Như vậy thì lục lại đó sẽ không chịu ảnh hưởng từ quân đội, cộng thêm cuộc khảo hạch song phương của quân tào lại và công tào lại, cùng với sự tuần tra của quan giám sát thuộc An Phủ Sứ Ty. Cơ bản mà nói thì khi huấn luyện rất khó để giở trò bịp bợm lừa gạt.
Điều này đối với chỉ huy sứ mà nói là một áp lực rất lớn, nếu một năm có sáu lần không hoàn thành nền tảng huấn luyện cơ bản được, vậy thì sẽ bị giáng chức, liên tục ba năm không làm tròn huấn luyện, vậy thì sẽ bị khai trừ quân chức.
Cải cách kiểm tra đánh giá sự huấn luyện là hạng mục chiếm nhiều thời gian nhất trong các cải cách chính trị của quân đội, cần cả nửa năm mới có thể nhận ra được cải cách đó có thực sự hiệu quả hay không, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu tại sao mà cải cách của Triệu Trọng Châm cần cả một năm dài.
Đã đến trung tuần của tháng chín rồi, thấm thoắt Phạm Ninh đã rời khỏi nhà được một tháng, trước mắt, hắn vẫn còn ở Lai Châu giám sát chế độ cải cách huấn luyện ở quân doanh, nhưng mà ở Ứng Thiên phủ - nhà của hắn - mọi người đang bắt đầu khẩn trương, bởi lẽ ngày dự sinh của Chu Bội đang cận kề, mẫu thân của Chu Bội là Vương thị cũng vội vã đến Ứng Thiên phủ, nhà hắn cũng đã mời đến ba bà mụ kinh nghiệm tốt nhất đến đỡ đẻ cho nàng.
Từ xưa đến nay, sinh nở chính là một con đường dẫn đến Quỷ Môn Quan, chủ yếu sản phụ không có sinh mổ như thời nay, một khi ngôi thai ngược, điều đó có thể dẫn tới mẫu tử một xác hai mạng, bình thường đối với những gia đình giàu có, sau khi sản phụ mang thai được sáu tháng, họ sẽ chi một số tiền lớn để mời những bà mụ kinh nghiệm nhất đến giúp kiểm tra vị trí thai, một khi phát hiện ngôi thai không được bình thường, thì sẽ tiến hành chữa trị cho thai được trở về bình thường, thông thường, việc này có thể từ từ uốn nắn trở lại bình thường.
Đối với người nhà nghèo, họ làm gì mời nổi bà mụ đến kiểm tra đâu chứ, chỉ khi sản phụ sắp sinh họ mới đến, nếu lúc đó mà phát hiện ra ngôi thai bị ngược, thì sẽ rất khó cứu, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà tại sao tỉ lệ sản phụ nghèo tử vong lại cao đến thế. Đương nhiên, trong tình hình bình thường ổn định, thì ngôi thai không có vấn đề gì quá lớn, chỉ sợ xuất hiện tình huống đặc biệt.
Sắp đến ngày Chu Bội lâm bồn, tất cả người trong nhà chạy ra chạy vào, đi lên đi xuống, bọn họ dường như đã biến thành những cỗ máy cứ lặp đi lặp lại một việc, chỉ khổ cho một Chu Bội chỉ thích yên tĩnh, các bà mụ một ngày phải đến ba lần, dùng một ống trúc để ngay bụng nàng nghe tim thai, Chu Bội bắt đầu khó chịu, nhưng mấy bà mụ đó dỗ dành nàng, nói rằng như vậy có thể nhận biết được nàng đang mang thai con trai hay gái, Chu Bội liền thuận ý.
Nhưng mà rất nhanh nàng lại phát sinh nghi ngờ, thầy thuốc nói không thể nào dựa vào âm thanh để biết mình mang trai hay gái được, nói chi bà già dáng vẻ giống con cú mèo này làm sao mà nghe ra được chứ?
- Phu nhân, nhưng mà bà ấy là bà mụ nổi tiếng nhất huyện Tống Thành, thậm chí là cả Ứng Thiên phủ, nghe nói bà ấy đặc biệt rất giỏi về việc chỉnh sửa ngôi thai, bà ấy đã đỡ đẻ 40 năm rồi, thai nhi mà bà ấy đỡ đẻ chết non không tới 5 đứa, bây giờ bà ấy rất hiếm khi giúp người khác đỡ rồi, để mời bà ấy, tốn hết 20 quan tiền đó.
A Nhã nhận ra phu nhân hình như không thích bà mụ này cho lắm, liền cười và giải thích rằng:
- Nghe nói sinh con rất là khó khăn, thông thường ngôi thai mà không được ngay chỉnh thì sẽ rất khó sinh, nếu như khó sinh thì đứa bé cũng sống không được, cho nên Thiến phu nhân mới phải kiên trì mời cho được bà mụ Mã đó.
Nghĩ đến sự quan tâm của Thiến tỷ đối với mình, trong lòng Chu Bội cảm động lạ thường, tiền bạc không quan trọng, quan trọng là Thiến tỷ đang thật tâm tận lực bảo vệ cho con của mình.
Nàng vốn lo lắng Âu Dương Thiến sẽ tìm cách để từ thiếp lên làm chính thê, cho nên nàng luôn có chút gì đó phòng bị nàng ta, nhưng mà sự thành thật mà Âu Dương Thiến kia biểu lộ lại đả động trái tim nàng, khiến nàng lặng lẽ mà cảm kích.
- A Nhã, ta hy vọng đứa trẻ trong bụng ta là một bé gái.
Chu Bội đột nhiên thốt ra một câu nói không chút suy nghĩ.
- A Bội, con đang nói bậy gì vậy, ai nấy cũng mong mình sinh được con trai, chỉ có con mong mình có con gái.
Mẫu thân của nàng - Vương thị - ngồi ở bên cạnh tỏ ý không vui khi con gái có cách nghĩ quái dị như vậy.
Chu Bội cười nhẹ, trên khuôn mặt thanh tú mĩ lệ của nàng lộ ra một sự dịu dàng ấm áp của người phụ nữ mới bắt đầu làm mẹ, mẫu thân sẽ không thể hiểu tâm tư của mình đâu, con trai tuy cũng tốt, nhưng mà trong lòng nàng lại thích con gái hơn, như vậy nàng có thể diện cho đứa con gái bé nhỏ của mình những bộ áo đầm thật đẹp mỗi ngày rồi.
- A Nhã, ta hơi mệt, muốn ngủ một lát, ngươi nói mọi người cố gắng nói chuyện nhỏ một chút, hai ngày nay ta không ngủ được rồi.
- Được, nô tì sẽ đi căn dặn.
Đúng lúc này, bên ngoài sân đột nhiên trở nên xôn xao, hai ả nha hoàn la lên, A Nhã tức giận chạy ra ngoài quát lên:
- Các ngươi không được gây ồn ào, mau im lặng!
- Phu nhân, quan nhân đã trở về rồi.
Trong phòng Chu Bội đang vừa muốn chợp mắt, thì đột nhiên nghe thấy chuyện này, không khỏi kêu lên "a" một tiếng nhỏ, ngọ ngoạy ngồi dậy, trong lòng nàng vô cùng vui mừng, tướng công đi khắp nơi giám sát tình hình huấn luyện, đi hơn nửa tháng trời rồi, không ngờ lại về sớm như vậy.
Lúc này, trong sân truyền đến tiếng cười hưng phấn của Phạm Ninh:
- A Nhã, phu nhân đâu rồi?
- Quan nhân, ngài nhỏ tiếng chút, phu nhân đang ngủ.
- Không có!
Chu Bội vội vàng cất cao giọng nói:
- Thiếp không có ngủ, phu quân, chàng mau vào đây đi!
Cửa mở ra, Phạm Ninh nhanh chóng bước vào, theo sau là một đám nữ nhân, mẫu thân Trương Tam Nương, bình thê Âu Dương Thiến nắm tay con gái, Kiếm Mai Tử đúng lúc cũng tiến vào, đằng sau, còn có muội muội A Đa không cam chịu ở một mình mà cũng đi vào.
Người nhà của hắn toàn bộ đều vào đây cả rồi.
Phạm Ninh ngồi xuống trước giường của Chu Bội, nhẹ nhàng cầm tay nàng lên, hỏi rằng:
- Thiến tỷ viết thư cho ta, nói nàng đã vào kỳ sắp sinh nở, ta liền gấp gáp trở về sớm hơn, bây giờ nàng cảm thấy sao rồi?
Chu Bội hướng ánh mắt nàng nhìn sang Âu Dương Thiến đầy cảm kích, thì ra cô ấy đã viết thư cho phu quân, nên chàng mới vội vàng về sớm như vậy, nàng thấp giọng nói:
- May mà có mọi người tận tâm chăm sóc, tình trạng sức khỏe của thiếp vẫn luôn rất ổn định, sáng nay thiếp đã ra máu báo, phỏng chừng hai ngày nay sẽ sinh.
* Ra máu báo: một dấu hiệu cho thấy sản phụ sắp bắt đầu việc sanh nở.
Trương Tam Nương nói vui với bà thông gia rằng:
- Đây chính là chuyện vui nhất trong ngày của nhà chúng ta, lại sắp có thêm một đứa trẻ, nghĩ xem sau này trong nhà lại càng thêm náo nhiệt, tôi đợi mong tới dài cổ rồi đó!
Trong lòng Vương Thị cũng vui mừng khôn xiết, cười đáp: