Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 771 - Chương 768

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 768
 

Tri Chính Đường đương nhiên không thừa nhận nó là quân quyền, họ đều cho rằng đây là sự suy yếu của tướng quyền.

Trong điều kiện bình thường, nên thiết lập một vị giám quốc để thay thế quân quyền, chứ không phải thiết lập một cơ cấu quyền lực mới.

Đây là tiêu điểm tồn tại sự mâu thuẫn của đôi bên, Tri Chính Đường cho rằng không cần phải thành lập Đông cung nghị sự, do Tri Chính Đường trực tiếp báo cáo với hoàng tự là được.

Muốn hóa giải mâu thuẫn này, đôi bên đều cần phải nhượng bộ cho nhau, rất hiển nhiên, chỉ dựa vào hai người Phạm Ninh và Hàn Giáng, vẫn chưa đủ để Tri Chính Đường nhượng bộ, cũng chỉ có thể đợi Văn Ngạn Bác tới tiếp tay việc này.

Xe ngựa của Phạm Ninh dừng trước cửa phủ ở cầu Phi Hồng, hắn xuống xe bước nhanh vào trong phủ, trong phủ có vẻ hơi vắng lặng, hắn đi thẳng đến hậu viện, cuối cùng vẫn không thấy con gái của mình ra đón, mỗi khi trở về nhà, người hắn nhìn thấy đầu tiên luôn là con bé, con bé chạy nhảy và cười vui khiến cho toàn phủ tràn đầy sức sống, nhưng hôm nay…

Đứa bé này đã ngủ say chưa?

Lúc này, Phạm Ninh thấy A Nhã đi tới, A Nhã giật mình:

- Quan nhân đã về rồi?

- Sao hôm nay lại vắng lặng thế này? - Phạm Ninh hỏi.

- Nhị phu nhân dẫn theo Chân Nhi về nhà mẹ đẻ rồi, giờ này vẫn chưa về đâu!

- Về nhà mẹ đẻ?

Phạm Ninh ngây ngẩn cả người, mình có nghe lầm không, Thiến tỷ về nhà mẹ đẻ?

A Nhã thấy quan nhân vẻ mặt kinh ngạc, che miệng khẽ cười nói:

- Chiều hôm nay tiểu muội của Nhị phu nhân nói phụ thân ngã bệnh, khẩn cầu Nhị phu nhân về nhà thăm, còn mang đến phong thư của thân phụ, Nhị phu nhân xem xong thư, liền dẫn Chân Nhi đi rồi.

- Phu nhân đâu?

- Phu nhân cũng đi cùng Nhị phu nhân rồi, tiểu quan nhân ở trong phủ, nhũ nương đang ru tiểu quan nhân ngủ!

Nghe nói Chu Bội đi cùng Âu Dương Thiến về Âu Dương phủ, Phạm Ninh thấy lòng nhẹ nhõm đi.

Tuy rằng Quan gia tỏ thái độ nguyện ý giúp hắn một lần, chỉ có điều không nghĩ tới đã có kết quả nhanh đến như vậy, Phạm Ninh cảm thấy có chút tò mò, không biết Quan gia đã dùng chiêu gì?

- Hay là quan nhân ăn cơm trước đi!

- Đợi các nàng ăn chung, ta vào thư phòng trước.

Phạm Ninh liếc cô một cái thật nhanh:

- Ngươi hãy pha cho ta một tách trà.

A Nhã mặt đỏ lên, nhỏ giọng nói:

- Vâng!

Âu Dương Tu đã sắp ba năm không gặp được trưởng nữ rồi, ngay cả con cả cũng ý kiến rất lớn với cô ấy, một năm cũng rất khó khăn để quay về nhà một lần, trong lòng của Âu Dương Tu rất hối hận, nhưng ngoài miệng cũng tuyệt đối không thừa nhận, bất kỳ học sinh nào cũng không được phép nói chuyện về trưởng nữ Âu Dương Thiến hay là nói chuyện về Phạm Ninh, nếu không thì ông ấy sẽ nổi trận lôi đình.

Ngược lại sau khi vợ Tiết Thị của ông ấy được một khoản tiền của Phạm Ninh, trong nhà đã dư dả rất nhiều, hai năm qua cũng không phải làm phiền chồng, Âu Dương Tu bìnnh thường đến Sử Quán lên triều, lại bồi dưỡng một vài học sinh, thời gian trôi qua rất bình tĩnh, thị lực cũng dần dần hồi phục, ghé sát mắt miễn cưỡng có thể nhìn thấy.

Nhưng hai ngày nay, lòng của Âu Dương Tu có chút rối bời, ngày hôm qua Thiên Tử đã triệu kiến ông ấy, đã hỏi ông ấy rất nhiều chuyện, khen ngợi ông ấy có con rể tốt, và ám chỉ việc chuẩn bị thăng ông ấy làm Long Đồ Các Trực Học Sĩ, chuyện này không còn nghi ngờ gì đã khiến trong lòng Âu Dương Tu gợn sóng lớn.

Trước mắt Âu Dương Tu là Chính Phụng Đại Phu chính tứ phẩm, vì mắt không tốt, lại luôn ở trong Sử Quán làm biên soạn điển tích, chính tứ phẩm này đã quấy nhiễu ông ấy gần một năm nay, mãi không có cách nào phá bỏ, chính khi ông ấy không còn hy vọng, Thiên Tử dột nhiên lại ám chỉ chuyện thăng ông ấy lên làm Long Đồ Các Trực Học Sĩ tòng tam phẩm, chuyện này quả thực đã khiến cho ông ấy vui mừng khôn xiết.

Nhưng tối hôm qua chuyện mà đã làm cho ông ấy suốt đêm khó ngủ lại không phải là vì ông ấy được đề bạt mà là vì đa phần thời gian Thiên Tử đều nói chuyện vềPhạm Ninh với ông ấy, làm Âu Dương Tu rất không thoải mái.

Mặc dù Âu Dương Tu không cho phép người khác đề cập đến Phạm Ninh ở trước mặt của ông ấy, nhưng không có nghĩa là ông ấy không biết chuyện của Phạm Ninh, Phạm Ninh có đại tang trở về quê hương, vừa tái nhậm chức đảm nhiệm tri phủ Ứng Thiên và Kinh Đông Lộ An Phủ Sứ, lại ngầm đấu đá với Trương Nghiêu Tá, Triệu Trọng Châm lên chức, hắn đảm nhiệm Đông Cung chiêm sự, mới hai lăm tuổi đã trở thành huyện công nhị phẩm, Ngân Thanh Quang Lộc Đại Phu tam phẩm, tiếp tục theo xu thế này, trước ba mươi lăm tuổi lên tướng là chuyện chắc chắn như đinh đóng cột.

Kỳ thực Âu Dương Tu đối với con rể Phạm Ninh này rất hài lòng, trên các phương diện đều rất xuất sắc, mặc dù không thể kế thừa tài năng văn chương của mình, nhưng ở trên con đường làm quan không ai có thể bằng, chỉ đáng tiếc con gái không được gả làm vợ cho hắn, khiến trong lòng của Âu Dương Tu tràn đầy sự đáng tiếc, cũng rất hận.

Nhưng khi Thiên Tử tự miệng nói cho mình biết, Thái Thường Tự chuẩn bị phong con gái làm Tam Đẳng Thục Nhân Cáo Mệnh, Âu Dương Tu lập tức hiểu rõ, đây là Thiên Tử đang khuyên hoà.

Trong lúc nhất thời, tâm tư Âu Dương Tu rối bời.

Sáng hôm nay, Âu Dương Tu cuối cùng cũng hạ quyết tâm, giảng hoà với trưởng nữ, Phạm Ninh có thể tạm thời không gặp, nhưng ông ấy muốn thấy con gái của mình, trông thấy cháu ngoại chưa từng gặp mặt.

Trong phòng, Âu Dương Tu dùng khăn vải lau nước mắt nơi khóe mắt, ông ấy vẫn đắm chìm trong niềm vui sướng và thương cảm vì gặp lại con gái.

Ông ấy gặp con gái không lâu, nhưng con gái quỳ xuống gọi ông ấy một tiếng cha, Âu Dương Tu lập tức khóc như mưa, sự bất mãn và oán hận mấy năm nay đều đã tan thành mây khói ở thời khắc này, sự hoạt bát đáng yêu của cháu ngoại đã khiến cho Âu Dương Tu vui mừng lạ thường, ông ấy ngay cả thi từ bản nháp của mình đều tặng cho cháu ngoại làm quà gặp mặt.

Lúc này, bên ngoài nghe thấy tiếng bước chân của vợ, Âu Dương Tu vội vàng lau khô nước mắt, ông ấy rất đề phòng đối với vợ Tiết Thị, không muốn để cho bà nắm được nhược điểm của mình.

Năm ngoái Âu Dương Tu lén lút cho con cả một ít trợ cấp thuê nhà, bị Tiết Thị phát hiện, lại ầm ĩ với ông ấy một trận ở trước mặt rất nhiều học sinh, khiến cho Âu Dương Tu thẳng thừng lạnh lùng, nếu không phải bà ấy là mẹ của bốn người con của mình, thì sớm đã ly hôn với bà ấy rồi.

- Lão gia, họ đi rồi!

Tiết Thị vẻ mặt tười cười đi vào, thái độ của bà đối với Âu Dương Thiết hoàn toàn không có lạnh lùng, nhìn bằng ánh mắt căm thù như lúc trước, ngược lại, bà ấy nịnh nọt đủ kiểu, khen con gái Phạm Chân Nhi của Âu Dương Thiến giống như tiên nữ, phảng phất như chuyện từ trước như chưa từng xảy ra.

Âu Dương Tu hiểu rõ bà ta muốn thứ gì, nhặt lên ba nghìn quan tiền đưa cho bà ta:

- Cầm đi đi! Của A Thiến cho ta, bà cầm lấy chi trả chi phí trong nhà.

Tiết Thị vội vàng nhận tiền, cười rằng:

- Chu phu nhân kia mới hào phóng làm sao! Quà gặp mặt lần đầu tiên ở cổng đã đưa một ngàn quan tiền, hơn nữa nàng và A Thiến thân thiết như chị em, ta thấy cũng nhiều rồi, không có mấy bà vợ lớn hiểu chuyện giống như nàng đâu, A Thiến gặp được nàng mới thật là có phúc.

Bình Luận (0)
Comment