Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 843 - Chương 840

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 840
 

Đoàn thuyền lớn của Tống triều lần này cũng không phải đội thuyền giao thương, mà là tàu của phía triều đình, Quốc vương Chiêm Ti nghe nói thế, liền phái đại thần Địa Hoa Già La tới đón tiếp đại thần chịu trách nhiệm về kinh lược ở nước ngoài của triều Tống.

Phạm Ninh đứng ở đầu thuyền, đánh giá đô thành hải cảng này, tòa thành trì này đất đai rộng lớn, tường thành ước chừng hơn bốn mươi lý, bên trong thành nồng thẫm không khí Phật giáo, những bức tượng Phật khổng lồ và chùa Vàng có thể được nhìn thấy rõ ràng từ xa xa, trên bến tàu các loại cửa hàng san sát, trong đó hàng hóa bày rực rỡ đủ loại, đồ sứ của Đại Tống, các loại hàng hóa tơ lụa, vải vóc, trà bánh, hương liệu địa phương, dầu dừa, gỗ quý. Còn có những vật phẩm đến từ phương Tây như thảm, ngân khí, bảo thạch, vân vân...

Lúc này, một viên quan đầu quấn vải bố, làn da ngăm đen từ trong nhóm tùy tùng lớn hướng bên này đi tới, Minh Nhân nhận ra lão, nói với Phạm Ninh:

- Cái viên quan kia là người chịu trách nhiệm về quan hệ đối ngoại của Tam Phật Tề, đại thần Địa Hoa Già La, là tâm phúc của Quốc vương. Mọi việc buôn bán ở Tam Phật Tề đều phải được lão phê chuẩn!

Phạm Ninh nhẹ gật đầu, bước nhanh xuống thuyền, một thương nhân tinh thông thổ ngữ địa phương làm phiên dịch cho Phạm Ninh, gã giới thiệu Phạm Ninh với Địa Hoa Già La, Địa Hoa Già La rất kinh ngạc, quan lớn phụ trách đối ngoại của Đại Tống lại có thể còn trẻ như vậy, có điều gã vẫn cung kính như trước, nói:

- Hoan nghênh Phạm sứ quân tiến đến Tam Phật Tề làm khách, ta đại diện cho Quốc vương và Vương hậu hoan nghênh sứ quân và quân đội đến!

Phạm Ninh khẽ cười nói:

- Ta làm Kinh Lược Sứ ở nước ngoài, làm theo phép tiến đến Nam Dương khảo sát mậu dịch, ta hy vọng chuyến viếng thăm của ta có thể thúc đẩy thương mại song phương hiệu quả hơn.

Lời mà Phạm Ninh nói đã rất rõ ràng, chỉ là đến khảo sát thương mại, không phải là thay mặt triều đình đến thăm Quốc vương của các người.

Trên mặt Địa Hoa Già La thoáng qua tia thất vọng, lão còn tưởng là tân đế Đại Tống đăng cơ, phái sứ giả đến thông cáo cho Tam Phật Tề, không nghĩ tới lại là Kinh Lược Sứ hải ngoại tự mình đến khảo sát.

Lão miễn cưỡng cười nói:

- Mời sứ quân đến hoàng cung một chuyến.

Phạm Ninh lập tức hạ lệnh, cho các binh sĩ nghỉ một ngày, phải trở lại thuyền vào lúc hoàng hôn, lúc này hắn mới đi theo Địa Hoa Già La tiến cung.

Hoàng cung của Tam Phật Tề và của Lã Tống giống nhau như đúc, nhưng lớn hơn nhiều so với hoàng cung của Lã Tống, Phạm Ninh được mời đến phòng khách quý, Địa Hoa Già La sai người đem lên 1 cốc nước dừa, cười nói:

- Phạm sứ quân là lần đầu tiên đến Nam Dương nhỉ!

Từ kiến trúc hoàng cung, Phạm Ninh có thể đoán được rằng mối quan hệ Tam Phật Tề và Lã Tống nhất định rất chặt chẽ, thậm chí Lã Tống có lẽ vẫn là vương quốc phụ thuộc Tam Phật Tề, như vậy chỉnh thể Lã Tống rời về phía nam, Quốc vương Tam Phật Tề lại không biết sao?

Phạm Ninh cũng không nhắc tới việc ở Lã Tống, nhẹ gật đầu cười nói:

- Quả thật là lần đầu tiên đến Nam Dương.

- Sứ quân cảm thấy Nam Dương như thế nào?

Phạm Ninh nghe phiên dịch xong, cười nói:

- Thật ngoài sức tưởng tượng của ta, ta không nghĩ nhân khẩu của Nam Dương lại nhiều như vậy, dân cư đông đúc, thổ địa phì nhiêu, nhân khẩu của vương quốc Tam Phật Tề có tới mười triệu người nhỉ!

- Lúc cường thịnh nhất có tới hơn sáu triệu, hiện tại thì có khoảng năm triệu.

Hai người trò chuyện với nhau vài câu, Phạm Ninh nói:

- Vùng biển Nam Dương rộng lớn, có nhiều đảo, thường xuyên có hải tặc, cướp tàu buôn, quấy nhiễu giao thương nghiêm trọng. Để chống lại bọn hải tặc, ta định mua một mảnh đất của quý quốc, xây dựng một tòa quân cảng, chẳng hay quý quốc có đồng ý hay không?

Địa Hoa Già La mặt biến sắc, căng thẳng hỏi:

- Quý quốc dự định mua đất ở chỗ nào?

- Đương nhiên sẽ không mua ở khu Samudera, ta tính mua ở eo biển phía bắc, diện tích đại khái trong phạm vi khoảng trăm dặm xung quanh.

- Chuyện này..... Việc mua đất có tầm quan trọng lớn, ta cần bẩm báo với Quốc vương, mời sứ quân nghỉ ngơi thật tốt, sáng mai sẽ đưa tới cho sứ quân câu trả lời chắc chắn.

***

Thương nhân làm phiên dịch cho Phạm Ninh tên là Lâm Xuân, người Tuyền Châu, có chút quan hệ thân thích với Lâm Tuấn Sinh, người đã xây dựng phủ tòa. Y ở Tam Phật Tề kinh doanh nhiều năm, chủ yếu là kinh doanh hương liệu.

Buổi chiều, Lâm Xuân cùng đi với Phạm Ninh tham quan trong thành, tuy rằng Địa Hoa Già La rất muốn sắp xếp người đi cùng, nhưng đã bị Phạm Ninh khéo léo từ chối.

- Lâm viên ngoại kinh doanh cái gì ở Tam Phật Tề?

- Ta chủ yếu là kinh doanh hương liệu, thu mua hương liệu sau đó bán chúng cho thương nhân Đại Tống. Chúng tôi cũng chỉ có thể làm cái loại kinh doanh này, chứ không thể buôn bán với thương gia phương Tây được, cho dù thương khách phương Tây có muốn mua hương liệu, chúng tôi cũng không thể nhận đơn, đây là đặc quyền của thương nhân nước bọn họ.

- Ta cũng nghe nói, bọn họ hình như là làm trung gian giao thương, lợi nhuận rất cao.

- Gấp đôi lợi nhuận!

Lâm Xuân nói:

- Thương nhân của Tam Phật Tề thu mua tơ lụa của chúng ta, mỗi thất năm quan tiền, sau đó bán cho người Ba Tư mỗi thất là một lượng vàng, đồ sứ và trà bánh bọn chúng thu lợi còn gấp hai, ba lần. Gần đây, có nhiều doanh nhân Tống triều đến Nam Dương để buôn bán, các thương nhân Tam Phật Tề chuẩn bị ép giá tập thể, đem giá thu mua áp giảm 30%.

- Các quốc gia Nam Dương cần hàng hóa của Đại Tống không như nhau sao?

Lâm Xuân lắc đầu cười:

- Dân chúng các quốc gia Nam Dương đều rất bần cùng, bọn họ muốn mua vải thô của Đại Tống, đồ sắt, đồ gốm, đồ sứ loại kém và đồ dùng hàng ngày. Về phần tơ lụa, chủ yếu là quý tộc, tăng nhân và thương nhân mua, nhưng số lượng cũng không nhiều, chủ yếu bán cho phương Tây. Về phần trà bánh, người Nam Dương không uống trà, toàn bộ đều bán cho người Ba Tư và người Đại Thực, bọn chúng dựa vào làm trung gian giao thương để kiếm lấy phần chênh lệch giá rất lớn.

Hai người đi tới bến tàu, đúng lúc một con thuyền chở hàng phương Tây cập bến, một vài thương nhân bước xuống, không ngờ đều là người châu Âu.

- Kia là thương nhân Genova, bọn họ tới nơi này mua các loại hương liệu và tơ lụa phương Đông, hàng hóa của bọn họ chủ yếu là trân châu, hổ phách và đồ bằng bạc.

Phạm Ninh cũng có thêm vài phần hứng thú, thương nhân Genova không ngờ cũng đến phương Đông rồi.

Khi vương quốc Tam Phật Tề mới bắt đầu khai quốc, địa vị của thương nhân lúc bấy giờ tương đối cao, cao gần với thế lực thứ ba là quý tộc và tăng nhân. Tuy nhiên quý tộc và tăng nhân phải nhờ vào sự hỗ trợ của thương nhân mới có thể có được cuộc sống sung túc. Chính vì như vậy mà ở nước Tam Phật Tề việc thương nhân tham gia vào triều chính là hoàn toàn bình thường.

Sau khi Phạm Ninh đề xuất yêu cầu về việc mua đất, vương quốc Chiêm Ti ngay lập tức liền triệu tập mười thương nhân trứ danh của nước Tam Phật Tề đến thảo luận về việc đó.

Sau khi tin tức triều Tống muốn mua đất ở nước Tam Phật Tề truyền ra, cả sảnh đường loạn cả lên, mười người thương nhân đều phản đối kịch liệt.

Bình Luận (0)
Comment