Chỉ cần ngăn chặn lỗ hổng trên chế độ, tin rằng phần lớn tướng lĩnh đều sẽ dễ dàng tiếp cận, miễn là nó không quá nghiêm trọng, đều có thể buông tha một con ngựa.
Hơn nữa Triệu Trọng Châm khâm phục kỹ thuật của Phạm Ninh viết công cáo, tuy rằng Phạm Ninh tự xưng là treo đầu dê bán thịt chó, nhưng Triệu Trọng Châm lại rất kính nể Phạm Ninh có thể thấu được lòng người, dùng một phương pháp khéo léo hóa giải nguy cơ, trên danh nghĩa là công cáo xử phạt, nhưng trên thật tế là âm thầm xử phạt tiêu chuẩn, như thế người tham ô lớn được bọn họ cho qua dễ dàng.
Cũng khiến Triệu Trọng Châm hiểu được đạo lý bắt to bỏ nhỏ, cải cách chính trị của bọn họ là vì cải cách chế độ, mà không phải là bắt người, cải cách chế độ là lớn, bắt người là nhỏ, không thể vì bắt người mà dẫn đến ngăn trở cải cách chính trị.
Một sự việc quân doanh Từ Châu, làm cho Triệu Trọng Châm trẻ tuổi trong chốc lát trưởng thành rất nhiều.
Ngày mai chính là đại hội rút quân công khai, hơn bảy nghìn tám trăm binh lính quá tuổi đến từ các quân doanh tập trung ở quân doanh Phủ Ứng Thiên, cởi bỏ quân trang, lĩnh tiền bồi thường, chia tay quân doanh trở về quê, đây là nghi thức rất quan trọng, để cải cách sáng tạo khơi dòng tương tự trong tương lai.
Triệu Trọng Châm khoanh tay đứng ở cửa đại trướng, khoanh tay ngẩn người nhìn bóng đêm nặng nề.
- Hội nghị vạn người ngày mai đã thu xếp thỏa đáng, điện hạ còn lo lắng điều gì? – Vương An Thạch phía sau cười hỏi.
Vương An Thạch phụ trách tổ tham quân, chủ yếu là tiến hành cụ thể quy hoạch các nghị quyết của tổ quyết sách.
Ví dụ Phạm Ninh nghĩ ra một ý tưởng, làm thế nào để tinh chỉnh, hình thành các loại điều khoản thi hành cụ thể, đó chính là việc của tổ tham quân.
Ngày mai hội nghị vạn người ra quân là do Lã Huệ Khanh của tổ chấp hành toàn quyền phụ trách chuẩn bị, Vương An Thạch chuẩn bị chi tiết của hội nghị, ngày mai xét duyệt kiểm tra cuối cùng.
Triệu Trọng Châm thở dài:
- Một Kinh Đông Lộ nhỏ bé tình cảnh cũng hỗn loạn, cân đối lợi ích không công bằng, nếu như thiên hạ cải cách, vậy lại phải làm sao?
Vương An Thạch khẽ cười nói:
- Nhỏ thì có cách của nhỏ, lớn thì có đường của lớn, thực ra bản thân thần cảm thấy, bây giờ một phương án tiến hành đến toàn quân, cũng không phải là không thể.
- Lời này là như thế nào? Triệu Trọng Châm vẻ mặt hứng thú quay đầu lại hỏi.
Trước đó, Phạm Ninh nói qua với cậu ấy, bọn họ tận dụng sự thay đổi nhỏ của cải cách chính trị, cho nên triều đình mới cho nhiều tiền và lương thực như vậy, nếu như là cải cách chính trị thiên hạ, sợ rằng không có rồi, nhưng bây giờ Vương An Thạch lại nói với cậu ta, có thể mở rộng, thực sự khiến cậu ấy bất ngờ.
Vương An Thạch không chút hoang mang nói:
- Vi thần biết, Phạm sứ quân cho rằng nếu như cải cách chính trị thiên hạ, triều đình sẽ không cho nhiều tiền và lương thực như thế, nhưng thần cảm thấy Phạm sứ quân sơ suất một vấn đề quan trọng, đó chính là cuối cùng phải rút bao nhiêu lính quá tuổi? Phạm Ninh sử quân cho rằng có ba mươi vạn, nhưng thần cho rằng hơn mười vạn người, sự khác biệt giữa hai người là ba phần, là vì Phạm sứ quân dùng kinh nghiệm của Sương Quân để quy chụp các quân thiên hạ, trên thực tế, binh lính quá tuổi chủ yếu tập trung ở Sương Quân, mà trong cấm quân phần chính của quân đội lại không có lính vượt quá tuổi.
Triệu Trọng Châm gật đầu, Vương An Thạch nói có lý, Phạm Ninh thực sự sơ sót điểm này, không thể dùng kinh nghiệm của Sương Quân để đoán số lính quá tuổi của quân đội thiên hạ.
- Vương thông phán mời nói tiếp.
Vương An Thạch cười, lại tiếp tục nói:
- Chúng ta dùng mười vạn người để tính toán, thực ra vấn đề chính là hai vạn ruộng đất, năm mươi vạn quan tiền, một nhà Triệu gia Phủ Ứng Thiên chiếm trên vạn ruộng đất rồi, hai vạn ruộng đất, triều đình không lấy ra được phải không?
- Chớ nói hai vạn ruộng đất, cho dù tăng thêm ba lần, dựa theo ba mươi vạn binh lính vượt quá tuổi của Phạm Ninh mà tính, sáu vạn ruộng đất, triều đình cũng lấy ra được như thế, còn về ba trăm nghìn quan tiền, triều đình hoàn toàn có thể dùng phương thức miễn thuế để bồi thường, tin rằng đám binh lính sẽ càng thích phương thức này.
Nói đến đây, Vương An Thạch thở dài:
- Theo kinh nghiệm lâu năm của vi thần, bồi thường không khó, quan trọng là thưc hiện, bồi thường đất cho binh lính, nhưng cần lấy đất ra lại là quan phủ địa phương, vấn đề ở mặt này nhiều nhất, cho nên bất luận cải cách chính trị đi được đến cuối cùng hay không, đều nằm ở vấn đề thực hiện, triều đình nhất định phải thành lập giám sát chuyên môn mạnh mẽ đến thực hiện vấn đề quản lý.
Dù sao Triệu Trọng Châm còn trẻ tuổi, đối với nhận thức tầm quan trọng của việc thực hiện chưa sâu sắc, bây giờ cậu ta quan tâm kết quả sau cải cách chính trị, cậu ta khoanh tay đi lại vài bước, lại nói:
- Nếu như chỉ giảm mười vạn binh lính quá tuổi, ta cảm thấy vẫn quá ít, vẫn chưa giải quyết được vấn đề của binh dư thừa.
- Điện hạ, cái này cần đòi hỏi đường lối tinh binh, sức chiến đấu của trăm vạn bộ binh thật sự không qua được ba mươi vạn kỵ binh, thần cho rằng quân đội Đại Tống nếu như có thể giảm đến sáu mươi vạn, bố trí hai mươi vạn kỵ binh thêm bốn mươi nghìn bộ binh, vấn đề binh dư thừa liền được giải quyết.
- Vậy phải cắt giảm một nửa quân đội, như thế đảm bảo an toàn của Đại Tống không?
- Xin hỏi điện hạ, bây giờ vấn đề an toàn của Đại Tống là ở đâu?
Triệu Trọng Châm ngẩn ra một chút, dường như Đại Tống mười năm đã chưa đánh nhau rồi.
Tiếng nói Vương An Thạch sắc bén:
- Thần cho rằng đầu tiên Sương Quân và Xã Binh đều có thể loại bỏ, chỉ giữ lại cấm quân, tác dụng của Sương Quân đơn giản là đảm bảo cung cấp hậu cần cho cấm quân, không phải đánh nhau như trước, bây giờ thời thế thái bình, căn bản không cần bọn họ, đây lại cắt giảm đi năm mươi vạn đại quân.
- Nhưng nếu phát sinh chiến tranh giữa Đại Tống và nước Liêu, bỗng nhiên cần Sương Quân thì phải làm sao?
- Rất đơn giản, ở các Châu Phủ thi hành Pháp Bảo Giáp, dùng Pháp Bảo Giáp để tập trung nông dân và cư dân phổ thông tiến hành huấn luyện quân sự, có thể trên một trình độ nhất định triệt tiêu cưỡng bức lao động bọn họ, tin rằng giành được ủng hộ phổ biến của nông dân, một khi chiến tranh bùng nổ, triều đình có thể nhanh chóng tổ chức một nhóm quân đội tạm thời trăm nghìn người, hết sức hỗ trợ hậu cần cho cấm quân lên phía Bắc.
- Tiếp theo, nếu như quan phủ cần cưỡng bức lao động, hoàn toàn có thể dùng phương pháp thuế đổi lao động để thu thập lao động, điện hạ không cần lo lắng thuế sẽ giảm bớt, cắt giảm một nửa quân đội, tài lực triều đình sẽ vô cùng dồi dào, có thể dùng số tiền này xây dựng tăng cường phòng vệ biên giới, triều đình có tài lực, thật sự có thể làm nhiều việc lớn.
Vương An Thạch nói tới đây, Triệu Trọng Châm có một cảm giác như tỉnh mộng, cậu ta thi lễ sâu:
- Đa tạ sự dạy bảo của Vương thông phán.
Vương An Thạch nhân cơ hội lấy ra "Thượng nhân Tông Hoàng Đế ngôn sự thư" mang theo, cung kính đưa cho Triệu Trọng Châm: