Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 808 - Chương 805

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 805
 

Phạm Ninh làm như không biết gì cả, ở trên bến tàu cáo biệt với Lý Anh.

- Lý tướng quân, sự việc ngày hôm qua ta dặn dò, ngươi phải nhớ kỹ, nhất định không được làm như gió thổi qua tai!

- Ty chức nhất định nhớ kỹ, tuyệt không phụ sự chờ mong của Phạm Sứ quân.

Lý Anh thấy hai bên không có người, lại lấy ra một cái hộp gỗ, lặng lẽ đưa cho Phạm Ninh:

- Đây là thổ sản của địa phương, xin Phạm Sứ quân vui lòng nhận cho!

- Ha hả! Lý tướng quân có lòng rồi, bất quá ta không tiện nhận, làm phiền Lý tướng quân trực tiếp đưa cho thủ hạ của ta.

Hắn đưa mắt ra hiệu về phía Chu Long trên thuyền, Lý Anh hiểu ý, Phạm Ninh muốn mình trực tiếp đưa cho Chu Long đây mà! Thật sự là dối trá, vừa muốn lấy đồ, nhưng lại giả vờ thanh cao, Lý Anh mắng thầm trong lòng một tiếng, đành phải đi lên thuyền, kín đáo đưa đồ cho Chu Long.

Chu Long và Chu Hổ chính là đang chờ gã lên thuyền đây!

Ngay lúc Lý Anh mới vừa lên thuyền, hai người một trái một phải ấn Lý Anh trên boong thuyền, 'Răng rắc! ' một tiếng, hai vai bị trật khớp, lập tức đau đến mức gã phải kêu to.

Lúc này, Phạm Ninh không chút hoang mang đi lên thuyền, Lý Anh đã bị trói lại chặt chẽ, gã gấp đến độ hô to:

- Phạm Sứ quân, ty chức tặng lễ vô tội!

Phạm Ninh lạnh lùng nói:

- Ngươi tặng lễ là vô tội, nhưng ta nên xưng hô ngươi như thế nào đây? Gọi ngươi là Lý Chỉ huy sứ, hay gọi ngươi Lý hải vương?

Mặt Lý Anh trở nên trắng bệch, gã biết rằng sự việc mình làm hải tặc đã bại lộ, cả người lập tức xụi lơ trên boong thuyền.

Phạm Ninh lập tức triệu tập quân đội tập hợp, sau một hồi liền bắt ra hai mươi ba tên từ trong quân đội, đều là tâm phúc của Lý Anh, bọn chúng và Lý Anh cùng nhau hợp thành hải tặc ngoài biển Tiểu Lưu Cầu.

Phạm Ninh lập tức hạ lệnh chém đầu thị chúng Lý Anh và thủ hạ ở trên bến tàu, tổng cộng hai mươi bốn tên quan binh giả mạo hải tặc cướp bóc, lại phái người và thuyền đi tới hang động trong núi trên một hải đảo, lấy ra lượng lớn tiền tài hàng hóa mà Lý Anh giấu ở chỗ này, hàng hóa đều là hương liệu đắt tiền, tính cả hoàng kim bạc trắng cùng nhau, tổng cộng tương đương với hơn trăm vạn lượng bạc trắng, khoản của cải này theo lệ tịch sẽ thu sung công.

Phạm Ninh vừa lúc cần một số tiền tài lớn đi Nhật Bản chiêu mộ lao công, vừa vặn, Lý Anh thay hắn chuẩn bị xong rồi.

Phạm Ninh ngay sau đó bổ nhiệm đội trưởng Tưởng Hồng lúc trước tố giác Lý Anh làm Chỉ huy sứ trú quân Tiểu Lưu Cầu, phụ trách bảo hộ an toàn tuyến đường Tiểu Lưu Cầu, lúc này hắn mới rời khỏi Tiểu Lưu Cầu, dẫn đầu đội tàu tiếp tục đi về hướng Côn Châu.

Đã cách nhiều năm, Phạm Ninh lại một lần nữa bước lên mảnh đất Côn Châu, mảnh đất này hắn đã từng phấn đấu, mảnh đất bày ra sự tráng lệ như tranh vẽ này đã không chỉ một lần xuất hiện trong giấc mộng của hắn, khiến hắn nhớ mãi không thôi, hiện tại hắn rốt cục lại trở về.

Lúc thuyền của Phạm Ninh tiến vào bến tàu trên vịnh Côn Nam, hơn vạn quân dân và quan viên Đường huyện chờ nghênh đón hắn trên bến tàu lập tức phát ra tiếng hoan hô vang khắp cả một vùng.

Phạm Ninh đi xuống thuyền lớn, trong lòng hắn cũng rất kích động, chính mình rốt cục lại bước lên mảnh đất này.

Tri huyện Đường huyện Lư Vãn Giang và Chỉ huy sứ trú Đường huyện Mã Vệ Quốc tiến lên tham kiến Kinh Lược Sứ đến, Lư Vãn Giang xuất thân danh môn Hà Bắc, tiến sĩ năm Gia Hữu thứ sáu, con rể Trịnh thái úy, năm Gia Hữu thứ bảy đảm nhiệm Thái Sử Cục Thừa, Tri huyện Đường, là một người trẻ tuổi tiền đồ vô lượng, Chỉ huy sứ Mã Vệ Quốc lúc đầu chỉ là một tên đội trưởng, được Phạm Ninh đề bạt làm Đô đầu, hiện tại đã thăng làm Chỉ huy sứ.

Cố nhân gặp mặt cũng phá lệ vui sướng, Phạm Ninh cười nói:

- Dư Hiếu Niên nói Côn Châu không thay đổi lớn lắm, kỳ thật những lời này khiến ta thật vui mừng, ta chỉ sợ Côn Châu thay đổi lớn, khiến ta cũng không nhận ra được, nhưng mà ta lại chờ mong Côn Châu có sự thay đổi tốt, tâm tình này thật sự rất là mâu thuẫn!

Lư Vãn Giang khom người nói:

- Xin Sứ quân yên tâm, sự biến hóa của Côn Châu là ở nòng cốt bên trong, tuyệt sẽ không khiến Sứ quân thất vọng!

Phạm Ninh gật gật đầu:

- Ta đây sẽ mong đợi vậy!

Lúc này, mười mấy lão giả tiến lên hiến thổ địa cho Phạm Ninh, những lão giả này Phạm Ninh vẫn còn có chút ấn tượng mơ hồ, hắn bỗng chỉ vào một người vui vẻ nói:

- Ta còn nhớ ông là Lưu lão hán được ta tự tay ban phát huy hiệu vua lương thực, người đứng đầu sản lượng lương thực năm đầu tiên chính là ông.

Lão giả xúc động nước mắt tuôn đầy mặt:

- Sứ quân còn nhớ rõ ta à!

Lư Vãn Giang ở bên cạnh cười nói:

- Năm trước người đứng đầu sản lượng lại bị Lưu lão hán giành được, dưới sự ảnh hưởng của ông ấy, sản lượng lương thực bình quân của Đường huyện đã được nâng cao đến bốn trăm cân.

Kết quả này khiến Phạm Ninh rất hài lòng, hắn gật đầu:

- Đây mới là biến hóa nòng cốt nhỉ.

Hắn biết rõ nâng cao sản lượng lương thực rất khó, lúc mới bắt đầu sản lượng lúa mạch một mẫu của Đường huyện không quá ba trăm cân, hiện tại lại có thể nâng cao thêm trăm cân, nhất định phải bỏ ra tâm huyết cực lớn, thật không dễ dàng!

Hắn cười với Lư Vãn Giang, nói:

- Đây là chiến tích lớn nhất của ngươi.

Lư Vãn Giang mừng rỡ, khom người nói:

- Đa tạ Sứ quân khen ngợi, ty chức nhất định sẽ tiếp tục cố gắng!

Lúc này, Phạm Ninh lại nhận ra một vị lão già, cười nói:

- Ta còn nhớ rõ ông, ông là Trương Bình ở thôn Bạch Hà, tôn tử của ông là đứa bé đầu tiên được sinh ra ở Côn Châu, ta còn đặt tên cho nó, nó hiện tại thế nào rồi?

Lão giả liên tục gật đầu:

- Đa tạ sứ quân quan tâm, đứa nhỏ đã chín tuổi rồi.

Lão hán vội vàng quay đầu lại ngoắc tay, một thiếu niên khoẻ mạnh kháu khỉnh chạy lên trước, quỳ xuống thi lễ:

- Trương Côn Sinh khấu đầu với Sứ quân!

Phạm Ninh nghĩ tới một chuyện, lập tức cười to, năm đó hắn nhất thời nổi hứng, đặt ra cái tên Côn

Sinh này, kết quả sau này bốn mươi mấy đứa nhỏ đều đặt tên Côn Sinh, chỉ có điều dòng họ khác nhau, ngay cả con trai của Minh Lễ cũng lấy tên mụ là Côn Sinh.

Hắn kéo đứa nhỏ đứng lên cười hỏi:

- Còn đọc sách không?

Trương Côn Sinh gật đầu:

- Ở học đường đọc sách, thêm ba năm nữa học huyện học, sau đó lại học châu học, ông nội hy vọng con có thể đi trường Thái học đọc sách.

- Tốt! Có chí khí, học xong trường Thái học, rồi trở về ra sức phục vụ cho các hương thân, để Côn Châu trở nên tốt hơn nữa.

- Sứ quân dạy bảo, học trò nhớ kỹ!

Phạm Ninh lại vẫy tay chào với hơn vạn dân chúng đã nhiệt tình đón tiếp hắn, lúc này mới lên một chiếc xe ngựa mui trần, đi vào huyện thành trong tiếng hoan hô của dân chúng.

Huyện thành biến hóa quả thật rất lớn, những căn nhà gỗ lúc trước được dựng lên sớm nhất gần như đều biến mất, biến thành những nhà ngói thuần một màu, đây cũng là vì Côn Châu mùa đông rét lạnh, nhà ngói chống lạnh giữ ấm hiệu quả so với nhà gỗ tốt hơn nhiều, hệ thống cống thoát nước chịu đủ lên án cũng đã hoàn thiện, các loại nước bẩn cuối cùng cùng với suối nước nóng chảy vào biển rộng, bồn cầu giống như ở kinh thành, thực hành giống nhau mỗi ngày thu gom tập trung xử lý.

Bình Luận (0)
Comment