Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 712 - Chương 709

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 709
 

Lúc này, cửa doanh mở, có người hô lớn:

- Chúng ta bắt Tưởng Thành Hoa ra đây rồi.

Chỉ thấy mấy tên chỉ huy sứ xách Tưởng Thành Hoa bị trói giống như bánh chưng ra, Lý Hàn cầm đầu chỉ huy sứ ném Tưởng Thành Hoa xuống đất, ôm quyền nói với Phạm Ninh:

- Mạt tướng Lý Hàn chỉ huy sứ sương quân, Tưởng Thành Hoa ngoan cố kháng cự, bị chúng ta bắt ra, giao nộp lại cho Phạm tri phủ.

Mọi người đều hiểu rõ, Phạm Ninh mới là người đứng đầu đêm nay.

Lệnh Hồ Tấn nhỏ giọng nói với Phạm Ninh:

- Lý Hàn này được An Phủ Sử tiền nhiệm Tào Minh Duệ cất nhắc, là người của Tào gia.

Phạm Ninh chậm rãi gật đầu.

- Tướng quân hiểu rõ đại nghĩa, làm người ta kính nể.

Hắn giơ kim bài lên cao hô:

- Phụng lệnh thiên tử bắt Tưởng Thành Hoa vây cánh của Triệu Khiêm, tướng sĩ còn lại đều không có tội.

Tưởng Thành Hoa nhìn thấy kim bài trên tay Phạm Ninh, trên mặt tức khắc biến thành màu tro tàn, Triệu gia lần này xong rồi.

Cấm quân đã kết thúc sứ mạng, trở về quân doanh của mình.

Trong đại trướng của doanh trại sương quân, hai mươi mấy tên tướng lĩnh sương quân tập hợp lại, Phạm Ninh đặt kim bài điều binh lên bàn, chậm rãi nói với mọi người:

- Triệu Khiêm sở dĩ phạm vào ba tội, một là chiều cao từ đường Triệu thị là mười trượng, cao hơn Quy Đức điện hai trượng, có hiềm nghi vượt quyền, thứ hai là gia tộc Triệu thị chiếm giữ mười ngàn khoảnh ruộng phì nhiêu, mấy chục năm qua không đóng một xu tiền thuế ruộng, phạm tội trốn thuế nghiêm trọng, thứ ba, mấy ngàn tráng đinh của Triệu thị đã trang bị áo giáp, giáo, quân nỏ, trên thực tế thành lập lính riêng, ba tội trên đều là tội không thể tha thứ, tiếp nhận mật chỉ của thiên tử, bổn quan đã bắt An Phủ Sử Triệu Khiêm vào kinh hỏi tội, Kinh Đông Lộ An Phủ Sử tạm thời do ta kiêm nhiệm, cho đến khi bổ nhiệm An Phủ Sử mới.

Lý Hàn lập tức dẫn chúng tướng quỳ một chân xuống hành lễ.

- Tuân theo thánh dụ, tham kiến An Phủ Sử Phạm sứ quân.

Phạm Ninh hơi mỉm cười nói:

- An Phủ Sử Ty tự có vận hành riêng, sương quân cũng có tướng lĩnh chỉ huy, bản An Phủ Sử bổ nhiệm Lý Hàn là Đô chỉ huy sứ sương quân, chúng tướng không được làm trái quân lệnh.

- Tuân lệnh!

Phạm Ninh lại bàn giao mấy câu, mọi người giải tán, trong đại trướng chỉ có hai người Phạm Ninh và Lý Hàn, lúc này Phạm Ninh mới cười nói:

- Chúc mừng Lý tướng quân.

Lý Hàn khom người nói:

- Ân huệ cất nhắc của Sử quân, ti chức ghi nhớ trong lòng.

Phạm Ninh xua tay, lại hỏi:

- Ngoại trừ Tường Thành Hoa ra, sương quân Kinh Đông Lộ còn có tay chân hay tâm phúc nào của Triệu Khiêm không?

Lý Hàn suy nghĩ qua nói:

- Tưởng Thành Hoa là con rể Triệu Khiêm, quan hệ không như bình thường, cho nên hắn ta là tâm phúc thực sự đáng tin cậy, các nơi khác ti chức chưa từng nghe có tâm phúc như Tưởng Thành Hoa, nhưng mà đô chỉ huy sứ ba nơi Uẩn Châu, Thanh Châu cùng Từ Châu là Triệu Khiêm đặc biệt đề bạt, tiếng đồn không phải quá tốt, có tin đồn nói, ba người hối lộ Triệu Khiêm, cụ thể ti chức không dám nói.

- Vậy quan nha An Phủ Sử Ty thì sao? - Phạm Ninh lại hỏi.

Lý Hàn cười nói:

- Triệu Khiêm không quá coi trọng An Phủ Sử Ty, hắn ta quan tâm quân đội hơn, cho nên từ khi nhận chức đến nay hắn ta luôn thị sát quân vụ khắp nơi, rất ít khi ở trong Soái Ty, nghe nói các quan viên Soái Ty oán hận hắn ta rất nặng.

- Vì sao vậy? - Phạm Ninh hơi khó hiểu, không quan tâm cũng không đến mức oán hận mới phải.

- Hẳn là có liên quan đến lợi ích, nha môn Soái Ty từ trước có không ít tiền trợ cấp đông hạ, kết quả sau khi Triệu Khiêm nhậm chức hắn ta lấy mất, đem khoản tiền này tiếp tế cho binh lính tuần tra ban đêm, phán quan Ngô Đồng nói với ta, một năm y tổn thất đến ba mươi xâu tiền, không có phúc lợi, cũng không có nhà ở, quan nha Soái Ty làm sao không oán hận hắn ta cho được.

Phạm Ninh gật đầu, nói như vậy Triệu Khiêm coi như làm không tệ, hắn ta nghiêng về phía tầng binh lính thấp nhất vất vả, không ưa quan văn ngồi đối diện nha môn, dĩ nhiên, mục đích chủ yếu Triệu Khiêm nhậm chức là vì khống chế quân quyền, cho nên tinh lực của hắn ta đặt lên quân đội, đối với Soái Ty không quan tâm cũng có thể hiểu được.

Mặt khác, quan văn quan nha Soái Ty không phải do hắn ta bổ nhiệm, mà là do Xu Mật Viện và Lại bộ bổ nhiệm, nhưng tướng lĩnh sương quân hắn ta lại có quyền đề cử, vậy người được hắn ta đề cử, không có thiếu sót gì lớn thì Xu Mật Viện đều phải bổ nhiệm.

Phạm Ninh thấy thời gian đã vào canh ba, để Lý Hàn đi nghỉ ngơi, chính hắn nghỉ lại trong quân doanh hai canh giờ, trời vừa sáng, Phạm Ninh dẫn theo Chu Báo và tùy tùng đến quan nha An Phủ Sử Ty.

Quan nha An Phủ Sử Ty vốn ở trong thành, cũng bởi vì Triệu Khiêm coi trọng khống chế quân đội nên cho xây dựng một nha môn diện tích mười mẫu ở phía trước quân doanh, hắn ta đã đạt được mục đích khống chế quân đội, nhưng lại khổ cho các quan viên ở trong thành, hàng ngày phải phí rất nhiều thời gian đi lại.

Lúc Phạm Ninh đến quan nha An Phủ Sử Ty, đúng lúc gặp phó sử Lỗ Xuân Thu, vừa mới mở cửa thành Lỗ Xuân Thu đã đi ra rồi, tới nơi này lúc trời còn mờ tối.

An Phủ Phó Sử mặc dù chỉ thêm một chữ phó, nhưng quan chức lại thấp đi nhiều, chỉ là quan lục phẩm, so sánh với Triệu Khiêm chính tứ phẩm, kém hơn hai cấp bốn bậc, đối với một quan văn mà nói, rất có thể phải phấn đấu hai mươi năm thậm chí là cả đời, đặc biệt khổ sở nhất của quan văn chính là ngũ phẩm, qua ngũ phẩm mang hàm nghĩa chuyển đổi từ lang quan đến đại phu, quan viên từ trong cấp thấp thăng làm quan viên cao cấp, bổng lộc thu nhập cũng sẽ tăng vọt, sẽ còn có đãi ngộ chỗ ở.

Đáng tiếc là, phần lớn quan viên cũng không bước lên được vị trí ngũ phẩm này, phần lớn quan văn đều ở vị trí lục phẩm cho đến hết đời.

Lỗ Xuân Thu ước chừng bốn mươi tuổi, xuất thân tiến sĩ, có hai ba chục năm trên con đường làm quan, có đủ tư cách rồi, hơn nữa có kinh nghiệm chịu đựng, thăng lên ngũ phẩm cũng không phải vấn đề lớn, cũng chính vì vậy, Lỗ Xuân Thu mới đặc biệt cẩn thận, rất sợ nói sai lời, làm sai chuyện, đắc tội với người khác.

Lỗ Xuân Thu từ xa nhìn thấy Phạm Ninh, hắn ta vội vàng nghênh đón.

- Ti chức Lỗ Xuân Thu tham kiến phủ quân.

Phạm Ninh cười ha hả chào hỏi:

- Lỗ phó sử tới sớm vậy?

Lỗ Xuân Thu cười khổ, hắn ta không thể không tới sớm, nếu bị Triệu Khiêm biết được hắn ta tới muộn, nhất định sẽ bị mắng chửi cho mất mặt, Triệu Khiêm đối với các quan văn ty nha quá khắt khe, người người vừa hận lại vừa sợ hắn ta, Lỗ Xuân Thu cũng không ngoại lệ, nhưng hắn ta không dám tỏ bất kỳ thái độ nào.

Hắn ta khom người nói:

- Cũng là thói quen rồi.

Phạm Ninh cười nhạt.

- Thật ra thì không cần thiết tới sớm như vậy, sau này có thể đến muộn nửa canh giờ, nghỉ ngơi nhiều hơn.

Lỗ Xuân Thu cảm giác trong lời nói của Phạm Ninh có hàm ý, đột nhiên không biết tiếp lời thế nào.

Phạm Ninh lại nói:

- Tối ngày hôm qua Triệu Khiêm bị ta bắt, đương nhiên là phụng mật chỉ của thiên tử, cả đêm đưa vào kinh thành, bắt đầu từ hôm nay, ta tạm thời kiêm nhiệm Kinh Đông Lộ An Phủ Sử, cho đến khi có quan mới nhậm chức.

Bình Luận (0)
Comment