Hai bên không ai nhường ai, cuối cùng báo Thiên Tử Triệu Trinh làm trọng tài, Triệu Trinh lấy biên phòng làm trọng, đã đồng ý với phương án của Hàn Kỳ.
Ý kiến trái ý nhau một lần duy nhất, nhưng Phạm Ninh vẫn nhạy cảm đã bắt được hơi thở tranh giành, Văn Ngạn Bác và Hàn Kỳ dường như giữ quyền tranh đoạt triều chính, hai người đều đảm nhiệm Hữu Tướng thời gian dài, đều có ham muốn chủ đạo mãnh liệt, tranh giành việc cứu trợ thiên tai là một lần dò xét của hai người.
Phạm Ninh bắt đầu có chút lo lắng buồn rầu, hắn bắt đầu cảm giác được Đông Cung Nghị Sự cũng không phải là một cách giải quyết tốt, nhất thời Triệu Húc hoàn toàn bị mất quyền lực, tiếp theo triều đình sẽ hình thành hai trung tâm quyền lực, chuyện này ắt sẽ hình thành sự đấu tranh quyền lực kịch liệt trong nội bộ triều đình, sẽ làm suy yếu nền trung ương tập quyền của Đại Tống.
Xe ngựa của Phạm Ninh dừng lại ở trước cổng, hắn tiến vào cửa phủ, người nghênh đón hắn là A Nhã:
- Tiểu cô đến, hai vị phu nhân đang nói chuyện cùng bà ấy, hình như tiểu cô có chuyện gấp gì cần tìm quan nhân.
- Ta biết rồi!
Phạm Ninh đến tới hậu trạch, nhưng không vội đi tìm Chu Khiết, mà lại cho dê ăn cùng con gái, lại bế con gái đi tìm sóc con, lúc này mới giao cô bé cho nhũ mẫu, tự mình đi đến nội đường.
Trên nội đường, ba nữ nhân đang uống trà nói chuyện, Chu Bội thấy chồng vào đến, cười rằng:
- Tiểu cô đã đợi chàng rất lâu rồi, Thiến tỷ, chúng ta rút lui thôi!
- Đứa ngốc này đang nói gì vậy?
Chu Khiết nhìn hai người rời đi, lúc này mới cười với Phạm Ninh rằng:
- Chuyện phiền phức của cháu sắp đến rồi.
Sắc mặt của Phạm Ninh lập tức trở nên ngưng trọng:
- Triệu Tông Thực sao?
Chu Khiết gật đầu:
- Ba ngày trước, yhỏi tam tổ phụ của cháu cần ba ngàn lượng vàng, chia thành ba phần, và hứa hẹn tương lai sẽ phong tam tổ phụ của cháu làm quận vương.
Lời hứa hẹn suông này của quận vương Phạm Ninh không quan tâm, hắn lại quan tâm ba ngàn lượng vàng, cũng chính là ba vạn quan tiền, đây cũng chính là giá cả mua chuộc quân đội.
- Vương phi biết chuyện này rồi sao?
- Cô ấy biết rồi, buổi chiều ta đã gặp cô ấy.
- Vậy thái độ của Vương phi như thế nào?
- Cô ấy đương nhiên cũng rất căng thẳng, cũng rất bực, cô ấy sẽ tập trung vào Triệu Tông Thực, cũng hy vọng bên này chúng ta cũng dán mắt vào y.
Phạm Ninh trầm lặng chốc lát nói:
- Vì sao Tam tổ phụ lại muốn đem vàng cho y chứ?
Chu Khiết cảm giác được sự bất mãn trong giọng nói của Phạm Ninh, bà bất đắc dĩ giải thích rằng:
- Tam tổ phụ của con chỉ là một kẻ thường dân, ông ấy không thể đắc tội với Triệu Tông Thực, huống hồ mấy năm nay ông ấy đã quăng nhiều tiền tài ở trên người y, ông ấy không muốn trở mặt vì chuyện này, nếu thế thì vốn đầu tư trước kia đều trôi theo nước chảy.
Phạm Ninh trầm ngâm nói tiếp:
- Cháu sẽ dán mắt vào Triệu Tông Thực, nhưng cháu nghi ngờ Trương Nghiêu Tá cũng đang dán mắt vào y, bây giờ Triệu Tông Thực lại là cái cán lớn nhất của Hoàng Tự, Trương Nghiêu Tá không thể bỏ qua y đâu.
- Vậy cần chúng ta làm chút chuyện gì không?
- Rất đơn giản, bảo Tam tổ phụ lập tức về Bình Giang phủ, ông ấy còn cho tiền Triệu tông Thực, Triệu Tông Thực sẽ gián tiếp bị ông ấy hại chết, tương lai Triệu Húc nối ngôi sẽ bỏ qua cho ông ấy sao?
Sắc mặt của Chu Khiết trở nên trắng bệch, bà gật đầu:
- Tối nay ta sẽ đưa ông ấy quay về Bình Giang Phủ ngay đêm nay!
Kỳ thực điều mà Phạm Ninh kiêng kỵ nhất chính là Triệu Tông Thực, nếu như Triệu Tông Thực lại tìm về quỹ tích lịch sử, lên ngôi làm Tống Anh Tông, như vậy người đầu tiên mà y muốn xử lý chưa chắc đã là Trương Nghiêu Tá, mà nhất định sẽ là mình.
Không riêng gì mình, toàn bộ gia tộc sẽ gặp phải sự trả thù tàn khốc của Triệu Tông Thực.
Chính vì biết rõ điểm này, Phạm Ninh mới có thể không tiếc bất cứ giá nào để ngăn cản Triệu Tông Thực lên ngôi, không cho phép y lại đi về quỹ tích lịch sử, nhưng hắn cũng phải suy xét sự cảm nhận của Triệu Húc, dù sao cũng là cha ruột của cậu ấy, vậy làm thế nào để nắm chắc độ này?
Phạm Ninh phải tìm được một người thích hợp, thay hắn hoàn thành tâm nguyện này.
Cân nhắc rất lâu, Phạm Ninh đã nghĩ đến Cao Thao Thao, để cho Cao Thao Thao lên ngôi buông rèm chấp chính, có lẽ là biện pháp tốt nhất.
Cao Thao Thao còn cho mình ba lời hứa hẹn, càng là địa vị cao, sức nặng của lời hứa hẹn này cũng càng nặng, không phải sao?
Lấy ra ba mảnh ngọc từ trong túi, Phạm Ninh cười nghiền ngẫm, hắn rất nhạy bén ở những phương diện khác, có thể cảm nhận được thái độ của Cao Thao Thao đối với mình có chút đặc biệt, đương nhiên không phải là nàng thấy được giá trị ở mình, mà là nàng trả giá vì con trai.
Nàng vì con trai, có thể nói không tiếc bất cứ giá nào.
Phạm Ninh đi tới ngoại thư phòng của chính mình, phút chốc, Chu Long xuất hiện ở trong phòng, chắp tay rằng:
- Xin quan nhân dặn dò!
Phạm Ninh thản nhiên cười rằng:
- Ngươi cảm thấy người hiểu rõ nhất hành tung của một nhân vật nổi tiếng, có thể là ai?
- Hẳn là gia tướng thân cận của người đó!
Phạm Ninh lắc đầu:
- Ta cảm thấy chính là người đánh xe!
Chu Long sửng sốt một chút, không dám nói tiếp, Phạm Ninh lại nói rằng:
- Nếu như ta là Trương Nghiêu Tá, phải giám sát nhất cử nhất động của Triệu Tông Thực, ta nhất định sẽ mua chuộc người đánh xe, chuyện này lí giải tại sao các người không phát hiện ra Trương Nghiêu Tá giám sát Triệu Tông Thực như thế nào, Trương Nghiêu Tá mua chuộc từ nội bộ, cũng không cần giám sát nữa.
- Quan gia cần ty chức làm gì ạ?
- Các ngươi cần làm hai chuyện, thứ nhất, giám sát người đánh xe của Triệu Tông Thực, xem anh ta có bị Trương Nghiêu Tá mua chuộc hay không, nhưng bất kể anh ta có bị mua chuộc hay không, các ngươi đều phải khống chế được anh ta, ta muốn biết một tháng gần đây, Triệu Tông Thực lui tới mật thiết với ai; thứ hai, mấy ngày nay Triệu Tông Thực phải chi trả cho bên ngoài ba ngàn lượng vàng, khoản vàng này là trong ngân hàng của Chu Thị, một khi khoản vàng này bị người khác sử dụng, ngươi phải lập tức báo cho ta biết.
- Vậy cửa hàng tiền bên kia thì sao?
- Ta sẽ chào hỏi Lưu đại quản sự, ngoài ra, người phải ghi nhớ một điểm, bất kể Triệu Tông Thực làm gì, cho dù y mua hung thủ giết ta đi nữa ngươi cũng không thể tuỳ tiện ra tay, phải bẩm báo cho ta biết trước.
- Ty chức nhớ rồi!
- Dẫn theo ba người huynh đệ đi đi! Che giấu thân phận kỹ càng, không được để cho người khác nhận ra các ngươi, tên đánh xe kia cũng như vậy, chuyện này không được để liên lụy đến ta, hiểu chưa?
Chu Long gật đầu, chắp tay hành lễ rồi vội vàng đi.
Do thời tiết dần dần lạnh, buổi tối Triệu Tông Thực cũng không ra ngoài, cho nên sau khi trời nhá nhem tối, gia tướng của y, phu xe của y, tất cả đều đang nghỉ lễ.
Phu xe họ Mao của Triệu Tông Thực, chạy xe ngựa cho Triệu Tông Thực mười mấy năm, năm nay gã cũng hơn bốn mươi tuổi, cụ thể tên gọi là gì mọi người đều không nhớ, mọi người đều gọi gã là Mao Đại, vợ của gã là đầu bếp nữ trong phủ của Triệu Tông Thực, hai người sinh một cậu con trai, đã mười tuổi rồi.