Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 704 - Chương 701

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 701
 

Quả thật đúng là như vậy, Sài gia ở Ứng Thiên phủ cũng có không ít sản nghiệp, giống như quán rượu Tống Châu hiện tại chính là sản nghiệp của Sài gia, Sài gia cũng buôn bán trà, sau khi bị Trương Nghiêu Tá độc quyền mua bán trà, Sài gia dàn xếp ổn thỏa, rút khỏi thị trường trà.

Một tháng trước, sau khi Phạm Ninh cưỡng ép bãi bỏ việc hai nhà Trương, Dương lũng loạn thị trường, Sài gia nhanh chóng đánh ra, lại khôi phục mua bán trà lần nữa, đồng thời mở ra ba cửa hàng lương thực, cũng cạnh tranh được một tấm bảng hiệu quán rượu, cho nên nghe nói Triệu Khiêm mở tiệc mời Phạm Ninh, một kẻ ngược đời không tham gia dự tiệc như lão lại nhận lời mời, nhìn như nể mặt Triệu Khiêm nhưng trên thực tế là cho Phạm Ninh mặt mũi.

Triệu Khiêm nghe lão nói cay nghiệt, trên mặt có phần lúng túng, Phạm Ninh hơi mỉm cười nói:

- Nếu như bổn phận kinh doanh, quan phủ sẽ không can thiệp thị trường, nhưng nếu không phải bọn họ cứ cùng quan phủ Ứng Thiên đối nghịch, đó chính là đang khiêu chiến uy tín triều đình, là chính bọn chúng muốn tìm đường chết, không thể trách ta.

Mặt mũi Triệu Khiêm quả thực có phần không nén giận được rồi, hắn ta cố gắng nhẫn nhịn, cao giọng nói:

- Mọi người mời vào chỗ ăn cơm, chúng ta không nói nhiều nữa.

Mọi người rối rít vào tiệc, chỗ ngồi của Phạm Ninh là vị trí chủ khách, bên cạnh vị trí chủ, mà bên kia là Sài Tĩnh, lão tươi cười khả ái, thỉnh thoảng nói nhỏ giới thiệu hai bên tân khách cho Phạm Ninh.

Triệu Khiêm nâng ly rượu lên cười nói:

- Hôm nay là một lần đón gió tẩy trần muộn, quan phụ mẫu Phạm phủ quân của chúng ta nhậm chức đã một tháng rồi, lần đầu nghênh đón mời khách từ phương xa đến dùng cơm, là ta không làm tròn bổn phận, cũng lơ là, đợi lát nữa ta sẽ tự phạt ba ly biểu đạt áy náy, bây giờ mời mọi người nâng ly, chúc ngài ấy làm quan tạo phúc, bản thân sớm ngày thăng chức.

Triệu Khiêm giơ cao ly rượu lên.

- Chúng ta cạn ly.

- Cạn ly!

Mọi người một hơi uống cạn sạch rượu, mọi người lại rót đầy rượu, tiếp theo Phạm Ninh đọc diễn văn, chờ mọi người nâng ly lên, Phạm Ninh lúc này mới không hoảng hốt không vội vàng nói:

- Ứng Thiên phủ là nơi lần đầu tiên ta đảm nhiệm quan địa phương trong nước Đại Tống, trước kia ở Côn Châu, ta vẫn cảm thấy làm quan trong nước Đại Tống khá dễ dàng, thật là lên làm tri phủ Ứng Thiên, mới phát hiện chuyện cũng không đơn giản, bởi vì dân số nhiều quá! Ngươi phải lo lắng hơn một trăm vạn dân ăn uống ngủ nghỉ ra sao, ngươi phải để ý trăm họ đánh giá ngươi thế nào, cũng phải chú ý triều đình đánh giá ngươi như thế nào, thậm chí còn lo lắng hơn tiếng đồn về bản thân lúc đang đi học như thế nào? Rất nhanh vụ thu hoạch hè lại gieo hạt mùa hè, trên thực tế phải ăn ngủ ở đồng ruộng luôn.

Phạm Ninh nói rất chậm, mọi người cũng nghe hết sức chuyên chú, đây cũng không phải là phát biểu như bình thường, mà đổi thành một kiểu phát biểu cảm nghĩ nhậm chức.

Phạm Ninh cười một tiếng tiếp tục nói:

- Ban đầu lúc ta nhậm chức Hàn tướng công từng hỏi ta, muốn làm một tri phủ như thế nào, ta nói ta sẽ cố gắng, khi được điều chuyển công tác ra sức đạt được đối đãi của vạn dân che chở, Hàn tướng công lại nói, ngươi muốn cảnh giới như vậy còn chưa đủ, ngươi không chỉ muốn bản thân đạt được vạn dân che chở, phải làm cho tri phủ đảm nhiệm nhiệm kỳ kế tiếp thậm chí tri phủ nhiệm kỳ tiếp theo nữa cũng có thể đạt được vạn dân che chở, cái này thì cần tầm nhìn dài lâu, phải học trồng trọt, hôm nay trồng cây nhỏ, sau này sẽ trở thành cây đại thụ râm mát cho đời sau, cho nên ta muốn thành lập một số quy củ, thành lập một vài chế độ lâu dài, còn phải tăng cường giáo dục, sửa đường sửa cầu, để cho người trẻ tuổi về sau cùng tri phủ sau này cũng có thể hưởng thụ được thành quả của ta hôm nay để lại, cám ơn các vị, ly rượu này kính mọi người.

Phạm Ninh uống một hơi cạn sạch rượu trong ly, ngay sau đó giơ lên thật cao, bên trong đại sảnh vang lên một trận vỗ tay nhiệt liệt.

Tiếp theo chính là thời gian uống rượu ăn cơm tự do, Sài Tĩnh gắp thức ăn cho Phạm Ninh, cười hỏi:

- Phạm tri phủ ở nhà mới có quen không.

Phạm Ninh cũng cười nói:

- Rất hài lòng, nhà tốt như vậy, cảm ơn đại quan nhân rộng rãi.

- Đâu có! Tòa nhà kia thật ra là nhà tổ của ta, núi nhỏ trong nhà hơn trăm năm trước thì có rồi, nhưng nhà thì đã trùng tu mấy lần, mặc dù ta cũng rất thích, nhưng gia tộc có quy định, tòa nhà kia phải do đích tôn thừa kế, nhưng đích tôn Sài thị lại sống ở kinh thành, cho nên nhà mấy chục năm qua luôn để không, cách mấy năm sửa chữa một lần.

Sau đó gia tộc nhất trí đồng ý đem cho thuê, tụ tập ít hơi người, nhưng lại sợ cho người thân phận không hợp thuê, làm xấu phong thủy nhà tổ, cho nên không ít thương nhân lớn cũng từng thỉnh cầu thuê, ta đều không đồng ý, cho đến khi nghe thông gia nói là Phạm tri phủ muốn mướn nhà, ta lập tức đồng ý ngay, nhắc tới còn là chúng ta được hưởng chút quan khí của Phạm tri phủ.

Mặt Phạm Ninh co giật, hóa ra nhà Sài Tông Huấn từng ở, sớm biết là nhà cũ của vua mất nước, đánh chết mình cũng không ở, quá xui xẻo rồi.

Trong lòng mặc dù nghĩ như vậy, nhưng trên mặt vẫn cười ha hả nói:

- Đại quan nhân quá khiêm nhường rồi, là ta hưởng lây quý khí của Sài gia mới đúng.

Ngay tại lúc này, từ bên ngoài một người vội vã đi tới, nói nhỏ mấy câu bên tai Triệu Khiêm, Triệu Khiêm nhướng mày một cái, nhanh chóng liếc mắt về phía Phạm Ninh, ngay sau đó đứng dậy đi ra ngoài.

Phạm Ninh thấy rõ ràng, hắn nhanh chóng nháy mắt với Chu Báo ở sau lưng, Chu Báo hiểu ý, mặt không để lộ cảm xúc đi theo ra ngoài.

Triệu Khiêm đi xuống lầu dưới, chỉ thấy một tên nam tử cao gầy chừng ba mươi tuổi chắp tay đứng ở trước cửa sổ, sắc mặt tái xanh, Triệu Khiêm vội vàng tiến lên hành lễ nói:

- Ngũ nha nội đến từ khi nào?

Người đàn ông này tên là Trương Hành, con trai Trương Nghiêu Thừa tam đệ của Trương Nghiêu Tá, bọn họ trong đồng lứa đứng hàng thứ năm, từng ở trong cung làm thị vệ mấy năm, vốn là để vào trong quân làm quan, nhưng lão ta không muốn làm quan, Trương Nghiêu Tá liền để cho lão ta tuần tra sản nghiệp, phụ trách tuần tra sản nghiệp các nơi của Trương gia.

Hôm nay Trương Hành tới Ứng Thiên phủ, biết được việc làm ăn của cửa hàng lương thực và quán trà bị ảnh hưởng rất nhiều, không ngờ đúng lúc gặp phải quan nha Ứng Thiên phủ niêm phong cửa hàng lương thực Trương thị, Trương Hành vừa tức giận vừa vội vã chạy đi tìm Triệu Khiêm, không ngờ biết được Triệu Khiêm lại mở tiệc mời tri phủ Phạm Ninh ở quán rượu Tống Châu, trong lòng Trương Hành nảy sinh nghi ngờ, không lẽ Triệu Khiêm muốn đổi sang theo Triệu Tông Thực?

Trương Hành lạnh lùng nói:

- Nếu như bá phụ ta có chỗ nào có lỗi với Triệu sử quân, Triệu sử quân có thể thẳng mặt nói ra, Trương gia chúng ta sẽ sửa sai thật cẩn thận.

Triệu Khiêm sợ hết hồn, vội vàng nói:

- Ngũ nha nội sao lại nói lời này?

Trương Hành quay đầu trừng hắn ta.

- Phạm Ninh ở trong thành vây quét cửa hàng lương thực của Trương gia ta, ngươi lại ở đây cùng Phạm Ninh nâng ly cạn chén, xưng huynh gọi đệ, ngươi muốn ta nghĩ như thế nào? Ngươi bảo bá phụ ta nghĩ như thế nào?

Bình Luận (0)
Comment