Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 799 - Chương 796

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 796
 

Phạm Ninh cười hỏi:

- Chủ nhân nhà ngươi là người phương nào?

Ông lão tặc lưỡi và nói một cách khập khiễng:

- Chủ nhân nhà ta họ Trình, hiện tại buôn bán ở huyện Phúc Châu.

Lão gia nhân vào phòng lấy một tấm danh thiếp đưa cho Phạm Ninh, Phạm Ninh nhìn danh thiếp, người này tên gọi là Trình Lũng, cái tên này nhìn thật quen mắt, hắn hồi tượng lại một lát, lập tức tỉnh ngộ, thủ lĩnh của Tống thương không phải gọi là Trình Lũng sao? Chẳng lẽ là y?

Phạm Ninh cười hỏi:

- Chủ nhân nhà người là người Dư Hàng huyện, có con trai tên là Trình Thanh, từng ở Nhật Bản học buôn bán.

Lão gia nhân ngẩn ra:

- Làm sao Quan nhân biết?

Phạm Ninh mỉm cười:

- Ta cùng chủ nhân nhà ngươi là bạn bè cũ, tiểu viên ngoại còn là thuộc hạ của ta, y còn đang ở Côn Châu đúng không?

- Chẳng lẽ quan nhân đây họ Phạm?

- Xem ra lão nhân gia ngươi cũng biết ta!

Lão nhân gia vội vàng quỳ xuống nói:

- Hóa ra là Phạm đại nhân, tiểu nhân là Trình Đông, là cậu của Trình viên ngoại, hiện thay y trông coi tòa nhà này.

Phạm Ninh vội vàng nâng lão dậy:

- Lão nhân gia cũng là người Dư Hàng sao?

- Ta chính là người Tuyền Châu, mẫu thân của Trình viên ngoại cũng là người Tuyền Châu.

Phạm Ninh gật đầu:

- Có thể nhờ lão nhân gia thông tri đến Trình viên ngoại một chút, mời y đến Tuyền Châu một chuyến, ta có việc tìm y.

Lão nhân gia cười nói:

- Ngày mai hoặc ngày kia y sẽ đến Tuyền Châu, ở đây y còn có cửa hàng, thường thường sẽ đến đây.

- Trình viên ngoại đến Tuyền Châu sẽ ở tại nơi này sao?

Lão nhân gia lắc đầu nói:

- Bình thường y sẽ không ở nơi này, nơi này quá rộng lớn lại có phần lạnh lẽo cô đơn, trong thành y còn có tòa nhà ở bên kia bến tàu.

Phạm Ninh lấy một tấm danh thiếp của mình đưa cho lão nhân gia cười nói:

- Sau khi y đến Tuyền Châu, nói y phải đến tìm ta.

Trên danh thiếp ghi một chuỗi tước vụ làm lão nhân gia choáng váng "Thanh Hà quận công, Tả Tán Kỵ Thường Thị, Ngự Sử Đại Phu, hải ngoại Kinh Lược Sứ".

Đây đích thực là nhân vật lớn rồi!

Hai ngày sau, thời gian của Phạm Ninh về cơ bản đều trong các buổi tiệc rượu. Ở Tuyền Châu thành, các nhà quyền quý thổ hào nông thôn, chủ nhân của các cửa hàng lớn, còn có quan phủ địa phương, các đại tướng quân đội... cùng nhau thiết yến giúp Phạm Ninh đón gió tẩy trần.

Trên thực tế những buổi tiệc tùng này hẳn phải do Địch Thanh an bài, cũng bởi vậy có thể thấy được Địch Thanh không có sở trường về mặt giao tiếp, trên căn bản cũng không cùng thổ hào nông thôn và phú thương qua lại.

Ở trong các loại yến tiệc linh đình xã giao, Phạm Ninh chính thức thế vai Kinh Lược Phủ ở hải ngoại.

Buổi trưa, Phạm Ninh đang sắp xếp sự vụ cho ba phụ tá của mình trong quan phòng, Công Tôn Huyền Sách cùng Trương Bác thì không cần phải nói, đi theo hắn đã nhiều năm. Lần này, hắn nhậm chức Kinh Lược Sứ hải ngoại, bọn họ cũng nhất trí đi theo. Nói chung, làm phụ tá quan lớn năm sáu năm thì bình thường đều có thể đạt được tiền đồ thật tốt, Công Tôn Huyền Sách và Trương Bác chính là nhìn trúng sự lớn mạnh của hắn, mới nguyện ý tiếp tục đi theo hắn.

Một người phụ tá khác là Trần Tháo, cũng chính là Trần Quý Thường, y ở Đông Cung cùng Phạm Ninh làm phụ tá cũng đã mấy tháng, cũng mở mang thêm một ít kiến thức. Ban đầu Phạm Ninh dự định cho y mấy trăm quan tiền chấm dứt chức vụ của y, nhưng ngoài dự đoán của mọi người chính là, thê tử Liễu thị của Trần Tháo cũng không chuẩn cho trượng phu mình từ chức, mà yêu cầu trượng phu đi theo Phạm Ninh lăn lộn vài năm mưu tính tiền đồ.

Y sợ vợ như sợ hổ, tuy rằng trong lòng cũng không mấy tình nguyện, nhưng cũng chỉ có thể thành thành thật thật đi theo Phạm Ninh xuôi nam.

- Chúng ta vẫn theo quy tắc cũ, Trương Bác quản gạo và tiền, kho thóc. Công Tôn quản pháp sĩ quân sự, Trần Tháo quản công văn trọng yếu, ta có thể sẽ thường xuyên ra khơi, nhưng các ngươi không cần theo ta, ba người đều có riêng phần công việc của mình, thu xếp chỗ ở, có thể đón người nhà đến, chúng ta ở Tuyền Châu, có thể sẽ phải ở đây ba bốn năm làm nên một phen sự nghiệp sau đó mới có thể hồi kinh.

Ba người đều gật đầu bày tỏ thái độ, Phạm Ninh thấy Trần Tháo có phần do dự, liền cười nói:

- Ta biết rằng bằng hữu của Quý Thường đều ở kinh thành, đến Tuyền Châu có hơi vắng vẻ một chút. Ta vẫn là câu nói kia, nếu Quý Thường muốn trở về, lúc nào ta cũng tặng cho hậu lễ đưa về kinh. Tương lai nếu ta có chút thành tựu, cũng sẽ tận lực trợ giúp.

Phạm Ninh nói lời này cũng rất hàm súc rồi, muốn đi ta sẽ không giữ, ta sẽ hết lòng quan tâm giúp đỡ, tương lai ta phát đạt rồi, cũng sẽ nhìn lại duyên số ngày trước tận lực dìu dắt, nhưng chỉ là tận lực, không phải là nhất định, đương nhiên, nếu vẫn đi theo ta, thì sẽ là nhất định dìu dắt.

Trần Tháo thở dài:

- Là nam nhân chung quy vẫn phải đi trên con đường làm quan. Hiện tại cơ hội lớn đang ở trước mắt ta, nếu như ta vứt đi không để ý, không chỉ là bản thân ngu xuẩn, ta làm thế nào giải thích với người nhà đây?

Trương Bác cười lớn thành tiếng, vội vàng nghiêng đầu đi, nín cười tới khổ sở, bọn họ cũng đều biết, Trần Quý Thường nói người nhà kia là chỉ ai?

Phạm Ninh liếc Trương Bác một cái, lại nói lời sâu xa:

- Có phục mới có đi lên, có tài năng mới có thành công, hôm nay chúng ta đến Tuyền Châu nhìn như thương hoang, chờ thêm mười năm sau nhìn lại, đây tuyệt đối là một khởi điểm huy hoàng của Đại Tống, tự mình tham dự sự phát triển huy hoàng này, các ngươi đều sẽ lưu danh bách thế.

Ba người nhiệt huyết sôi trào, cùng nhau đứng dậy thi lễ:

- Nguyện dốc sức vì sứ quân!

***

Giữa trưa, có binh lính ngoài cửa bẩm báo:

- Thương nhân Trình Lũng cầu kiến!

Hai ngày nay Phạm Ninh chính là đang chờ Trình Lũng, hắn vội vàng nói:

- Mau mau mời hắn vào!

Không lâu sau, Trình Lũng bước nhanh đến, khom người thi lễ nói:

- Tham kiến sứ quân!

- Trình viên ngoại, chúng ta đã nhiều năm không gặp.

Trình Lũng cười gật gật đầu:

- Côn Châu từ biệt, năm năm qua, cũng nhờ sứ quân đề bạt, khuyển tử mới có thể có ngày hôm nay.

Trình Lũng có đứa con trai là Trình Thanh, một mực ở tại Côn Châu làm quan, lúc ban đầu theo Phạm Ninh làm phiên dịch, sau lại được hắn đặc biệt đề bạt làm Côn Châu Ti sĩ, hiện nhậm chức huyện thừa Hán huyện tòng bát phẩm, chừng hai năm nữa có thể chuyển qua trực tiếp chức quan ở kinh thành, cho nên Trình Lũng đúng là vẫn mang lòng cảm kích hắn.

- Là do lệnh lang chính trực có tài năng, mới có cơ hội cất nhắc, đương nhiên cũng do Trình viên ngoại dạy dỗ tốt, đứa nhỏ này mới có tiền đồ.

- Sứ quân quá khen ngợi rồi.

Phạm Ninh mời y vào trong ngồi xuống, lại để cho thư đồng dâng trà, hắn cười hỏi:

- Ta còn tưởng rằng Trình viên ngoại về quê nhà Dư Diêu dưỡng lão, không nghĩ đến còn ở Phúc Châu phát triển.

- Chừng hai năm nữa quả thật phải về gia hương rồi, hiện tại Nhật Bản đặc biệt lưu hành uống trà, hoàn toàn học tập Đại Tống châm trà và sắc trà, dựng lò tạo chén trà bán rất tốt, trước mắt ta đang kinh doanh cái này, cháu ta ở Nhật Bản thời gian dài, mặt khác còn có bánh trà của Phúc Châu và Kiến Châu, ở Nhật Bản bán cũng tốt lắm.

Bình Luận (0)
Comment