Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 785 - Chương 782

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 782
 

- Hoàng tổ mẫu hy vọng giải quyết việc này trong hòa bình, tận lực ít giết chóc, để Hoàng tổ phụ an tĩnh mà ra đi.

- Tình hình thiên tử như thế nào?

Phạm Ninh hỏi.

Triệu Húc lắc đầu, chán nản nói:

- Rất có thể không tỉnh lại được, thái y đã bảo chúng ta sắp xếp hậu sự rồi.

- Còn có mạch đập không?

- Còn một chút, cực kỳ yếu ớt.

Phạm Ninh trầm ngâm một hồi nói:

- Ngọc tỷ ngài cầm lấy, ngài vẫn thủ ở bên cạnh Hoàng tổ phụ, ngài ấy hẳn là còn hồi quang phản chiếu, rất có thể sẽ thức tỉnh, để ngài ấy gặp mặt người lần cuối.

Triệu Húc không thể kìm được nước mắt, Phạm Ninh đè lại bả vai y, cắn răng nói:

- Bây giờ vẫn chưa phải lúc để khóc, chờ chúng ta tiêu diệt Trương Nghiêu Tá, người cứ khóc cho thỏa thích cũng được!

Triệu Húc lau hết nước mắt:

- Ta đi đây!

Phạm Ninh gật đầu, nhìn theo Triệu Húc được trăm tên thị vệ bảo hộ, rời khỏi quân doanh, đi tới hậu cung.

Trời vừa sáng, Hàn Kỳ dưới sự bảo hộ của một chi kỵ binh hộ tống ra khỏi thành hướng về phía đông đại doanh truyền lệnh, cùng lúc đó, Thiên Ngưu vệ tướng quân Triệu Sư Ước tìm được Phạm Ninh.

Trước mắt quân đội thủ vệ hoàng cung có ba chi, ngoại trừ thủ vệ Hoàng thành tả hữu Lâm Môn vệ quân và Thần Võ quân thủ vệ Đông cung, một chi quân đội khác đó là Thiên Ngưu Bị Thân quân hộ vệ cung thành, ước khoảng ba nghìn người, là lực lượng trọng yếu nhất bảo vệ xung quanh thiên tử.

- Phạm chiêm sự, nghe nói ngươi tìm ta có việc gấp?

Phạm Ninh khẽ cười nói:

- Triệu tướng quân mời ngồi xuống nói chuyện, quả thật có tình huống trọng đại muốn thảo luận cùng với Triệu tướng quân.

Triệu Sư Ước ngồi xuống, Phạm Ninh liền nói:

- Ta hiện tại nói rõ ràng cho ngài biết, Trương Nghiêu Tá chuẩn bị phát động binh biến!

- Cái gì?

Triệu Sư Ước lập tức đứng lên, ánh mắt nghiêm nghị nhìn chăm chú vào Phạm Ninh:

- Lời này cũng không phải là tùy tiện nói được, ngươi có chứng cớ gì không?

- Chứng cớ xác thực phải đến lúc trời tối ta mới có thể lấy được, nhưng ta chỉ nói cho ngài một việc, bắt đầu từ mười ngày trước, bảy ngàn trang đinh trong mười ba trang viên của Trương Nghiêu Tá đều hướng về trang viên phía Tây kinh thành tập kết, sáng hôm nay đã tập kết hoàn tất, bọn họ ở trong trang viên toàn bộ thay khôi giáp, tay cầm cung nỏ và trường thương, đã trở thành một chi quân đội chính thức, nếu Triệu tướng quân cảm thấy đây còn không phải chứng cớ, vậy nó ít nhất là một cảnh cáo.

Triệu Sư Ước sở dĩ hoài nghi, là y cho rằng Phạm Ninh muốn kiếm cớ giết chết Trương Nghiêu Tá, thiên tử đã hứa bảo hộ Trương Nghiêu Tá, ban cho lão thiết khoán đan thư, nhưng nếu Trương Nghiêu Tá phạm vào hiềm nghi tạo phản, vậy thiết khoán đan thư cũng không giữ được lão.

Triệu Sư Ước sắc mặt khẽ biến, nếu quả thật giống lời Phạm Ninh nói, bảy ngàn trang đinh lắc mình biến thành quân đội chính thức, vậy vấn đề quả thật nghiêm trọng.

Lúc này, Phạm Ninh lại thản nhiên nói:

- Ta biết Trương Nghiêu Tá có được thiết khoán đan thư, cho nên dù ta biết rõ ràng lão muốn tạo phản, nhưng vẫn không chủ động áp dụng hành động, để tránh có người nói ta bức Trương Nghiêu Tá tạo phản, ta đang đợi, đợi lão tự mình hành động sau đó ta mới tiêu diệt lão, như vậy mới có thể tránh việc có người nói ta trả thù cho hả giận.

Triệu Sư Ước trên mặt hơi nóng, Phạm Ninh đây là đang nói mình mà!

Lão hơi ngượng ngùng nói:

- Ta thực sự không phải là che chở Trương Nghiêu Tá, nếu Trương Nghiêu Tá quả thật muốn tạo phản, ta sẽ là người đầu tiên giết lão, Phạm chiêm sự, ngươi đã nắm giữ dị động trong trang viên Trương Nghiêu Tá, vậy chúng ta nên duy trì đầy đủ cảnh giác, Phạm chiêm sự hãy cho ta biết những manh mối ngươi đã nắm giữ, ta cũng có thể tiến hành phòng ngự cho tốt.

Phạm Ninh thản nhiên cười nói:

- Trương Nghiêu Tá nắm giữ những quân đội nào, Triệu tướng quân hiểu rõ không?

Triệu Sư Ước suy nghĩ một hồi nói:

- Bắc đại doanh Tả Vệ tướng quân Trương Kim Định, thống lĩnh Phi Báo quân Trương Hổ Sinh, còn có chính là Tả Lâm Môn Vệ tướng quân Tưởng Nguyên, tại phụ cận kinh sư, theo ta biết chính là ba người này.

- Vậy người nào là mấu chốt nhất?

- Đương nhiên là Tả Lâm Môn Vệ tướng quân Tưởng Nguyên, quân đội của hai người còn lại trú đóng ở ngoài thành, chỉ có gã phụ trách thủ vệ một nửa Hoàng thành.

Triệu Sư Ước lập tức hiểu được:

- Tưởng Nguyên là người nguy hiểm nhất!

Phạm Ninh gật đầu:

- Tưởng Nguyên sáng sớm hôm nay đã đưa tiểu thiếp và nhi tử của gã ra khỏi thành, kỳ thật chúng ta hiện tại có thể áp dụng hành động khống chế gã, nhưng ta lo lắng sẽ rút dây động rừng, khiến Trương Nghiêu Tá ngoài thành chó cùng rứt giậu, cho nên ta đang đợi đóng cửa thành lại sau đó áp dụng hành động với Tưởng Nguyên.

- Vậy cần ta phối hợp với Chiêm sự như thế nào?

Phạm Ninh chậm rãi nói:

- Ta chỉ khẩn cầu Triệu tướng quân làm một chuyện, nếu Quan gia hôm nay bất hạnh băng hà, mời Triệu tướng quân cần phải phong tỏa tin tức, ta sợ sau khi Trương Nghiêu Tá nhận được tin tức sẽ phát động binh biến trước dự định, quấy rầy bố trí của ta.

- Vậy cần phong tỏa tới khi nào?

- Chậm nhất là trước hừng đông ngày mai, nếu kết thúc sớm hơn, ta sẽ thông báo cho tướng quân!

Triệu Sư Ước nghiêm nghị nói:

- Ta đồng ý với ngươi, ta hiện tại sẽ đóng cửa nội cung, không cho bất cứ kẻ nào ra vào, ta sẽ tiến hành giải thích với Hoàng hậu nương nương.

Triệu Sư Ước ôm quyền thi lễ, sau đó vội vàng rời đi.

Trương Nghiêu Tá lại vượt qua một đêm, sáng sớm lão liền nhận được tin tức do đại nội phó tổng quản Triệu Trường Tể phái người đưa tới, thiên tử tối hôm qua vẫn như trước chìm trong hôn mê sâu, thái y chủ tọa cho rằng, tình trạng thiên tử còn có thể vượt qua một đến hai ngày.

Điều này làm cho Trương Nghiêu Tá thoáng nhẹ nhàng thở ra, lão lo lắng tối hôm qua thiên tử băng hà, hoàng tự Triệu Húc đăng cơ, lão còn có chút phiền toái, tốt nhất là lúc thiên tử còn tại thế phát động chính biến, như vậy người lão lật đổ không phải thiên tử, mà là hoàng tự, tính chất liền không giống với lúc trước, cái này gọi là đoạt đích chi biến, mà không phải đoạt môn chi biến.

Theo tin tức Triệu Trường Tể đưa tới cho thấy, tình huống trong cung rất yên tĩnh, bá quan trong triều cũng không ý thức được một hồi chính biến cung đình sắp sửa phát sinh, điều này làm cho Trương Nghiêu Tá rất đắc ý trong lòng.

"Tĩnh nhược xử tử, động nhược thoát thỏ" (1) chính là nói về ta đây!

(1) Lúc yên tĩnh thì có sự trầm tĩnh bình ổn như con gái chưa xuất giá, lúc cử động lại nhanh nhẹn như con thỏ đào thoát khỏi kẻ thù.

Lúc này, thứ tử Trương Hân của Trương Nghiêu Tá cưỡi ngựa chạy như bay đến, khom người nói:

- Phụ thân, quân đội đã tập kết xong, mời phụ thân tuần duyệt!

Trương Nghiêu Tá gật đầu, vài tên gia đinh nâng lão lên chiến mã, hơn mười tên tùy tùng võ trang đầy đủ cùng lão đi tới khoảng đất trống trải trong trang viên, bảy ngàn tên gia đinh thân mặc khôi giáp, tay cầm trường thương chiến đao sắp hàng chỉnh tề, tinh kỳ bay phất phới, trên cờ xí là một chữ Trương lớn, dùng chỉ vàng thêu thành, hai bên đều có một con phi long bay lượn.

Bình Luận (0)
Comment