Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 706 - Chương 703

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 703
 

Lúc này, huyện lệnh Tạ Văn Thăng dẫn mấy tên nha dịch đi cùng Lưu Sở, hai người đi tới phía bắc trang viên Triệu gia, cũng chính là phía sau trang viên, nơi này có một tòa núi thấp cao ước chừng hơn hai mươi trượng, trang viên của phủ Triệu gia xây dựng nằm sát ngọn núi thấp này.

Núi thấp tên là Cảnh Sơn, nó cũng không thuộc về Triệu gia, dĩ nhiên, Triệu gia luôn muốn nhập Cảnh Sơn này vào trang viên của mình, chỉ là chủ nhân của Cảnh Sơn cũng là gia tộc có chiến công, người ta không chịu bán, Triệu gia cũng không thể cưỡng ép mua.

Tạ Văn Thăng đã tới nhiều lần, khá quen thuộc nơi này, việc quan trọng là chiều cao từ đường Triệu gia có vi phạm quy định hay không, ngọn núi thấp này chính là vật tham chiếu tốt nhất, hai năm trước đo chiều cao từ đường, Tạ Văn Thăng quả thật đã có chuẩn bị rồi.

Từ đường Triệu thị nằm ở phía bắc trang viên, giáp với Cảnh Sơn, phía trước là một con sông nhỏ, cũng dựa núi kề với nước, phong thủy rất tốt.

Mọi người theo đường mòn lên núi, lúc leo đến giữa sườn núi, Tạ Văn Thăng chỉ một tảng đá lớn giữa sườn núi nói:

- Lưu gián ti mời xem khối đá kia, khối đá kia gọi là đá Thập Trượng, biểu thị chiều cao nó cách mặt đất vừa đúng mười trượng, chúng ta từng mời chuyên gia đo đạc, phần đáy đá lớn cách mặt đất đúng mười trượng.

Lưu Sở gật đầu, trực tiếp đứng cạnh đá lớn, từ cạnh tảng đá lớn quả thật có thể nhìn thấy rõ ràng bên ngoài từ đường Triệu thị cách nhau ước chừng trăm bước, so sánh rất rõ ràng, nóc nhà từ đường Triệu thị cùng đá mười trượng bằng phẳng ngay ngắn, liếc mắt cũng chỉ khác nhau trong mấy thước, nhưng Lưu Sở có thể cho đây không phải là trùng hợp, mà là chiều cao từ đường Triệu thị là vốn căn cứ xây thành mười trượng. Cái này so với Quy Đức điện của Tống Thành huyện cao hơn ít nhất là hai trượng.

Lưu Sở âm thầm lắc đầu, hắn ta thấy Triệu gia to gan làm loạn mà khiếp sợ, phải biết Quy Đức điện trên một ý nghĩa nào đó, chính là chứng tỏ nhà thờ họ hoàng tộc Triệu thị, nếu như núi cao hoàng đế xa cũng thôi đi, có điều từ đường Triệu gia xây ở Ứng Thiên phủ, lạm quyền không kiêng nể gì cả, thật là hết sức kiêu ngạo.

- Từ đường này xây dựng bao lâu rồi? - Lưu Sở hỏi.

- Khánh Lịch năm thứ hai, từ đường cũ bị cháy thiêu rụi, sau khi gia chủ Triệu Thụy Niên xin ý kiến thiên tử, xây dựng lại từ đường, chính là từ đường bây giờ, xây xong không sai thì đã mười tám năm rồi.

- Ngươi nói là, từng xin chỉ thị của Quan gia? - Lưu Sở phát hiện vấn đề mấu chốt trong này rồi.

Tạ Văn Thăng gật đầu.

- Ta điều tra Huyện Chí năm Khánh Lịch thứ hai, Triệu gia thật sự xin qua ý kiến thiên tử, nhưng rất không rõ ràng, chỉ ghi đúng một câu: "Sau khi thỉnh trên xây lại, năm sau mới hoàn thành."

- Vậy từ đường ban đầu cao bao nhiêu?

- Năm trượng năm thước, bên trong huyện nha có ghi chép, diện tích mười hai mẫu, bây giờ diện tích hai mươi mẫu.

Điều này ngược lại thú vị rồi, sau khi xin phép mới xây lại, cái này thì cho người ta một loại ảo giác, tựa như vượt qua độ cao của Quy Đức điện là đã được thiên tử đồng ý, ước chừng là loại ảo giác này khiến cho quan phủ nhiệm kỳ trước cũng cho là đạt được đồng ý của thiên tử rồi, cho nên mọi người đều không quan tâm đến.

Nhưng Lưu Sở hiểu rất rõ, Quan gia khoan dung hơn nữa cũng không cho phép từ đường của bề tôi cao hơn Quy Đức điện, Triệu gia nhất định giấu giếm chiều cao từ đường mà họ xây dựng.

Nhưng như vậy có thể thấy, Triệu gia hiểu rõ xây dựng tòa từ đường mười trượng này có ý nghĩa như thế nào, Triệu gia muốn cho con cháu phát đạt đến điên rồi.

Đoán chừng bọn họ cho rằng nơi này là Cốc Thục huyện, hai tòa kiến trúc cách nhau hơn một trăm dặm, chiều cao khó so sánh, khó mà bị người khác phát hiện, cho nên bọn họ mới xây từ đường ở Cốc Thục huyện, mà không dám xây ở Tống Thành huyện.

Nói đi nói lại thì, nếu không phải tranh giành ngôi vị hoàng đế liên quan đến việc Triệu Khiêm ở Ứng Thiên phủ nắm trong tay ba chục ngàn sương quân, triều đình đúng là sẽ không chú ý từ đường Triệu gia, từ một điểm này mà nói, Triệu gia mặc dù cả gan làm loạn, nhưng cũng có tám phần nắm chắc không bị truy ra, chỉ có thể nói bọn họ gặp vận xui rồi, gặp phải người lợi hại như Phạm Ninh, tìm góc độ độc đáo này đối phó Triệu Khiêm.

Ngay sau đó Lưu Sở sai thủ hạ gián quan vẽ thành bức tranh so sánh từ đường Triệu thị cùng với Cảnh Sơn, coi như chứng cứ vạch tội Triệu gia.

...

Cùng lúc đó, cuộc tranh giành soái phủ Tống Thành huyện cũng đến cao trào rồi.

Triệu Khiêm vì muốn để cho Trương Nghiêu Tá thấy được bản thân thành tâm cống hiến sức lực, không tiếc dùng quân đội và nha môn Ứng Thiên Phủ đối đầu.

Trong Tống Thành huyện có mười bảy cái cửa hàng lương thực Trương thị, một ngày trước đã bị quan phủ Tống Thành huyện niêm phong toàn bộ, dán giấy niêm phong, nhưng sáng sớm hôm nay, trên phố Tống Thành huyện xuất hiện nhiều đội binh lính.

Binh lính xé giấy niêm phong trên cửa hàng lương thực, cũng đứng gác trước cửa hàng lương thực, ngăn cản quan phủ dán niêm phong lần nữa, từng cửa hàng lương thực được kinh doanh lại, nhưng không có người dân đến mua gạo, Trương Hành trấn giữ ở Ứng Thiên phủ lập tức hạ lệnh, điều động hạ năm phần giá lương thực, từ một đấu gạo ba mươi lăm văn tiền, hạ xuống chỉ còn một đấu gạo hai mươi văn tiền.

Nhưng trước cửa hàng lương thực vẫn rất vắng vẻ, cuối cùng Trương Hành phát hiện bởi vì quân đội đứng gác mà khiến cho dân chúng lo sợ, một tên chưởng quỹ nghĩ kế cho hắn ta, dẫn vào đội trống chiêng múa sư tử náo nhiệt, che giấu khí thế đáng sợ của binh lính.

Trương Hành tiếp thu phương án, rất nhanh, trước mỗi cửa hàng lương thực khua chiêng gõ trống, từng đợt tiếng pháo, đội múa lân bay lên bay xuống, gây sự chú ý cho người dân, dưới sự kích thích của các trò biểu diễn, cuối cùng cửa hàng lương thực Trương thị cũng có khách đến.

Tin tức rất nhanh truyền đến phủ nha, bên trong quan phòng, Vương An Thạch vô cùng tức giận, nói với Phạm Ninh:

- Lại dám dùng quân đội xé niêm phong của quan phủ, công khai đối đầu với quan phủ, Triệu Khiêm này điên rồi sao?

Phụ tá Công Tôn Huyền Sách ở bên cạnh nói:

- Căn cứ theo tin tức chúng ta lấy được, cháu của Trương Nghiêu Tá, Trương Hành hiện nay đang ở Tống Thành huyện, đoán chừng là Trương Hành tạo áp lực cho Triệu Khiêm, hắn ta mới không để ý hậu quả sử dụng quân đội đối đầu với chúng ta.

Phạm Ninh chắp tay cười lạnh nói:

- Đây gọi là tự tạo nghiệp không thể sống, thật ra ta hy vọng bọn họ điên khùng hơn nữa.

Vương An Thạch đề nghị:

- Chúng ta cần phải cùng Soái ti can thiệp, giao trách nhiệm thu binh lại cho bọn họ, nếu không chúng ta trực tiếp báo việc này lên Xu Mật Viện.

- Không cần nữa.

Phạm Ninh từ chối đề xuất của Vương An Thạch.

- Triệu Khiêm không phải trẻ lên ba, hắn ta hiểu rõ hậu quả dùng quân đội chống lại Ứng Thiên phủ, ta đã chính thức thông báo Chuyển Vận Sứ Ty và Đề Hình Ty, yêu cầu bọn họ trình bày chuyện này lên triều đình, Ứng Thiên phủ cũng sẽ khiếu nại Xu Mật Viện.

Bình Luận (0)
Comment