Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 745 - Chương 742

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 742
 

- Ta cũng mong được làm bà ngoại lắm. A Thiến, con đi chuẩn bị mấy trăm phần bánh ngọt và trứng gà đỏ, kêu quản gia hôm nay đem tặng cho hàng xóm láng giềng, để chia sẻ hỉ khí của ta đến mọi người.

A Đa đứng bên cạnh hé miệng cười nói:

- Bá mẫu, không phải người ta nói, sinh hạ con trai tặng trứng gà đỏ, sinh hạ con gái thì tặng hoa làm bằng lụa sao, hôm nay chúng ta đi tặng trứng gà đỏ, có phải là hơi sớm không?

Vương Thị cười ha ha đáp lại:

- Ta thật sự là vui mừng quá đỗi nên hồ đồ rồi, vậy thì cứ chuẩn bị cả trứng gà đỏ và hoa lụa đi, cả bánh ngọt cũng phải chuẩn bị nữa, đợi Bội nhi sinh xong, chúng ta liền sắp xếp quản gia đi tặng.

Sáng sớm ngày hôm sau, Phạm Ninh dự định đến quan nha của Ứng Thiên phủ kiểm tra một chút, nhưng hắn đi chưa được vài bước, A Nhã liền vội vã hấp tấp chạy ra la lên:

- Quan nhân, phu nhân chắc là sắp sinh rồi.

Phạm Ninh hoảng hốt, lúc nãy còn rất tốt mà, sao mới chớp mắt lại sắp sinh rồi. Hắn lập tức quay người lại chạy qua bên đó. Bên trong phòng, Chu Bội ôm bụng, đau đớn đến nỗi cả người nàng ấy đều thấm đẫm mồ hôi.

Vương Thị nghe tin cũng lập tức chạy đến, nhìn thấy dáng vẻ đau điếng của con gái mình, bà ta tức khắc biết ngay sản đạo đã bắt đầu giãn nở rồi, với kinh nghiệm dồi dào của mình, bà ta vội vã dặn dò A Nhã:

- Mau đến nhà bếp căn dặn bảo họ mau chuẩn bị nước nóng, càng nhiều càng tốt.

- Mai Tử, ngươi mau dìu Bội nhi lên giường mây, đưa nó đến phòng sinh, A Ninh cũng mau tới giúp đi.

Phạm Ninh dìu thê tử lên giường mây, hắn và Kiếm Mai Tử một người trước một người sau, Vương phu nhân và một cô nha hoàn khác ở bên cạnh vịn lấy Chu Bội, mọi người nhanh chóng đưa Chu Bội đến phòng sinh đã được chuẩn bị sẵn, lúc này, ba bà mụ sống ở ngoại trạch cũng vội vội vàng vàng chạy đến.

Trương Tam Nương cũng đã mời thầy thuốc đến rồi, họ ngồi ở phòng khách đợi tin, phòng khi xuất hiện sự cố ngoài ý muốn thì khẩn cấp cứu chữa.

Lúc này, bà đỡ Mã có vẻ ngoài giống với chim cú mèo đã mời Phạm Ninh ra khỏi phòng, cười nói rằng:

- Lúc phụ nữ sinh con thì nam nhân phải lánh mặt đi, kể cả có là trượng phu đi nữa cũng không ngoại lệ, mời quan nhân về đại sảnh nghỉ ngơi, bình thường, hậu viện là nơi mà các nam tử đều phải tránh mặt, dương khí quá nặng, đối với sản phụ sẽ không tốt.

- Tình trạng thê tử ta như vậy là bình thường sao?

- Phu nhân hoàn toàn bình thường, quan nhân ngài yên tâm đi.

Phạm Ninh cũng không rõ tại sao nam tử không thể ở lại hậu viện. Có điều hắn vẫn nghe theo lời khuyên đó, hắn đi đến chỗ cửa chính của trung đình, khoanh tay đi qua đi lại ở đó đầy lo lắng cho thê tử của mình.

Một lúc lâu sau đó, hắn đột nhiên nghe thấy tiếng ồn ào xôn xao ở hậu viện, trong lòng Phạm Ninh lúc này lo lắng khôn nguôi, hắn vội vàng đi về phía hậu viện. Vừa bước vào hậu viện, A Nhã liền vội vàng chạy tới báo hỷ:

- Quan nhân, phu nhân hạ sinh rồi, là một đứa bé trai mập mạp, mẫu tử đều bình an.

Phạm Ninh nhất thời vui mừng tột độ, hắn cứ đứng há hốc mồm vui sướng, cuối cùng hắn cũng có con trai rồi.

Những ngày liên tiếp sau đó, trên dưới Phạm gia đều tràn ngập niềm vui mừng, mỗi nhà hàng xóm lân cận đều được tặng một giỏ bánh ngọt và trứng gà đỏ dựa theo phong tục của Giang Nam. Trong giỏ phải tặng đủ 12 quả trứng gà đỏ và năm cân bánh ngọt.

Còn hạ nhân ở Phạm gia, mỗi người đều được tặng 10 quan tiền mừng hỉ, ba bà đỡ mỗi người đều được trọng thưởng 50 lượng bạc. Lúc đó, từ trên xuống dưới, từ trái qua phải, tất cả mọi người đều vui vẻ.

Phạm gia có thêm con cháu, Trương Tam Nương vừa xúc động vừa thương cảm, Phạm gia cuối cùng cũng có đời thứ ba rồi. Nếu như phu quân còn sống, ông ấy bây giờ đã trở thành tổ phụ rồi, chỉ tiếc ông ấy không thể đợi tới ngày hôm nay.

Vương Thị kéo bà thông gia cùng đến Hoằng Phúc Tự lớn nhất trong thành để thắp hương cầu nguyện, bà ta còn quyên tặng cho chùa 500 cân dầu vừng vì ngoại tôn của mình, Trương Tam Nương còn ra tay hào phóng hơn, bà ta thay tôn tử của mình quyên góp cho chùa 5 ngàn quan tiền, đúc lại tượng vàng Phật Tổ Như Lai, điều này làm cho các cao tăng trong tự hết sức vui mừng, vị trụ trì của tự là Lăng Vân pháp sư còn chủ động đề xuất làm pháp sự cho con trai của Phạm tri phủ, để phù hộ nó bình an trưởng thành.

Ba ngày sau, Chu Bội lau người sạch sẽ ra khỏi phòng sinh, trở về phòng của mình để bắt đầu ở cữ, cũng may mà thời tiết nắng gắt mùa thu đã qua rồi, cuối mùa thu cũng đã đến, thời tiết cũng lạnh hơn một chút rồi.

Trong phòng nàng vô cùng sạch sẽ ngăn nắp, lư hương thoang thoảng mùi cây đàn hương thơm ngát, làm cho căn phòng của nàng vô cùng ấm áp dễ chịu.

Chu Bội ngồi lên chiếc giường cao chuyên dụng cho sản phụ đang ở cữ, có chút giống như chiếc giường lò ở phương Bắc, nhưng chiếc giường này được làm bằng gỗ, bên trên được trải một tấm đệm thật dày, còn đặt một chiếc bàn nhỏ trên đó, Chu Bội đội một chiếc mũ giữ ấm trên đầu, trên người mặc một bộ đồ ở nhà rất dày, nàng vừa nhẹ nhàng đung đưa chiếc nôi, vừa nói với Phạm Ninh:

- Thật tình thiếp cảm thấy khi ở cữ trong tháng chỉ cần cẩn thận không để ra gió là được rồi, nhưng mẫu thân thiếp thì cái này không được, cái kia cũng không cho phép, còn bắt thiếp phải mang chiếc mũ này nữa, haizz! Thiếp thật không biết làm sao nói với bà ấy đây.

Phạm Ninh cười cười đáp lại nàng:

- Nàng cứ nghe lời các mẹ đi, dù sao bây giờ nàng cũng rất thoải mái, không phải sao. Đúng rồi, ta đã nghĩ ra một cái tên cho con trai chúng ta, đó là Phạm Quang Cảnh, con nó vừa hay lấy tên lót là chữ Quang của Phạm gia, nàng thấy như thế nào?

Chu Bội nghĩ đi nghĩ lại rồi cười đáp lại phu quân:

- Nếu giống như tên của chàng thì phải là Phạm Minh Ninh, tên lót là Minh, nhưng mà chàng lại mất đi chữ Minh rồi, nên gọi thẳng chàng là Phạm Ninh, thiếp cảm thấy nghe rất hay, nếu phụ thân đã có tiền lệ, vậy sao con trai chúng ta không thể làm theo, thiếp thấy tên là Phạm Cảnh rất hay, bỏ chữ Quang đi.

Phạm Ninh gật đầu cười:

- Đều nghe nàng, con của chúng ta sẽ tên là Phạm Cảnh.

Chớp mắt đã tới tháng 9 năm thứ bảy Hoàng Hữu, Quân doanh ven lộ Kinh Đông du nhập cải cách cuối cùng đã kết thúc.

Quân doanh Lai Châu.

Ba nghìn binh sĩ đang diễn tập, trên sân bụi vàng cuộn cuộn, 3000 cây thương dài được xếp ngay ngắn, chỉ thấy lấp lánh sắc bén, sát khí đằng đằng:

- Giết….

Tiếng hô uy vũ hùng tráng khí thế ngút trời, Binh sĩ trong chớp mắt thu thương lại giống như 3000 pho tượng ngẩng cao đầu đứng thẳng, không nhúc nhích.

Đứng trên chiến đài thị sát diễn tập, Phạm Ninh gật gật đầu:

- Cũng không tệ lắm.

Hắn đứng bên cạnh Đô chỉ huy sứ La Lâm cười nói:

- So với Uẩn Châu mạnh hơn một chút, trong 6 quân doanh có thể xếp thứ ba, chỉ đứng sau quân doanh Ứng Thiên và quân doanh Từ Châu.

- Đa tạ An phủ sứ quá khen!

Mọi người đều biết, sau một năm huấn luyện, phủ Ứng Thiên nhất định đứng thứ nhất, quân doanh Từ Châu đứng thứ hai, quân doanh của mình đứng thứ ba, La Lâm rất hài lòng.

Bình Luận (0)
Comment