Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 824 - Chương 821

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 821
 

Triệu Húc nghe thấy vô cùng hi vọng, lúc sau cậu ấy thở dài hỏi:

- Có thể thành hiện thực không?

- Hoàn toàn có thể, năm năm xây dựng, mười năm thu hoạch, sau mười năm, cảnh tượng vi thần miêu tả có thể thành hiện thực rồi.

Triệu Húc ở trong phòng đi vài bước nói:

- Cứ như vậy, còn cần cải cách chính trị nữa không?

Phạm Ninh gật đầu:

- Cải cách chính trị vẫn cần, vi thần nghĩ rằng cải cách chính trị quân đội rất quan trọng, nếu như quân đội không hùng mạnh, Đại Tống lại giàu có, trong mắt của người Khiết Đan và Đảng Hạng, vẫn là một con cừu béo để giết thịt, nhất định phải để quân đội hùng mạnh lên, vì thế thần có hai kiến nghị.

- Mời ái khanh nói!

- Kiến nghị thứ nhất, kiến nghị thứ nhất là phát triển cao chất lượng của vũ khí thuốc nổ, để kỹ thuật vũ khí chiến tranh của Đại Tống không ngừng tăng lên, biến cuộc chiến tranh giữa Tống Liêu từ gần thành xa, cuộc đọ sức giữa vũ khí trở thành đọ sức giữa sức mạnh của quốc gia, khiến kỵ binh tốc độ của nước Liêu mất đi đất dựng võ.

- Phạm ái khanh có thể nói ví dụ cụ thể không?

Phạm Ninh đi đến bên tường, chỉ vào bản đồ giang sơn Đại Tống nói:

- Bệ hạ mời nhìn U Yến.

Phạm Ninh dùng cây gỗ chỉ vào U Châu nói:

- Nước Liêu luôn chiếm thượng phong trong chiến tranh Liêu Tống, nguyên nhân cơ bản chính là bọn họ giành được U Yến, tiến vào quét sạch Hà Bắc, lui thì có núi Yến phòng thủ, có thể nói tiến thoái tự nhiên, chúng ta chỉ có thể xây dựng tuyến phòng thủ mấy trăm dặm ở biên giới, trên thực tế, chúng ta có thể phòng không để kỵ binh quân Liêu đột kích, đây khiến chúng ta rất bị động.

Cây gỗ của Phạm Ninh lại chỉ hướng Bột Hải nói:

- Nhưng nếu chúng ta có kỹ thuật đóng thuyền mạnh và thủy quân hùng mạnh, dùng mấy trăm chiếc thuyền mười vạn thạch để chở mười vạn quân đóng bên bờ biển Hà Bắc của Bột Hải, chẳng khác nào dùng một con dao sắc nhọn để phía sau lưng quân Liêu, đây chính là dùng kỹ thuật thiết lập ưu thế đường biển, thậm chí chúng ta có thể cướp lấy mấy hòn đảo ven biển, tạo một căn cứ trên biển, tập hợp binh lính và vật liệu nặng, thành lập cứ điểm tiến công phản công nước Liêu, sau đó chúng ta chiến đấu với nước Liêu, tiêu hao sức mạnh của nước Liêu.

- Đây là điều thứ nhất, thứ hai là Đại Tống có mười mấy vạn sương quân và xã binh, tác dụng của bọn họ cung cấp hỗ trợ hậu cần trong thời gian chiến tranh, mỗi trận chiến lớn đều cần thu thập trăm vạn dân phu, chuyển lương thực và vật tư lên phía bắc, trên thực tế, chúng ta hoàn toàn có thể mở đường vận chuyển biển, dùng thuyền vạn thạch vận chuyển lương thực vật tư.

- Như thế, không cần chiêu mộ trăm vạn dân phụ, cũng không cần mười mấy vạn sương quân và xã binh cung cấp hỗ trợ hậu cần, điều này đã tạo điều kiện cho việc cắt giảm sương quân và xã binh địa phương già yếu, bệ hạ cắt giảm hai mươi vạn sương quân, mỗi năm có thể tiết kiệm ít nhất hai nghìn vạn quan chi phí quân sự.

- Nói rất hay.

Triệu Trinh rất phấn khích, cậu ta khen từ tận đáy lòng nói:

- Không biết kiến nghị thứ hai của Phạm ái khanh là gì?

- Kiến nghị thứ hai của thần chính là kiến nghị Đại Tống thực hành kỹ thuật để lập quốc, nâng cao địa vị của thợ thủ công, vi thần cảm thấy chỉ có dùng kỹ thuật tiên tiến nhất và thợ thủ công tốt nhất mới có thể xây dựng quân đội hùng mạnh nhất, có quân đội hùng mạnh rồi, Đại Tống mới có thể tiếp tục thu được khối tài sản khổng lồ từ ngoài biển, cũng chỉ có dùng kỹ thuật tiên tiến nhất, chúng ta mới có thể hoàn toàn đánh bại được nước Liêu, để bệ hạ trở thành Hán Vũ chi đế của Đại Tống.

Triệu Húc ghi những lời Phạm Ninh nói một cách chi tiết, cậu ấy cảm thấy cuộc trò truyện với Phạm Ninh hôm nay rất bổ ích, Phạm Ninh giống như ánh sáng, chỉ rõ cho cậu ấy con đường chấp chính trong tương lai.

Triệu Húc còn muốn nói chuyện nhiều với Phạm Ninh một chút, nhưng cậu ta không có thời gian, trời đã tối muộn, hoạn quan ám chỉ cậu ta vài lần, thời gian hẹn với tiên sinh đến rồi, cậu ta phải lập tức trở về hoàng cung.

Cậu ta áy náy nói với Phạm Ninh:

- Mẫu hậu sắp xếp ái khanh dùng bữa tối ở đây, nhưng trẫm phải quay về hoàng cung, không có thời gian, chỉ đành để ai khánh ăn một mình, lần sau trẫm mời ái khanh uống rượu ở hoàng cung.

Phạm Ninh trầm ngâm một chút nói:

- Hay là bệ hạ chuyển lời tới thái hậu, vi thần cũng cáo từ về cung với bệ hạ.

Triệu Húc đồng ý, lúc này, một gã hoạn quan ở ngoài cửa nói:

- Bữa tối đã chuẩn bị xong, thái hậu mời bệ hạ và Phạm sứ quân tới Quan Thủy Các dùng bữa.

- Cái này…

Triệu Húc bát đắc dĩ nói với Phạm Ninh:

- Phạm ái khanh đi đi, lần sau trẫm đi cùng khanh.

Triệu Húc nói với hoạn quan vài câu liền vội vàng đi.

Phạm Ninh thở dài, hắn biết Cao Thao Thao đã sắp xếp mọi thứ xong, sợ rằng tối nay chạy đâu cũng không thoát.

Hắn chỉ đành lắc đầu, nhanh chóng đi theo hoạn quan đến Quan Thủy Các.

Bữa tiệc tối nay ăn hơn một canh giờ thì xong, trong màn đêm, Phạm Ninh cùng mấy gã hoạn quan, ngồi thuyền rời khỏi cung Hồ Tâm, rời khỏi hồ Kinh Minh.

Ở lầu ba Quan Thủy Các, Cao Thao Thao mặc một chiếc váy mỏng, ý xuân dạt dào nhìn thuyền của Phạm Ninh dời đi, tiếp theo không biết oan gia này bao giờ mới trở về?

Cao Thao Thao quyết định mở nghị sự thảo luận phủ kinh lược ngoài biển và Tri Chính Đường, Phạm Ninh ít nhất nửa năm phải quay về một lần, báo cáo với triều đình tình hình khai thác ngoài biển.

**** **

Hai ngày sau, ba thuyền nghìn thạch chở khách xuống phía nam, đi tới Tuyền Châu, Chu Bội đã không nhớ rõ bọn họ chuyển nhà bao nhiêu lần rồi, chuyển nhà đã trở thành điều bình thường trong cuộc sống của họ, vốn dĩ bọn họ có thể ở lại kinh thành, nhưng cả gia đình đều bỏ phiếu nhất trí, cho dù vất vả bôn ba, cũng muốn cả nhà ở cùng nhau.

Nhưng lần này bọn họ không lên thuyền từ Trường Giang, mà là đi vịnh Tiền Đường lên thuyền ra biển, bọn họ muốn về quê nhà một chuyến.

Trong khoang thuyền, Phạm Ninh và hai người vợ uống trà cùng nhau, con gái Phạm Chân Nhi hào hứng ghé trên cửa sổ nhìn hai bên bờ, nhũ mẫu ngồi bên cạnh trông cô bé, tránh cô bé nghịch ngợm quá rơi xuống thuyền.

- Người hầu đàm phán hết rồi phải không? – Phạm Ninh hỏi.

Chu Bội gật đầu:

- Thiếp nói với mọi người rồi, đều đồng ý theo chúng ta, tiền hàng tháng tăng năm phần, nếu như không nguyện đi xuống phía nam, muốn ở lại kinh thành, hoặc là quay về phủ của tam a công, hoặc là trực tiếp giải trừ thỏa thuận làm thuê, thả bọn họ trở về nhà.

Lần này không ngờ hầu hết mọi người đều nguyện ý theo bọn họ đi Tuyền Châu, chỉ có hai người vì gia đình có vấn đề nên ở lại kinh thành, điều này thực sự khiến Phạm Ninh cảm thấy bất ngờ.

Tuy nhiên Chu Bội nói đến hàng tháng tăng năm phần, đoán chừng đây mới là nguyên nhân chủ yếu.

Nói đến thì lương mỗi tháng của bọn họ thực sự không thấp, nha hoàn phổ thông nhất đều có thể kiếm được mỗi tháng năm trăm văn, nhà người khác nhiều nhất là năm sáu mươi văn, mà như mấy nha hoàn theo sát cạnh, mỗi tháng đều là mười quan tiền, nhưng tiền lương mỗi tháng cao nhất lại là bốn nữ hộ vệ trong nhà, mỗi tháng ba mươi quan tiền, bình thường đều không thấy bọn họ, nhưng nếu như có tình huống nguy cơ xảy ra, bọn họ sẽ lập tức xuất hiện.

Bình Luận (0)
Comment