Cự Lộc vương Triệu Tông Thực cũng không phải một hoàng đế phục hưng, y giống như vua Hán Huệ, không kịp phát huy tài năng của mình đã chết sớm, trong lịch sử Triệu Tông Thực chỉ lên ngôi bốn năm thì bị bệnh qua đời.
Xem ra Triệu Trinh cho Triệu Tông Thực định nghĩa là vua giữ gìn đất nước, như vậy có thể thấy y không hài lòng với Triệu Tông Thực, nhưng Triệu Tông Thực sinh được một đứa con trai ngoan, khiến cho y thắng được một đòn quyết định trong lòng Triệu Trinh.
Trên căn bản Phạm Ninh đã có thể xác định, Triệu Văn Uẩn bị loại rồi, hắn ta thật sự không sánh bằng Tống Thần Tông Triệu Trọng Châm vô song.
Nhưng khiến Phạm Ninh khó hiều là bản thân biết mạng Triệu Tông Thực không lâu dài, chỉ lên ngôi bốn năm đã băng hà, nhường ngôi cho con trai trưởng Triệu Trọng Châm, nhưng Triệu Trinh làm sao biết được, vạn nhất Triệu Tông Thực tại vị hai ba chục năm, chẳng phải khiến Triệu Trọng Châm bị chậm trễ sao?
Chẳng lẽ Triệu Trinh muốn trực tiếp lập hoàng thái tôn, bỏ qua Triệu Tông Thực sao? Nếu như vậy, lịch sử bị thay đổi, không còn Tống Anh Tông nữa, Tống Thần Tông trực tiếp lên ngôi.
Nhưng trong lịch sử Triệu Trinh chưa tới hai năm nữa thì sẽ băng hà, khi đó Triệu Trọng Châm mới mười bốn tuổi, vẫn chưa đến tuổi nắm quyền theo luật định, còn có bốn năm phải làm sao?
Do Tào hoàng hậu buông rèm nắm quyền cai trị sao?
Phạm Ninh suy nghĩ bậy bạ, trong lòng loạn thành một đống.
Lúc này, Triệu Trinh đã từ từ tỉnh táo lại, ông lại cười nói:
- Trẫm bổ nhiệm Phạm ái khanh làm Kinh Đông Lộ An Phủ Sứ, thật ra là có ý nghĩ sâu xa.
Phạm Ninh lập tức từ bỏ suy nghĩ bậy bạ, tập trung chú ý, đây mới là mục đích hôm nay Triệu Trinh triệu kiến mình, quả nhiên để cho mình đảm nhiệm An Phủ Sứ là có mưu tính, liên tưởng đến việc Triệu Trinh mới vừa rồi nói khai thác vấn đề đại thần trị quốc, Phạm Ninh dường như đoán được gì đó.
Triệu Trinh nhìn qua Triệu Trọng Châm, lại nói:
- Trước đó vài ngày trẫm cùng hoàng tôn bàn luận về cải cách chính trị quân đội, nhắc tới thói xấu của quân đội, cùng với một vài biện pháp cải cách chính trị phù hợp, một là loại bỏ binh thừa, thứ hai là bỏ đi bổng lộc không cần thiết, biên chế đầm binh, tiếp đó là thực hiện phân chia bổng lộc, nói thật trẫm vô cùng hứng thú, nhưng nếu như thực thi trên quy mô rộng lớn rõ ràng là không thực tế, trẫm cân nhắc có thể tiến hành ở một nơi trước, thử xem hiệu quả một lần, Phạm ái khanh cảm thấy thế nào?
Ánh mắt Phạm Ninh trở nên trầm tĩnh, đây không phải là Triệu Trinh có ý nghĩ nông nổi muốn thúc đẩy cải cách quân đội mà là một đề thi thử nghiệm cho Triệu Trọng Châm, Triệu Trọng Châm có lời nói và hành động hợp nhất, trở thành vua phục hưng trong lòng Triệu Trinh hay không, nằm ở lần hành động này.
Phạm Ninh gật đầu.
- Vi thần bằng lòng lấy sương quân Kinh Đông Lộ ra làm thử nghiệm, thần sẽ hết sức ứng phó, phát triển rộng thử nghiệm cải cách.
- Ngươi sai rồi.
Ánh mắt của Triệu Trinh cũng biến thành nghiêm túc.
- Không phải ngươi toàn lực ứng phó mà là ngươi cùng hoàng tôn của trẫm toàn lực ứng phó, thử nghiệm cải cách lần này do hai người các ngươi tiến hành, Phạm ái khanh ở ngoài sáng, Triệu Trọng Châm ở trong tối.
Ông chuyển ánh mắt về phía Triệu Trọng Châm, chậm rãi nói:
- Triệu Trọng Châm nghe phong.
Triệu Trọng Châm lập tức đứng lên, tiến lên một bước quỳ xuống.
- Có tôn nhi.
- Trẫm phong con làm Lương quận vương, đóng giữ Nam Kinh, cầm kiếm thiên tử thay trẫm tuần tra Kinh Đông Lộ.
- Tôn nhi tạ long ân của hoàng tổ phụ.
Trong quan phòng của Tri Chính Đường, Hàn Kỳ vừa vui vừa lo, vui là Triệu Trọng Châm rốt cuộc đạt tới được sự cho phép của Quan gia, trở thành người có hy vọng thừa kế ngôi vị hoàng đế, mà buồn là Quan gia chỉ cho phép Triệu Trọng Châm, mà cũng không đồng ý cha cậu là Triệu Tông Thực, lấy việc Quan gia cưỡng ép sắc phong hai vị hoàng hậu theo ý mình, thật có khả năng chỉ sắc lập hoàng thái tôn mà bỏ qua Triệu Tông Thực.
Hàn Kỳ thở dài nói với Phạm Ninh:
- Chuyện này quan hệ trọng đại, chỉ có ngươi và ta biết được, không thể nói cho người thứ ba, ngay cả cha vợ ngươi cũng không được nói, nếu không sẽ dẫn đến rất nhiều phiền phức, ta lo lắng cuối cùng để cho Trương Nghiêu Tá biết được sẽ mất cả chì lẫn chài, ai! Hôm nay Quan gia thật không nên nói lời này.
Phạm Ninh yên lặng chốc lát nói:
- Ta cảm thấy sức khỏe Quan gia không ổn.
- Làm sao ngươi nhìn ra được?
- Sắc mặt của ông ấy, sau khi ông ấy nói xong phần đánh giá quân vương, sắc mặt lộ ửng đỏ của một trạng thái bệnh, rất mất tự nhiên.
Hàn Kỳ gật đầu.
- Ngự y nói gan Quan gia có vấn đề không nhỏ, thôi đi, lời này không thể nói nhiều, nói qua biện pháp cải cách dùng binh của ngươi đi, ngươi định bắt tay từ đâu?
Phạm Ninh trầm tư rồi nói:
- Ta định phân ra ba bước, trong vòng một năm hoàn thành cải cách, nhưng ta cần phải giành được sự ủng hộ của Tri Chính Đường.
- Ngươi muốn Tri Chính Đường ủng hộ ngươi như thế nào?
- Ta cần tiền và ruộng đất.
Hàn Kỳ cười nói:
- Tri Chính Đường không phải là cửa hàng tiền nhà ta mở, cần biểu quyết, ít nhất người phải cho ta một phương án cụ thể.
Phạm Ninh lắc đầu.
- Có một số việc không thể công bố trước, ta chỉ có thể nói ta định bắt tay từ phân chia bổng lộc.
Hàn Kỳ suy nghĩ rồi nói:
- Chuyện này ta sẽ khai thông với Quan gia, cố gắng hết mức ủng hộ ngươi.
Xế chiều, Phạm Ninh mời Triệu Trọng Châm uống trà trong một gian phòng ở lầu hai quán trà Hoàng Tiêm Chủy ở trên phố bên cạnh cửa Chu Tước, mặc dù chiếu chỉ phong Triệu Trọng Châm làm vương chưa truyền ra ngoài, nhưng lúc này Triệu Trọng Châm đã cảm giác được áp lực rất lớn đè lên vai.
Phạm Ninh nhàn nhạt nói:
- Điện hạ biết Quan gia phong ngài làm vương có ý nghĩa như thế nào không?
Triệu Trọng Châm gật đầu.
- Chính là bởi vì biết mới cảm giác được áp lực rất lớn, hoàng tổ phụ ôm hy vọng rất lớn đối với cải cách quân đội lần này, nếu như cải cách thất bại, sẽ khiến ông thất vọng.
Phạm Ninh cười nói:
- Thật ra đây là một lần kiểm tra, ngài có thể trở thành vua phục hưng trong lòng Quan gia hay không, nằm ở chỗ cuộc thi lần này ngài làm bài thi như thế nào.
- Mong Sứ quân chỉ bảo ta.
Phạm Ninh suy nghĩ nói:
- Ta cảm thấy đầu tiên ngài cần phải khai thông suy nghĩ, thật ra thì Quan gia cũng không thèm để ý kết quả như thế nào, ông ấy muốn biết quá trình, việc của bước thứ nhất ngài phải làm là phác thảo một phần dàn ý bài thi, nói tỉ mỉ với Quan gia ngài định bắt tay từ đâu, sau đó cách một tháng ngài viết một phần báo cáo cặn kẽ nói với Quan gia, ngài gặp phải những khó khăn gì, ngài giải quyết như thế nào, hiệu quả ra sao, làm chưa tốt chỗ nào, chuẩn bị bù đắp làm sao, càng cặn kẽ càng tốt, sau một năm chờ ngài viết xong mười ba phần báo cáo, địa vị của ngài đã định rồi, cải cách có thành công hay không thật ra thì không quan trọng lắm, hiểu ý của ta không?
Triệu Trọng Châm nghĩ một hồi lâu, vẫn không hiểu lắm hàm ý câu nói 'Cải cách có thành công hay không không quan trọng' của Phạm Ninh.