Lão nhân hỏi:
- Nhà chúng ta có hai ý kiến, ta cùng bạn già muốn đi phủ Lưu Cầu, cảm thấy phủ Lưu Cầu cách Tuyền Châu gần hơn một chút, nhưng con trai thứ ba lại muốn đi đảo Lã Tống, bởi vì được cho khoảnh đất nhiều nhất, chúng ta đang rối rắm.
Phạm Ninh khẽ cười nói:
- Thật ra ta cũng khuyên các ngươi đi đảo Lã Tống, đảo Lã Tống ở ngay mặt phía nam đảo Lưu Cầu, thật ra cách Tuyền Châu cũng không xa, quan trọng là ở đây vốn là một nước Lã Tống, cả nước Lã Tống đã dời đi, để lại hơn mười dặm đất bằng, nhà ở đã được xây dựng cải tạo, đi vào là có thể sinh sống, mà đi phủ Lưu Cầu còn phải tham gia đốn cây, xây nhà, ít nhất phải sang năm mới có thể ổn định lại.
- Vậy phủ Lã Tống có phải là nơi tốt hay không?
- Phủ Lã Tống khá nóng, một năm bốn mùa không có mùa đông, không cần mặc áo bông, nhưng có lợi là một năm ba quý lúa nước, mỗi mẫu đất một năm ít nhất cũng phải được mười thạch gạo.
Đại Lang và Nhị Lang nhìn nhau, một nhà ba khoảnh đất, mỗi năm thu hoạch ba nghìn thạch gạo, quả thật là khiến bọn họ sợ ngây người, đối với nông dân mà nói, bọn họ chỉ quan tâm một nhà già trẻ có thể được no bụng hay không, về phần thời tiết nóng bức cũng không phải lo lắng, nóng bức không tốt sao? Còn có thể tiết kiệm tiền mua quần áo mùa đông và tiền mua than.
- Sứ quân, có thật là một gia đình được cấp cho ba khoảnh đất?
Phạm Ninh cười nói:
- Mỗi hộ được cấp cho ba khoảnh đất là có điều kiện tiên quyết, đó là không thể bỏ hoang đất, nếu nhà các ngươi chỉ có hai người già, trồng không được ba khoảnh đất, vậy thì ngươi có thể đem đất đai cho con, nhưng không được phép bán, thật sự không có cách nào khác, vậy cho một khoảnh đất, sau đó mỗi tháng thêm một chút lương thực, nếu Đại Lang làm ruộng tốt, một người có thể trồng năm khoảnh đấy, ta lại cho ngươi thêm hai khoảnh ruộng quan, không thu tô đất của ngươi, thu hoạch về toàn bộ là của bản thân, nhưng đây là hai khoảnh quan phủ, không thể cho con kế thừa, hiểu chưa?
Mạch Đại Niên và mấy đứa con trai thương lượng một chút, nói với Phạm Ninh:
- Chúng ta quyết định sẽ đi phủ Lã Tống!
Vì để cho năm nghìn hộ dân lựa chọn đất tốt hơn, Phạm Ninh quyết định đẩy trễ thời gian một ngày, trải qua sự tuyên truyền rộng khắp của quan viên, năm nghìn dân chúng trên cơ bản cũng đã hiểu về điểm lợi và hại của ba địa phương, buổi chiều hai ngày sau, năm nghìn dân chúng bắt đầu đăng kí tự lựa chọn.
Đáp án rất nhanh được công bố, 2600 hộ dân chúng lựa chọn Lã Tống, 1800 hộ dân chúng vẫn lựa chọn phủ Lưu Cầu như cũ, sáu hộ khác lựa chọn huyện Lưu Ly đảo Lưu Cầu nhỏ.
Thẳng thắn mà nói, đáp án này khiến cho Phạm Ninh vô cùng thất vọng, hắn hy vọng nhóm dân chúng đầu tiên đi đảo Lã Tống có thể đạt đến 3000, cuối cùng vẫn thiếu 400 hộ.
Tuy nhiên sự tình cực đoan nhất không có phát sinh, không ai lựa chọn trở về, cũng không có ai lựa chọn ở lại Tuyền Châu, trở về không thực tế, cái gì nên bán đều bán sạch rồi, trở về cuộc sống không tin tức thì không nói, còn bị người ta cười nhạo, mọi người không chịu nổi, về phần lưu lại thì không thực tế, trừ phi Tuyên Châu cũng cung cấp thổ địa, ai cũng không muốn làm tá điền nữa.
- Sứ quân, kỳ thật ta có một đề nghị!
Phụ tá Công Tôn Huyền Sách cười nói với Phạm Ninh.
- Tiên sinh mời nói!
Công Tôn Huyền Sách vuốt râu nói:
- Ta đang suy nghĩ, vì sao chúng ta không theo Phúc Kiến lộ và Quảng Nam lộ chiêu mộ dân chúng đi Lã Tống? Ngài nói chiêu mấy vạn hộ khả năng không đến, nhưng một hai ngàn hộ ta cảm thấy không có vấn đề, rất nhiều dân chúng ở trong núi, cuộc sống nghèo khó, có thể di chuyển bọn họ ra, mặt khác, Lã Tống khí hậu nóng bức, dân chúng Phúc Kiến lộ và Quảng Nam lộ lại càng có thể thích ứng, sứ quân cảm thấy thế nào?
Phạm Ninh cười khổ một tiếng nói:
- Chỉ sợ quan phủ địa phương không chịu, ta nói muốn đem dân chúng Tuyền Châu rời đi Lã Tống, tiểu tử Tô Lượng kia khẳng định sẽ nhảy dựng lên đầu tiên.
- Vậy hãy để cho dưới triều đình nêu ý kiến rồi dùng cách thức tự nguyện.
Phạm Ninh khoanh tay đi qua đi lại, thật sự đây là một biện pháp tốt, dân chúng Nam Dương đời sau cũng chủ yếu đến từ Phúc Kiến và Lưỡng Quảng, hẳn là có nhiều người nguyện ý xuôi nam, hơn nữa về sau rất nhiều ngư dân xuôi nam, sẽ thường đi tới đi lui Lã Tống và Tuyền Châu, sẽ gặp lượng lớn tin tức, thời gian lâu dài liền trở thành một làn sóng di dân tự phát.
Phạm Ninh rốt cục gật gật đầu:
- Vậy hãy để cho dưới triều đình chỉ cấp Phúc Kiến lộ và Quảng Nam lộ, chúng ta có thể thường thức một chút, nhìn xem có thể chiêu mộ đến bao nhiêu người.
Đêm đến, Phạm Ninh mệt mỏi trở lại trong phủ, trực tiếp vào trong thư phòng mình, hắn ngồi xuống nhắm mắt nghỉ ngơi một lát, cửa nhẹ nhàng mở, thê tử Chu Bội bưng một chén trà đi vào.
- Ngày mai sẽ phải đi sao?
Chu Bội thấp giọng hỏi.
Phạm Ninh gật gật đầu, cầm tay nàng áy náy nói:
- Đợi Lã Tống phủ đi vào quỹ đạo sau đó ta không cần đi nữa, hiện tại vừa mới bắt đầu, khá quan trọng, ta không có cách nào bỏ đi.
- Phu quân, ta không có ý trách cứ, chúng ta đều biết chàng bận rộn, chẳng qua là cảm thấy chàng rất vất vả, sợ tổn hại thân thể.
- Cơ thể của ta không có vấn đề, trong thời gian ta không ở đây, Thiến tỷ sức khỏe thế nào?
Âu Dương Thiến đã chẩn đoán chính xác là mạch hỷ, phản ứng có thai mấy ngày nay cũng hòa hoãn rất nhiều, Chu Bội cười nói:
- Đã sinh một đứa bé, đứa nhỏ thứ hai sẽ tốt hơn rất nhiều, hôm nay chàng ở bên cạnh tỷ ấy đi, ngày mai hãy để cho A Nhã cùng chàng đi Lã Tống, có muội ấy chăm sóc chàng, chúng ta đều yên tâm, bằng không thì lúc nào cũng lo âu, lo lắng như thế đấy.
Phạm Ninh gật gật đầu, lại hỏi:
- Nhị thúc của nàng có tin tức không?
Chu Bội từ trên giá sách lấy ra một tờ báo, hé miệng cười nói:
- Đấy là ta đặc biệt để ở chỗ này đấy, ta đoán chừng chàng cũng không xem.
- Là cái gì?
Phạm Ninh nhận lấy tờ báo, hóa ra là "Tín Báo" mười ngày trước, "Tín Báo" chính thức phát hành, bây giờ là hai số rồi, một số là sách giải trí tin tức, mặt trên đăng các loại tin tức giải trí Đại Tống, ví dụ như "giải đá cầu Đông Kinh, năm điều liên quan đến Tề Vân Xã". chủ lực Hoàng Như Ý của Tề Vân Xã nuôi dưỡng biệt trạch phụ, thê tử giận dữ muốn ly hôn, lại ví dụ như "Vương Liên Nhi khuynh tình biểu diễn "Tử Tô Hoàn" giống hệt Tân Hồng Kỹ", lại ví dụ nữa "Đông Pha ra bài từ mới có tên "Giang Thành Tử Mặc Vân Tha Vũ Quá Tây Lâu", vạn người mong đợi.
Mà một phần khác là tin tức buôn bán, đây cũng là nội dung dân chúng Đại Tống quan tâm nhất, mười cường bảng xào rau Đông Kinh, tửu lâu Hạ Thanh Phong khai trương chi nhánh Hồng Kiều, toàn bộ giảm giá 80%, nước Mai Viên mỗi thùng tăng giá một xu, còn có các mẩu quảng cáo đủ mọi ngành nghề.
Phạm Ninh liếc mắt một cái liền thấy được nội dung hắn muốn, tin tức trọng yếu thứ hai ở trang đầu, hãng thuyền Kinh Khẩu cũ đổi chủ, Giang Nam Chu thị chuyên đóng thuyền biển vạn thạch, tin tức thứ ba cũng về Chu gia, Ngô Giang Vạn Cơ phường xuất thế ngang trời, hãng dệt tơ lụa đệ nhất thiên hạ.