Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 812 - Chương 809

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 809
 

- Phạm sứ quân có suy xét xây dựng cảng mậu dịch thứ hai tại tỉnh Nhiếp Tân hay không?

Phạm Ninh đề xuất tỉnh Hạ Tổng, chính là Tokyo ngày nay, mà địa bàn chủ yếu của gia tộc Đằng Nguyên ở tỉnh Nhiếp Tân cũng chính là Osaka, Đằng Nguyên Giáo Thông đương nhiên hy vọng bến cảng này sẽ rơi vào địa bàn khống chế của gia tộc lão.

Trình Thanh khẽ cười nói:

- Cái này cần hai bên dùng thành ý để đàm phán!

Đằng Nguyên Giáo Thông lập tức hiểu rõ, mậu dịch cảng ở đâu đối với Phạm Ninh đều không quan trọng, cái hắn muốn là điều kiện thực tế.

***

Năm ngày sau, rốt cục Phạm Ninh cũng đã tới Bình An Kinh, Bình An Kinh chính là Kyoto ngày nay, hoàng hôn xuống bóng dáng kiến trúc con người xây dựng càng giống dấu hiệu một thời đại cũ kỹ, già nua, không hề có sức sống.

Lại qua mười mấy năm nữa, Đằng Nguyên thị hoàn toàn suy sụp, thời đại Bình An Kinh Nhật Bản sắp kết thúc, Thiên hoàng dời đô đến Liêm Thương, mở ra thời đại Kamakura của Minamoto, Giang Hộ sắp nổi dậy rồi, chính vào lúc này đến thăm Nhật Bản có phải là sáng suốt hay không?

Tuy nhiên trong lòng Phạm Ninh hiểu rõ, do mình can thiệp, Nguyên Lại Triều viễn chinh Lục Áo Quốc chịu thất bại, thực lực bị hao tổn lớn, lão có thể chiến thắng gia tộc Bình thị hay không còn chưa biết, cho dù cuối cùng chiến thắng thì thời đại Kamakura cũng sẽ chậm lại.

Cùng Trình Thanh tới bến tàu nghênh đón Phạm Ninh chính là tả đại thần Đằng Nguyên Sư Thực, Đằng Nguyên Sư Thực là con trai của Đằng Nguyên Lại Thông, cũng là người thừa kế của gia tộc, khoảng hơn ba mươi tuổi, nhanh trí và có khả năng.

Đằng Nguyên Giáo Thông đã bảy mươi lăm tuổi, thời gian đã không còn nhiều, người thật sự muốn giao thiệp với Phạm Ninh hẳn là Đằng Nguyên Sư Thực mới đúng.

Đằng Nguyên Sư Thực đương nhiên cũng biết xây dựng cảng mậu dịch tại Bình An Kinh với Đại Tống có ý nghĩa như thế nào. Như vậy có nghĩa Bình An Kinh không chỉ là trung tâm chính trị mà còn trở thành trung tâm tài nguyên của Nhật Bản.

Y cực kì coi trọng việc Phạm Ninh đến, hơn nữa Trình Thanh còn nói cho y biết, Phạm Ninh có thể đại diện cho Đại Tống, khiến cho Đằng Nguyên Sư Thực càng thêm không dám chậm trễ, thờ ơ.

Phạm Ninh tiến vào quý khách phủ của Bình An Kinh. Ban đêm, tám thị cơ trẻ tuổi xinh đẹp hầu hạ hắn tắm rửa, thay quần áo, đi vệ sinh, dùng cơm tối. Lúc này Phạm Ninh mới khoát tay cho các nàng lui ra. Trình Thanh khom lưng cười nói:

- Gia tộc Đằng Nguyên vì tiếp đãi sứ quân đã tốn kém không ít, tám thị cơ đều đến từ phủ Đằng Nguyên, trong đó xinh đẹp nhất là cháu gái Đằng Nguyên Sư Thực, sứ quân có thể đưa nàng về Đại Tống.

Phạm Ninh thản nhiên cười nói:

- Tình cờ thưởng thức một chút thì có thể, nhưng nạp nàng vào nhà, vậy liên quan đến đám hỏi chính trị, loại chuyện này ta không làm.

Phạm Ninh không muốn nói việc này, hắn nhấp một ngụm trà rồi khen:

- Trà ở nơi này không tệ, lại là Kinh Đỉnh, danh trà thứ ba Đại Tống du nhập vào Nhật Bản rồi sao?

Trình Thanh là thương nhân thế gia, y giải thích về mặt này:

- Nhật Bản lưu hành trà Đại Tống, văn hóa đã có mấy chục năm rồi, bao gồm có trà Đại Tống, bánh bính, bộ đồ trà. Ở tại Nhật Bản rất thịnh hành, tuy khá giống kinh như vậy nhưng danh trà ở Nhật Bản có rất ít, chỉ có hoàng cung mới có, ở trên thị trường phần lớn là Đầu Cốt chất lượng thấp, mà dù có là Đầu Cốt thì giá thị trường cũng cao hơn giá Kinh Đỉnh ở Đông Kinh, có thể thấy lợi nhuận rất cao.

- Nhật Bản không thể trồng trà sao?

- Nhật Bản có trà, nhưng trà của bọn hắn giống với triều Đường. Thêm gừng, hành, muối ăn rồi sau đó uống hết, không chế thành bánh trà như chúng ta. Hơn nữa bọn hắn sùng bái trà Tống, coi việc uống trà Tống là vẻ vang, vô cùng khinh thường trà chính quốc, cho nên hộ bậc trung trở lên đều uống trà Tống, chủ yếu là đun trà, điểm trà chỉ có nhà quyền quý mới có.

Phạm Ninh gật đầu lại hỏi:

- Đằng Nguyên gia nói về chuyện công nhân và mậu dịch như thế nào?

Nói tới chính sự rồi, Trình Thanh vội vã thu hồi dáng vẻ tươi cười, khom người nói:

- Khởi bẩm sứ quân, ti chức đều đã nói với Đằng Nguyên Giáo Thông và Đằng Nguyên Sư Thực, thái độ hai người không giống nhau.

- Nói cụ thể một chút!

- Thái độ với mậu dịch của bọn họ giống nhau, thậm chí Đằng Nguyên Giáo Thông càng thêm chú trọng, lão rất kỳ vọng sứ quân có thể đặt cảng mậu dịch thứ hai ở quận Đông Thành tỉnh Nhiếp Tân, cũng chính là nơi sứ quân lên bờ. Nơi đó vào Đường triều chính là cảng mậu dịch Nhật Bản, chỉ có điều về sau cảng Trường Kỳ vùng dậy, nó mới dần dần bị lu mờ. Tất nhiên nguyên nhân trọng yếu là quyền lợi gia tộc Đằng Nguyên, tỉnh Nhiếp Tân là địa bàn truyền thống của gia tộc Đằng Nguyên mà tỉnh Hạ Tổng lại là địa bàn của Hoàn Võ Bình thị. Mặc dù Hoàn Võ Bình thị và Đằng Nguyên thị là đồng minh nhưng Đằng Nguyên Giáo Thông vẫn không hy vọng nước phù sa chảy ruộng ngoài.

- Vậy còn thái độ của Đằng Nguyên Sư Thực?

- Đằng Nguyên Sư Thực so với Đằng Nguyên Giáo Thông hơi chút quan tâm về nhập khẩu sản phẩm Nhật Bản hơn. Y không hy vọng đưa lương thực Côn Châu vào Nhật Bản, như vậy sẽ dẫn đến giá lương thực Bình An Kinh giảm mạnh, rất nhiều nông dân sẽ phá sản, trừ việc đó ra mọi vấn đề khác đều ổn, còn về bến cảng mậu dịch y cũng hy vọng đặt ở quận Đông Thành tỉnh Nhiếp Tân.

- Mậu dịch là hỗ trợ nhau, vậy nước Nhật Bản có cái gì có thể đưa vào Đại Tống?

Trình Thanh cười nói:

- Kỳ thực ta rất rõ ràng nguồn tài nguyên nước Nhật Bản thiếu thốn, nhưng sản lượng bạc trắng rất cao, hoặc là một số sản phẩm hải sản và đồ thủ công nghệ giống như là đồ sơn mài, đồ tre, giấy, … các loại, mặt khác giá của hàng hóa còn cao hơn Đại Tống, nó cạnh tranh thế nào được?

- Sản phẩm hải sản có những gì?

- Sản phẩm hải sản chủ yếu là cá khô, con đồi mồi, trân châu, san hô, ốc biển linh tinh lại tiêu thụ được kha khá ở Đại Tống, nhưng nếu đưa bạc trắng vào Đại Tống tuyệt đối là đầu cơ, bánh trà, đồ sứ và tơ lụa – ba thứ này sớm muộn gì cũng sẽ vét sạch bạc trắng của nước Nhật Bản.

- Một khi đã như vậy, Đằng Nguyên gia tộc còn nóng lòng triển khai mậu dịch như thế làm gì? Ta cảm thấy hẳn là đóng cửa biên giới, phòng ngừa bạc trắng Nhật Bản bị dẫn ra ngoài mới phải.

- Đây chính là chỗ lợi ích của Đằng Nguyên gia tộc, đương kim Hoàng đế Nhật Bản không phải do con gái nhà Đằng Nguyên sinh ra, Đằng Nguyên thị vấp phải sự chèn ép của hoàng tộc, còn có tầng lớp võ sĩ nổi dậy, gia tộc Đằng Nguyên ở tại cảng Trường Kỳ đầu tư rất nhiều tiền của, cuối cùng lại không lấy được bến cảng, bị Nguyên Lại Triều cướp đoạt, gia tộc Đằng Nguyên tổn thất vô cùng nghiêm trọng, cộng thêm thế lực nhân tài Đằng Nguyên thị suy yếu bắt đầu rõ ràng đi xuống dốc, để khôi phục gia tộc cần phải mở rộng tài nguyên, bọn họ tạm thời vẫn không quan tâm đến lợi ích của nước Nhật Bản, hơn nữa Nhật Bản có rất nhiều thế lực cùng khống chế, địa phương cát cứ nghiêm trọng, Đằng Nguyên thị không giành lấy cảng này thì bên tỉnh Hạ Tổng của Hoàn Võ Bình thị khẳng định rất hoan nghênh.

Bình Luận (0)
Comment