Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 773 - Chương 770

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 770
 

Lúc này Phạm Ninh tiếp lời nói:

- Ý của Văn thiếu phó là nói, Đông Cung Nghị Sự không phải là quan thự của triều đình, chỉ là một tổ hợp tạm thời sao?

- Nói rất đúng, nó chỉ là một cơ cấu tham nghị tạm thời, không được phép hành quyền độc lập, phải lấy danh nghĩa của Hoàng tự và sự tham thảo của Tri Chính Đường, có điều những chuyện vụn vặt này không nhất định cần Hoàng tự biết, đối phương cũng hiểu rõ, đây chỉ là ý kiến của Đông Cung Nghị Sự, chỉ là lấy danh nghĩa tham dự của Hoàng tự và sự thảo luận của đối phương, ba người chúng ta là cái bóng của Hoàng tự.

Triệu Húc cười rằng:

- Chuyện này ngược lại cũng không tồi, ta cũng cho rằng lấy Đông Cung Nghị Sự làm cơ cấu quyền lực có chút không hợp pháp, nhưng lấy Đông Cung Nghị Sự làm thành cái bóng của ta ngược lại cũng hợp tình hợp lí rồi, có điều vẫn phải cố gắng dạy ta biết được chính vụ, ta không thể phụ lòng uỷ thác của Hoàng tổ phụ.

Văn Ngạn Bác cười rằng:

- Chuyện này chính là điểm thứ ba ta muốn nói, Đông Cung Nghị Sự do ba người chúng ta tạo thành, những quan viên khác là phụ tá, nhưng ba người chúng ta phải luân phiên Chấp Đông Cung Bút, chủ đạo Đông Cung Nghị Sự, sau đó quyết nghị mà Đông Cung Nghị Sự đưa ra, phải giao cho Hoàng tự, và do Chấp Đông Cung Bút tiến hành giải thích, Hoàng tự không dị nghị, chuyển tiếp cho Tri Chính Đường, nếu như có ý kiến gì, cũng là do Chấp Đông Cung Bút đương kỳ phụ trách và Tri Chính Đường can thiệp, một tháng đổi một lần, mọi người thấy như thế nào?

Tất cả mọi người đều chấp nhận phương án này, rốt cuộc Thiên Tử không chỉ định ai là đầu, mọi người luân phiên làm nhiệm vụ như vậy chính là phương án tốt nhất, Văn Ngạn Bác mặc dù kinh nghiệm hùng hậu, nhưng trong chuyện này, ông ta đã không mơ hồ.

Hàn Giáng là đại diện của sĩ tộc phương bắc, kinh nghiệm rất nhiều, còn Phạm Ninh là thân tín của Hoàng tự, còn nắm giữ Thần Võ Quân, Thái Tử thiếu phó này mặc dù là quan nhất phẩm, nhưng địa vị ở Đông Cung vẫn không nhất định là quan cao hơn hai người còn lại.

Phạm Ninh lại cười rằng:

- Ta kiến nghị do hai người Thái Tử tẩy mã Phạm Thuần Nhân và thị giảng Tô Triệt đảm nhiệm ghi chép cho Đông Cung Nghị Sự, ngoài ra Tả Hữu Xuân Phường Lệnh và Tán Thiện Đại Phu có thể dự thính, có thể phát biểu ý kiến, chỉ là không có quyền bỏ phiếu.

Kiến nghị này của Phạm Ninh xem xét đến cảm xúc của ba quan viên cấp cao khác của Đông Cung, ngay sau đó Văn Ngạn Bác và Hàn Giáng đã tỏ vẻ tán đồng, Triệu Húc cũng đã đồng ý với phương án này.

- Điều sau cùng, địa điểm của Đông Cung Nghị Sự, ta kiến nghị sẽ đặt ở Sùng Văn Quán, chính là nơi hiện tại chúng ta đang ngồi, Hoàng tự có thể tham dự, có thể dự thính, có thể bảo lưu ý kiến của mình, thậm chí có thể trình lên Thiên Tử, nhưng không thể phủ quyết.

Nói đến đây, Văn Ngạn Bác áy náy nói với Triệu Húc rằng:

- Quan trọng là Điện hạ vẫn chưa thành niên, dựa vào thể lệ quy chế của Đại Tống, Thiên tử hoặc là Hoàng thái tử chưa thành niên không thể chủ chánh, chỉ có thể để chúng ta thay thế Hoàng tự đưa ra quyết sách.

Triệu Húc im lặng gật đầu, Hoàng tổ phụ để y giúp đỡ về quân quyền, nhưng lại thành lập Đông Cung Nghĩa Sự, chính là cân nhắc đến điểm cậu ta chưa thành niên, cậu ta cũng không thể nói gì hơn.

Lúc này, Hàn Giáng nói rằng:

- Nếu như Tri Chính Đường không chấp nhận câu trả lời của Hoàng tự thì làm thế nào?

Văn Ngạn Bác nói:

- Rất nhiều khi, Tri Chính Đường cũng không chịu chấp nhận câu trả lời của Thiên Tử, Chu Phong lại bác bỏ, sau đó Tri Chính Đường phải nghĩ cách thuyết phục Thiên Tử, thật sự thuyết phục không được thì chỉ có thể chấp hành.

- Bên này của chúng ta cũng giống vậy, Tri Chính Đường không chấp nhận, cũng phải là Chu Phong bác bỏ, nếu như hai bên ý kiến trái nhau, thật sự không có cách nào để đạt được thoả hiệp, như vậy chỉ có thể báo cho Thiên Tử làm trọng tài.

- Có điều ta cảm thấy ở phương diện này Tri Chính Đường cứ tuỳ ý bác bỏ thì quyền hành của Hoàng tự sẽ không có ý nghĩa gì.

- Cho nên hy vọng có thể hạn chế một chút, một tháng, Thiên Tử nhiều nhất chỉ có thể làm trọng tài ba lần, ngay tháng đó vượt qua ba lần, thì đừng mời trọng tài nữa, Tri Chính Đường phải chấp hành, cuối cùng thứ mà Hoàng tự sử dụng là quân quyền, không phải quyền lực của Đông Cung Nghị Sự.

- Đối phương dồng ý với phương án này không?

Phạm Ninh hỏi.

Văn Ngạn Bác mỉm cười rằng:

- Tri Chính Đường yêu cầu một tháng Thiên Tử trọng tài mười lần, nhưng ta chỉ chịu cho ba lần, ta dự tính sau cùng hai bên thoả hiệp, một tháng trọng tài năm lần.

Đàm phán của Tri Chính Đường và Đông Cung Nghị Sự cuối cùng ở dưới sự can thiệp của Thiên Tử đã đạt được sự nhận thức chung, do Hàn Kỳ đại diện cho Tri Chính Đường, Văn Ngạn Bác đại diện cho Đông Cung Nghị Sự, hai bên ký tên đóng dấu ở trên văn bản thoả hiệp, cuối cùng cũng đạt thành quy trình chính vụ.

Trong sự bất đồng ý kiến chủ đạo quan trọng nhất, hai bên đầu tiên là bàn bạc tìm kiếm phương án thoả hiệp, nếu như hai bên không có cách nào đạt được thoả hiệp, Tri Chính Đường đó phải nghe theo ý kiến của Hoàng tự, nhưng cho phép Tri Chính Đường mỗi tháng có sáu lần trình lên Thiên Tử làm trọng tài.

Lúc giữa trưa, Phú Bật và Hàn Kỳ đi ra khỏi Tri Chính Đường, Phú Bật thở dài nói:

- Trên danh nghĩa là quyết định của Hoàng tự, trên thực tế là quyết nghị của Đông Cung Nghị Sự, chuyện này rõ ràng là phân quyền Tri Chính Đường, ta không rõ Quan gia làm như vậy là có ý nghĩa gì?

Hàn Kỳ chậm rãi nói:

- Quan gia quyết định như vậy là có ý nghĩa sâu xa của ngài, ông không cảm thấy Quan Gia là đang thử nghiệm vì tương lai sao?

Phú Bật hơi xúc động, chần chừ một chút nói:

- Quan Gia là đang tránh để Triệu Tông Thực can thiệp vào chính sự sao?

Hàn Kỳ gật đầu:

- Nếu như Quan Gia có điều bất trắc gì, mà Hoàng tự vẫn chưa trưởng thành, vậy triều chính phải xoay chuyển như thế nào? Bình thường là Thái hậu buông rèm chấp chính, nhưng Triệu Tông Thực còn đó, bảo Thái hậu nghe báo cáo và quyết định chính sự kiểu gì?

Nói đến đây, Hàn Kỳ thở dài một hơi:

- Rất rõ ràng, Quan Gia là đang tìm một sự cân bằng, ngài đang làm thử chế độ song Tri Chính Đường, ông không cảm thấy Đông Cung Nghị Sự kỳ thực chính là một Tri Chính Đường nhỏ sao?

Phú Bật trầm lặng chốc lát rằng:

- Như vậy sẽ dẫn đến tranh giành nghiêm trọng, rất không có lợi đối với triều đình.

- Đây cũng là một phương diện bất lợi đấy! Có điều Thiên Tử vẫn phải thử, chúng ta phải hiểu dụng tâm lương khổ của ngài.

Phú Bật gật đầu nói:

- Phía bên Thái y có tin tức gì không?

Hàn Kỳ vẻ mặt có chút buồn bã, hồi lâu bảo rằng:

- Trương Văn Thu nói, bảo chúng ta chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất.

- Còn bao lâu?

Phú Bật lập tức có chút căng thẳng.

- Ít thì nửa năm, nhiều thì một năm.

Hàn Kỳ thở dài một tiếng, bước nhanh rời đi.

Phú Bật ngây người, ít thì nửa năm, nhiều thì một năm, khó trách Quan Gia vội vàng lập Hoàng tự như vậy.

Cự Lộc vương phủ, từ khi Vương phi Cao Thao Thao bí mật gặp mặt Phạm Ninh, nàng liền không do dự nữa, bắt đầu bố trí các phương vị giám sát đối với chồng, chủ yếu là bồi dưỡng một đám hầu gái thân tín, tổng cộng mười ba người, mười ba cô hầu gái này phân bố ở trong phủ Triệu Tông Thực, có thể xuất hiện ở khắp nơi, thông qua ánh mắt của bọn họ, Cao Thao Thao giám sát nhất cử nhất động của Triệu Tông Thực.

Bình Luận (0)
Comment