Hắn chỉ đành đứng lên nói:
- Thần mở bản đồ phủ Lưu Cầu cho thái hậu.
Hắn cũng đi theo vào phòng bản đồ, vừa đi vào phòng bản đồ, một đôi tay mềm mại liền ôm lên cổ của hắn.
Sau nửa canh giờ, Phạm Ninh rời khỏi nội cung điện Kỳ Lân, trở về hoàng thành, sau thời gian một nén nhang, tinh thần và thể xác của Cao Thao Thao thoải mái ngập ngừng ấp úng từ phòng bản đồ đi ra, sáu cung nữ đứng vây quanh, trở về Lai Phượng Các phê duyệt tấu chương.
Lai Phượng Các cũng ở trong điện Kỳ Lân, Cao Thao Thao ở trong phòng nghỉ ngơi một lúc, uống chén trà, hỏi cung nữ Thái Nga bên cạnh:
- Tình hình ở nhà Ngưng Bích thế nào rồi?
Ngưng Bích cũng là một trong sáu cung nữ theo bên mình của nàng, sáu người này đều là nàng dẫn từ vương phủ đến, theo nàng nhiều năm, trong những người này nàng không yên tâm nhất chính là Ngưng Bích, trong nhà đứa trẻ này luôn xảy ra chuyện, năm ngoái mẫu thân qua đời, gần đây nghe nói cha của cô ấy lại bệnh nặng.
- Hình như đã mất rồi, trong nhà đang quyên góp tiền chôn cất cho cha cô ấy.
- Ngươi gọi nó tới đây.
Không lâu sau, một cung nữ đi tới, quỳ trước mặt Cao Thao Thao:
- Nô tì tham kiến thái hậu.
Cao Thao Thao hỏi:
- Ngưng Bích, ngươi theo ta cũng sắp tám năm rồi nhỉ?
- Nô tì tám tuổi ở bên cạnh thái hậu, tháng tới là được tám năm rồi.
- Vậy bình thường ta đối xử với ngươi thế nào?
Cung nữ thấp giọng nói:
- Không phải cha mẹ mà tốt hơn cả cha mẹ.
Cao Thao Thao hài lòng gật đầu lại hỏi:
- Nghe nói cha ngươi không may đã qua đời, tại sao ngươi không nói với ta?
- Thái hậu vì nước lao lực, nô tì không dám lấy việc nhà làm phiền đến thái hậu.
- Ngươi như thế là không đúng, sáu người các ngươi đều là ta nuôi lớn lên, ta coi các ngươi như con gái của mình, ngươi có việc gì khó tại sao lại không nói với ta?
Cung nữ cắn môi dưới nói:
- Trong nhà còn có mười mấy mẫu đất cằn, huynh trưởng bán đi cũng đủ tiền chôn cất cho cha rồi.
Cao Thao Thao thở dài:
- Đất là cha ngươi để lại, huynh trưởng ngươi sao lại có thể bán đi, ngươi nói sớm với ta, thì sẽ không có những phiền phức này rồi.
Nàng lập tức nói với Thái Nga:
- Lấy hai trăm lượng bạc của ta đưa cho Ngưng Bích mang cho huynh trưởng để chôn cất cho cha.
Nước mắt của cung nữ Ngưng Bích rơi xuống, dập đầu nói:
- Đại ân của Thái hậu, nô tì thịt nát xương tan cũng không thể trả nổi.
- Đứa ngốc này, lòng người đều làm từ máu thịt, các ngươi theo ta nhiều năm như vậy rồi, các ngươi có khó khăn, làm sao ta có thể khoanh tay đứng nhìn, đi đi.
Ngưng Bích lại dập đầu mạnh vài cái rồi đi.
Cao Thao Thao khẽ thở dài, sáu cung nữ này, bản thân nhất định phải quản chặt cái miệng của các nàng.
Lúc này, một gã hoạn quan ở cửa nói:
- Quan gia tới thỉnh an thái hậu.
- Để quan gia vào.
Trong lòng Cao Thao Thao có chút cảnh giác, bình thường con trai gần tối đến thỉnh an, sao bây giờ con trai đã tới rồi?
Một lúc, Triệu Húc nhanh chóng đi vào, quỳ xuốngg dập đầu nói:
- Hoàng nhi thỉnh an mẫu hậu, chúc mẫu thân khỏe mạnh, tâm tư thoải mái.
Cao Thao Thao khẽ cười nói:
- Hoàng nhi miễn lễ.
- Tạ mẫu hậu.
Triệu Húc đứng lên bên cạnh hạ tay cúi đầu đứng thẳng, lại nói:
- Hôm nay nhi thần nghe nói Phạm kinh lược sử vào cung báo báo, trong lòng nhi thần chờ đợi, đặc biệt xin đại nho cho nghỉ, quay lại trước.
Thì ra là thế, nghĩ cũng không thể, làm sao con trai có thể biết.
Cao Thao Thao cười nói:
- Con đang quan tâm tới tình hình khai thác ở ngoài biển đúng không?
- Đúng thế!
- Thực ra ai gia cũng vô cùng chú ý, hoàng tổ phụ của con để lại di chỉ, khai thác ngoài biển liên quan đến phục hưng Đại Tống, giống như vừa rồi ai gia và hoàng tổ mẫu nghe nói Phạm sứ quân báo cáo về việc khởi động lại phủ Lưu Cầu, Phạm sứ quân vì để phủ Lưu Cầu đi đúng hướng, treo cổ giết hết một bộ lạc vô cùng căm thù Đại Tống rồi, rất đẫm máu, có thể nói chém cùng giết tận, hoàng nhi thấy việc này thế nào?
Triệu Húc trầm ngâm một lúc nói:
- Nếu như là thần dân Đại Tống, nhi thần sẽ thương xót, nếu như là kẻ thù của Đại Tống ta, nhi thần nhất định chém cùng giết tận, đây là di huấn của hoàng tổ phụ để lại cho nhi thần, coi xã tắc Đại Tống là trời.
Cao Thao Thao vui mừng nói:
- Ai gia sợ con bị nhầm lẫn những hủ nho đó, bây giờ xem ra con đúng là đủ tư cách làm hoàng đế, ai gia cũng ủng hộ cách làm đó của Phạm sứ quân.
Dừng một chút, Cao Thao Thao lại nói:
- Chút nữa ai gia muốn tập hợp Tri Chính Đường và Phạm sứ quân thảo luận việc di dân phủ Lưu Cầu ở Thiên điện Tư Vi, con cũng tham gia cùng đi.
Triệu Húc lập tức vui mừng, liền vội vàng nói:
- Nhi thần còn muốn một mình nói chuyện với Phạm sứ quân chuyện khai thác ngoài biển một chút.
- Ngày mai đi!
Cao Thao Thao khẽ cười nói:
- Mấy ngày nay sắc xuân rất đẹp, ta rất muốn đi hồ Kim Minh giải sầu vài ngày, hoàng nhi đi cùng ta, con trực tiếp đến hồ Kim Minh triệu kiến Phạm sứ quân, nói chuyện với Phạm sứ quân vấn đề mua bán ở nước Nhật Bản, ta cũng rất có hứng thú.
- Nhi thần tuân chỉ.
Cao Thao Thao lập tức hạ chỉ, triệu tập chư tướng Tri Chính Đường và kinh lược sứ Phạm Ninh ngoài biển ở Thiên điện Tử Vi nghị sự.
Nàng lại phái người thông báo Tào thái hậu, mời bà cùng tham dự, Tào thái hậu lại không có hứng thú với việc khai thác ngoài biển, lấy cớ sức khỏe không tốt, khéo léo từ chối lời mời của Cao Thao Thao.
**** **
Lúc Phạm Ninh từ hoàng thành đi ra đã sắp hoàng hôn rồi, hắn ngồi xe ngựa đi thẳng đến nhà nhạc phụ ở phủ Chu Hiếu Vân, trong xe ngựa Phạm Ninh âm thầm lắc đầu.
Hắn đương nhiên biết Cao Thao Thao chưa chắc thật sự quan tâm đến việc khai thác ngoài biển, nàng chỉ muốn tạo cơ hội để hai người gặp nhau, thực sự khiến Phạm Ninh có chút đau đầu.
Tuy nhiên có cái tệ cũng có cái lợi, dưới sự can thiệp mạnh mẽ của Cao Thao Thao và Triệu Húc, Tri Chính Đường lập tức quyết định, không cần chờ thiên tai phát sinh nữa, trực tiếp từ đường Thiểm Tây và đường Hà Bắc chiêu mộ hai vạn hộ tá điền đến phủ Lưu Cầu trước, đương nhiên không phải ngay lập tức có thể làm xong, Phạm Ninh chuẩn bị xây dựng huyện Lưu Trung và huyện Lưu Nam, cũng cần có thời gian, đôi bên ước định, trong vòng một năm lần lượt chuyển đến phủ Lưu Cầu.
Ngoài ra, dưới đề nghị của Triệu Húc, Tri Chính Đường thông qua nghị quyết thành lập huyện Lưu Ly trên quần đảo Lưu Cầu nhỏ.
Những thu hoạch này nằm ngoài dự liệu của Phạm Ninh, nhưng mà nghĩ đến Cao Thao Thao yêu cầu hắn định kỳ vào kinh báo cáo với triều đình, trong lòng Phạm Ninh thực sự khâm phục thủ đoạn của Cao Thao Thao, giọt nước cũng không lọt, người phụ nữ này thật là lợi hại.
Xe ngựa chầm chậm dừng ở cửa phủ Chu Hiếu Vân, Chu Bội đợi rất lâu nhanh chóng đi ra, nàng có chút oán giận hỏi:
- Tại sao bây giờ mới về?
- Không có cách nào khác, bị Tri Chính Đường và Cao thái hậu gọi đi tham gia nghị sự tướng quốc, thiên tử cũng đi, liên quan đến khai thác phủ Lưu Cầu, tương đối quan trọng.