- Hiện tại dân chúng kinh thành bình thường ra ngoài, trong lòng đều đeo một túi tiền, bên trong là một bạc nén nhỏ, mười miếng bạc giác, thêm một trăm văn tiền xu, cũng rất nhẹ nhàng.
- Vậy có bạc nén lớn hơn một lượng không?
Tiểu nhị lắc đầu:
- Chỉ có năm quan và mười quan Giao tử, bởi vì triều đình dùng vàng đến bảo đảm đổi, bây giờ rất nhiều nơi cũng có thể dùng, đã không giống như trước.
Phạm Ninh âm thầm bội phục sự khôn khéo của triều đình, vàng vận chuyển từ hải ngoại tới không phát hành đối ngoại, mà là dùng để sử dụng thế chấp, phát hành Giao tử giấy.
Hắn thu ba lượng bạc nén, đứng dậy bước nhanh rời khỏi tửu lâu.
Sáng sớm ngày kế, trong Tử Vi điện, Thái hậu Cao Thao Thao, thiên tử Triệu Húc, Kinh lược sứ hải ngoại Phạm Ninh cùng với bảy tướng quốc mở nghị sự liên tịch lần thứ năm giữa Tri Chính Đường và Kinh lược sứ hải ngoại Phạm Ninh.
Hôm nay có bốn nội dung nghị sự, đầu tiên là nghe báo cáo của Phạm Ninh về tính hình khai thác ở hải ngoại trong nửa năm qua, tiếp theo là thảo luận về việc phủ Kinh lược hải ngoại đề xuất bổ sung thêm năm vạn hộ di dân và ba mươi quan viên dự bị, thứ ba là thảo luận việc giảm phụ của phủ Kinh lược hải ngoại, thứ tư là trao quyền cho phủ Kinh lược hải ngoại thảo phạt hải tặc Nam Dương và quốc sự đối địch thích hợp.
Bởi vì Kinh lược sứ hải ngoại báo cáo trực tiếp với Thái hậu và thiên tử, Phạm Ninh báo cáo qua loa, trên thực tế Tri Chính Đường và các vị tướng quốc đã được đọc qua báo cáo của hắn rồi.
Mà việc tăng thêm năm vạn hộ di dân và phái thêm ba mươi quan viên dự bị, Thái hậu cũng đã phê chuẩn, Tri Chính Đường cũng thông qua, ở đây chỉ là nhấn mạnh một lần, thúc giục Tri Chính Đường mau chóng thực hiện.
Năm vạn hộ di dân này chủ yếu đưa đi phủ Lưu Cầu và phủ Lã Tống, hai huyện nam bộ phủ Lưu Cầu và bảy huyện phủ Lã Tống.
Hai đề tài thảo luận đầu cũng chỉ là đi lướt qua, quan trọng là cái thứ ba và thứ tư, hơn nữa trình tự vẫn không thể sai, phải xác nhận phủ Kinh lược hải ngoại sẽ để ích lợi đối với nước Nhật Bản, Tri Chính Đường mới có thể phê chuẩn cho Phạm Ninh mở rộng quyền dụng binh.
Lúc trước lấy việc nước Lã Tống mà nói, lấy việc kết giao bằng hữu của nước Tam Phật Tề và Đại Tống, đó đều chẳng qua chỉ là cái cớ, lấy một bộ phận quyền lợi hải ngoại mới là việc mà bọn họ muốn làm.
Cao Thao Thao mặt không thay đổi nhìn chăm chú vào hiệp thương hai bên, Phạm Ninh cuối cùng cũng đồng ý giao ra hai khối buôn bán chính phủ Côn Châu và Nhật Bản, trên mặt Cao Thao Thao lộ ra vẻ mỉm cười, nàng ba lượt trợ giúp Phạm Ninh mở rộng quân quyền, nhưng ba lần đều bị Tri Chính Đường đưa trở về, bây giờ Phạm Ninh đã chấp nhận thỏa hiệp rồi, cùng với Tri Chính Đường đạt thành trao đổi, điều này chợt làm giảm bớt áp lực cho nàng.
Nàng nhìn nhi tử Triệu Húc của mình còn có chút mờ mịt, liền cười nói khẽ với y:
- Giỏi về thỏa hiệp, Phạm kinh lược sứ có thể đảm đương trọng dụng rồi.
Triệu Húc giờ mới hiểu được, vì để đạt thành điều thứ tư, Phạm Ninh chủ động nhường quyền, đây là kết quả hiệp thương của riêng hắn và Tri Chính Đường.
Phạm Ninh lập tức đứng lên nói:
- Vầ việc hải tặc Nam Dương hung hăng ngang ngược, đã làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc buôn bán của Nam Dương, căn cứ theo tình báo của quân đội ở Tân Cảng, căn cứ của những hải tặc này ở trong vùng duyên hải của một đảo nhỏ nước Tam Phật Tề, mỗi lần thuyền của quân chúng ta truy kích đến gần ổ của bọn chúng, thủy quân của Tam Phật Tề đều ra chặn lại, không cho chúng ta tiếp tục đi về phía trước, công khai che chở hải tặc, chúng ta cũng biết, những hải tặc này hoặc là cấu kết với nước Tam Phật Tề, hoặc là do chính nước Tam Phật Tề phái người giả dạng, mục đích là tiến công đánh vào việc buôn bán của Tân Cảng, chúng ta không thể trơ mắt nhìn việc buôn bán của Nam Dương bị hủy diệt, nhất định phải áp dụng biện pháp mạnh mẽ và cứng rắn chống lại bọn hải tặc, thậm chí không tiếc việc phát sinh xung đột với nước Tam Phật Tề.
Hàn Kỳ hỏi:
- Thực lực của quân đội nước Tam Phật Tề như thế nào?
Phạm Ninh không chút hoang mang nói:
- Nước Tam Phật Tề xưng có hai trăm ngàn binh sĩ, căn cứ vào tình báo chúng ta có được, binh lực thực tế của họ ở mức tám vạn quân, mặt khác còn có một trăm ngàn quân dự bị, trang bị kém, chủ yếu dựa vào việc mua áo giáp từ phương Tây, binh khí là giáo, không có kỵ binh, binh lính đại đa số là thấp bé gầy, sức chiến đấu thấp hơn quân đội Đại Tống, thủy quân của bọn họ khá là mạnh, có hơn ba trăm thuyền chiến, thủy quân có hai, ba vạn người, ở địa khu Nam Dương thì rất hùng mạnh, nhưng so với quân Tống, bọn họ yếu thế một cách rõ ràng.
Phú Bật lại hỏi:
- Ngươi dự định dùng bao nhiêu quân?
Phạm Ninh khẽ khom người nói:
- Trước mắt tổng binh lực của phủ Kinh lược sứ hải ngoại là ba vạn người, năm ngàn người đang ở Côn Châu, sau đó kéo dài từ đảo Lưu Ly đến phủ Lưu Cầu, đảo Lã Tống và Tân Cảng mỗi nơi đóng một ngàn quân, còn lại hai vạn quân tinh nhuệ ta vận dụng toàn bộ binh lực, chiến thuyền một trăm hai mươi chiếc, thuyền viên hai vạn năm ngàn người.
Văn Ngạn Bác hỏi:
- Vậy mục tiêu cuối cùng phải đạt được là gì?
Phạm Ninh tiếp tục nói:
- Chúng ta nhất định phải đạt được bốn mục đích, thứ nhất, tiêu diệt toàn bộ thủy quân Tam Phật Tề, bảo đảm rằng chỉ có thủy quân của chúng ta tồn tại trong địa khu Nam Dương, tiếp theo là vương quốc Tam Phật Tề phải tạ lỗi với Đại Tống, quốc vương cũng đưa hạt nhân cho kinh thành, thứ ba là tiêu diệt hải tặc, thứ tư, vương quốc Tam Phật Tề nhất định phải cắt đất bồi thường, tiền bồi thường chủ yếu là những tổn thất họ tạo thành, ta chủ trương trăm vạn lượng vàng, sau đó là các nơi, ta muốn bọn họ nhất định phải cắt nhường eo biển đối diện hai trăm dặm, ở nơi chúng ta thành lập Tân Cảng thứ hai cũng cử thủy quân đóng giữ.
…...
Sau đó ở bên trong Tri Chính Đường bỏ phiếu, phương án của Phạm Ninh được toàn bộ phiếu thông qua, Tri Chính Đường chính thức đồng ý đề nghị của Cao Thái hậu về việc phủ Kinh lược sứ mở rộng quyền dụng binh.
Phạm Ninh âm thầm thở dài, ai dám nói sau này đám văn nhân không trọng tiền bạc, nhất định phải đánh chết hắn, buổi sáng ngày hôm qua còn luôn miệng nói, lễ nghi xã giao không được xúc phạm hàng xóm yếu kém, toàn bộ phiếu chống lại quyền mở rộng của mình.
Mà sau giao dịch chiều buổi, tức là hôm nay, toàn bộ phiếu đều thông qua, nếu không nói cái gì mà "lễ nghi xã giao không xúc phạm hàng xóm yếu kém", tên gia hỏa này thật sự giống với thương nhân.
Đương nhiên Phạm Ninh cũng không đúng hoàn toàn, nhóm Tri Chính Đường và tướng quốc trở nên hám lợi như vậy cũng phải xem người, nếu không có gút mắc lợi ích gì, nói đạo lý một chút, nói chuyện lễ nghi xã giao cũng không phải là không thể được, nhưng ở trước mặt Phạm Ninh, nói những thứ đường hoàng này vốn không có ý nghĩa gì.
Trước mặt đồng tử chiêu tài Phạm Ninh, tranh giành lợi ích mới là thực tế nhất.