Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 791 - Chương 788

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 788
 

Ánh mắt Phạm Ninh sáng lên, lại bước đến cười nói:

- Nếu muốn sinh thì phải hành động, chỉ nói ngoài miệng là vô dụng.

- Dừng dừng dừng!

Âu Dương Thiến đẩy chồng ra, oán trách hắn:

- Bây giờ là ban ngày, chàng suy nghĩ gì thế?

Phạm Ninh cũng chỉ đùa thôi, bất cứ lúc nào con gái cũng có thể xông vào, hắn ngồi bên cạnh hỏi:

- Chọn xong lễ vật rồi sao?

Âu Dương Thiến phiền não nói:

- Thiếp định cho đám trẻ con và mấy em dâu mỗi người một viên minh châu, nhưng cha và đại ca thì thiếp vẫn chưa nghĩ ra.

Phạm Ninh khẽ mỉm cười.

- Lễ vật của cha vợ để ta chuẩn bị, anh cả nàng cũng để ta suy xét, còn Tiết thị, mẹ ta cũng định tặng bà ấy mười xếp tơ lụa Hồ và một bộ trang sức bằng vàng, ta cũng nghĩ như vậy rất hợp lí.

- Thiếp không muốn tặng người đàn bà kia bất cứ thứ gì.

Âu Dương Thiến căm hận nói.

Phạm Ninh an ủi nàng:

- Ta cũng rất ghét bà ta, nhưng không thể không tặng lễ vật, theo như quy củ quê nhà, mẹ ta tặng lễ vật cho bà ta là được rồi.

- Vậy chàng định tặng lễ vật ra mắt gì cho cha ta?

- Đương nhiên là đá Điền Hoàng và bộ ấm trà Quan Diêu, trong thư phòng ta có ba viên đá Điền Hoàng cực phẩm nhất, đến Trương Nghiêu Tá cũng không có, ta tặng một viên cho cha nàng làm con dấu, một bộ ấm trà Quan Diêu Nhữ Từ, thêm mười cân long trà, anh cả nàng thì ta cũng tặng một khối đá Điền Hoàng thượng phẩm và một bộ ấm trà Quan Diêu.

Lần này diệt được anh em Trương Nghiêu Tá, anh em Trương thị bị truy cứu tội tạo phản, toàn bộ tài sản của Trương Nghiêu Tá và Trương Nghiêu Thừa bị tịch thu vào kho, nội khố vào sổ hơn triệu xâu tiền tài, phát tài lớn.

Để khen ngợi Phạm Ninh có công hộ giá, Tào thái hậu và Cao hoàng hậu lại thưởng cho Phạm Ninh năm chục ngàn lượng bạc trắng và mười bộ đồ sứ Quan Diêu, hai trăm cân long trà, ngoài ra còn ban cho Phạm Ninh các loại châu báu, đồ trang sức và trang viên ở thành tây của Trương Nghiêu Tá, diện tích trăm khoảnh.

Trong lòng Âu Dương Thiến vui mừng, những bảo bối này cha đều thích, đáng tiếc ông lại chưa có.

Mùng hai tháng Giêng, một chiếc xe ngựa rộng lớn từ từ dừng lại trước phủ của Âu Dương Tu, một ngày trước Phạm Ninh đã phái người đưa thiếp bái phỏng cho phủ Âu Dương, đây là lễ nghi bình thường phải làm, nếu như đúng lúc trong nhà đối phương có việc, ông ấy sẽ phái người đáp lễ nói rõ tình hình, hai bên hẹn lại thời gian, khách đến nhà rất kiêng kỵ việc không mời mà đến, hoặc là không theo giờ hẹn sẵn mà tới.

Nghĩ đi nghĩ lại cũng đúng, đến giờ hẹn sẵn cả nhà người ta đứng ở cửa chờ ngươi, nếu ngươi đến trễ một giờ, hoặc là người ta đang tiếp đãi khách quý quan trọng, ngươi không mời mà tới, làm chủ nhân lúng túng, như vậy rất vô lễ, từ trước đến giờ, lễ nghi làm khách cơ bản đều là giống nhau.

Âu Dương Tu mặc dù đã thừa nhận người con rể này, nhưng trong lòng vẫn còn vài phần không ưng thuận, nhưng ông cần cho con gái mặt mũi, lại không thể đắc tội vợ, nếu không cuộc sống của ông sau này sẽ rất khó.

Hơn nữa Phạm Ninh đã xuất bản thơ ca của ông rồi, cho hai phần mức tiêu thụ coi như tiền nhuận bút, kết quả là bán rất chạy, lần đầu ông nhận tiền nhuận bút đã hơn tám ngàn xâu, tính toán qua, ông có thể thu được ba triệu xâu từ quyển thơ ca này.

Điều này đã cải thiện tình hình túng thiếu tài chính trong nhà, nhắc tới đều là công lao của hắn, cho nên về tình về lý, ông cũng muốn đích thân ra cửa phủ nghênh đón cả nhà con rể đến.

Phạm Ninh xuống xe ngựa trước, ngay sau đó đỡ vợ xuống xe, lại bồng con gái xuống, chuyện nhỏ này khiến ông âm thầm gật đầu, từ điểm này có thể nhìn ra được hắn rất tôn trọng con gái ông, đối đãi với nàng như vợ.

Hoặc là do tâm tình tốt, thị lực của ông gần đây đã được khôi phục, dưới tình hình có đầy đủ ánh sáng, có thể nhìn thấy người và đồ vật xa hơn ba trượng, cũng có thể đọc báo, nhưng ông chỉ xem Tín Báo, từ việc căm ghét Tiền thị, Tiểu Báo và Triều Báo ông cũng không đụng vào.

Phạm Chân Nhi chạy trước tới ôm ông ngoại, Âu Dương Thiến lại miễn cưỡng chào hỏi Tiết thị, lúc này mới để cho Phạm Ninh và Âu Dương Tu gặp mặt, Phạm Ninh khom người hành lễ.

- Con rể Phạm Ninh tham kiến nhạc phụ đại nhân.

Trên mặt Âu Dương Tu cuối cùng cũng lộ ra nụ cười hiếm thấy.

- Năm đó Hi Văn nói ta sớm muộn cũng trở thành vãn bối của y, lúc ấy ta còn cùng y tranh cãi một trận, bây giờ nhìn lại, thật là bị y nói đúng rồi, A Ninh, đây cũng là duyên phận của con và Thiến nhi, ta không nói nhiều nữa.

Phạm Ninh giơ ra một chiếc hộp gấm lớn, đưa cho Âu Dương Tu.

- Bên trong là một khối đá Điền Hoàng cực phẩm đứng thứ ba trong thiên hạ, đứng sau hai viên tư ấn của Tiên Đế, là lễ vật con rể tặng nhạc phụ đại nhân, hi vọng ngài thích.

Ánh mắt Âu Dương Tu đục ngầu tức khắc sáng lên, là một lãnh tụ văn nhân, ông cũng yêu đá như mạng sống, chỉ là tài chính có hạn, ông không mua nổi đá quý có tiếng, đều là đám học sinh tặng ông một ít đá cao cấp để thưởng thức, trong thư phòng của ông cũng có một khối đá Điền Hoàng, là Tằng Củng tặng cho ông, nhưng chỉ có thể tính là thượng phẩm.

Nghe con rể tặng cho một khối đá Điền Hoàng cực phẩm đứng thứ ba thiên hạ, ông không nhịn được nữa, vội vàng mở hộp ra, một khối đá Điền Hoàng to như trứng vịt, trong suốt nõn nà xuất hiện trước mắt ông.

Ông ngạc nhiên mừng rỡ đến hô hấp cũng ngừng lại, hai tay run rẩy, lúc này, Tiết thị tiến lên trước cười hỏi:

- Lão gia, cái này nhất định rất là quý báu!

Ông nhất thời tỉnh ngộ, đây là quà con rể tặng cho ông, không thể dùng quý báu để đánh giá nó, ông cất chiếc hộp, cười gật đầu nói:

- Ta rất thích, đa tạ tâm ý của A Ninh.

Âu Dương Thiến thấy cha thích, vui vẻ kéo tay cha nói:

- Cha, phu quân còn tặng cho người một bộ Quan Dao Nhữ Từ và mười cân long trà, ở bên ngoài cũng không mua được đâu.

Ông cười khổ nói:

- Phu quân con đúng là giàu sang quyền thế rồi, những bảo bối này đã rất nhiều năm vô duyên với cha con rồi.

Phạm Nịnh lại tặng lễ vật cho đại ca Âu Dương Thiến, Âu Dương Hoa, cũng là đá Điền Hoàng thượng phẩm và một bộ ấm trà Quan Dao Quân Từ, Âu Dương Hoa liên tục cảm ơn, y chỉ là một quan nhỏ bát phẩm, dù cha là danh nhân, cũng không có cơ hội nhận được đồ sứ Quan Diêu.

Lúc bạn bè đấu trà, hắn ở giữa luôn hâm mộ dụng cụ trà của người ta, bây giờ lại được em rể tặng cho một bộ Quan Dao Quân Từ, hắn ta làm sao có thể không ngạc nhiên mừng rỡ cho được.

Âu Dương Thiến lại phân phát lễ vật cho em dâu, chị dâu và cháu, mỗi người một viên minh châu, giá trị trăm xâu, ngay cả Tiết thị không trông chờ lễ vật cũng được mười xếp tơ lụa Hồ cao cấp và một bộ trang sức bằng vàng, cả nhà vui mừng, đưa nhà Phạm Ninh vào trong phủ.

Âu Dương Thiến tự mình đi đến cùng chị dâu, em dâu gặp nhau, Phạm Ninh thì cùng cha vợ Âu Dương Tu và đại ca Âu Dương Hoa ngồi trong thư phòng nói chuyện.

Bình Luận (0)
Comment