên thực tế chính là nhà của Sài Tĩnh, chắt trai của Sài Tông Huấn Hậu Chu, chỉ là không muốn để cho người biết được, mà uỷ thác thông gia Liễu thị ra mặt cho thuê.

Phạm Ninh dẫn bốn người Chu Long đi tới quán rượu Tống Châu, Triệu Khiêm nghe tin ra đón, cười nói:

- Phạm tri phủ nếu chưa tới, ta còn định đích thân đi phủ nha mời.

Phạm Ninh hơi mỉm cười nói:

- Lúc đi xảy ra chút chuyện, đến muộn một chút, mong sử quân thứ lỗi.

Sắc mặt Triệu Khiêm hơi mất tự nhiên, cười khan nói:

- Là chuyện cửa hàng lương thực của Trương thị à?

- Tin tức của sử quân rất nhanh. Buổi sáng ta mới niêm phong, buổi trưa sử quân đã nhận được tin tức rồi?

- Khắp thành cũng oanh động rồi, làm sao ta không biết chuyện này cho được.

Phạm Ninh không cho y có cơ hội nói ra, khoát tay chặn lại cười nói:

- Hôm nay chúng ta không nói công vụ, uống rượu thoải mái.

Trong lòng Triệu Khiêm âm thầm căm tức, buổi trưa mình mời ăn cơm, buổi sáng Phạm Ninh đã niêm phong cửa hàng lương thực của Trương Nghiêu Tá rồi, rõ ràng là không nể mặt mình, các tân khách cùng đến dự tiệc sẽ nghĩ thế nào, còn cho rằng mình muốn vứt bỏ Trương Nghiêu Tá ấy chứ?

Triệu Khiêm tận lực che giấu nỗi xấu hổ trong lòng, lại giới thiệu cho Phạm Ninh một đám tân khách, cuối cùng đến một ông lão trước mặt dáng người cao mập.

- Vị này chính là Ninh Lăng huyện công Sài đại quan nhân, Sài gia ở Ứng Thiên phủ của chúng ta có sức ảnh hưởng rất lớn, sau này sẽ trợ giúp được Phạm tri phủ.

Vị Sài đại quan nhân này chính là Sài Tĩnh, lão là cháu ruột Sài Vĩnh Hiếu, con trai thứ ba của Chu Cung đế Sài Tông Huấn, Phạm Ninh làm sao không nhận ra, lão còn là chủ nhà của hắn cơ mà.

Sài Tĩnh là một ông lão rất cởi mở thú vị, lão nháy mắt mấy cái với Phạm Ninh, cười híp mắt nói:

- Phủ quân hôm nay lại làm một công vụ hả hê lòng người.

Chỉ dựa vào những lời này, hảo cảm của Phạm Ninh đối với lão tăng lên gấp bội, đoán chừng Sài gia cũng bị Trương Nghiêu Tá lấn áp, luôn tức giận mà không dám nói gì.

Bình Luận (0)
Comment