Phạm Ninh đã trầm mặc, mặc dù khi các xưởng lớn xuất hiện ở Đại Tống có rất nhiều xưởng nhỏ đều phải phá sản đóng cửa, nhưng việc này cũng không có cách nào khác, đây là điều tất nhiên khi xã hội tiến bộ, chỉ có xưởng lớn mới có thể cố gắng cải thiện kỹ thuật công nghệ, nghĩ đến việc dùng sức nước để đẩy guồng quay tơ lớn, máy dệt lớn, mới có thể làm cho số lượng lớn hàng hóa tràn ngập tại thị trường, thúc đẩy gia tăng dân số, thúc đẩy thương nhân đi tranh giành thị trường ở hải ngoại.
Xe ngựa lái vào huyện Trần Lưu, sở dĩ Chu Nguyên Phong lập viện nghiên cứu máy dệt ở Trần Lưu, nguyên nhân chủ yếu là huyện Trần Lưu có xưởng máy lớn nhất Đại Tống, cũng chính là xưởng sản xuất máy dệt, sản xuất xe tiêu diệt, máy kéo sợi, máy dệt hoa văn, máy dệt nghiêng, bàn đạp máy dệt, … vân vân.
Chu Nguyên Phong chỉ vào một tòa viện rộng lớn bị tường thành vây quanh ở nơi xa nói:
- Nơi đó chính là cơ phường Bảo Đức, xưởng sản xuất máy kéo sợi lớn nhất Đại Tống, ông chủ tên là Lý Bảo Đức, có tiếng là đại thương nhân, rất giỏi về đầu máy, những năm đầu có quan hệ thân thiết với Lã Di Giản, sau đó lại ôm đùi của Trương Nghiêu Tá, bây giờ rất thân với Hàn gia, chính gã cũng mở xưởng dệt gồm ba ngàn máy dệt, một chiếc xe dệt xe ra mười sợi cùng một lúc là do chính gã tạo ra, nhưng vẫn không sánh bằng guồng quay tơ lớn chạy bằng sức nước của Sài gia.
- Viện nghiên cứu của tam tổ phụ, chính là moi thợ thủ công từ bên trong sao?
- Nói gì tới việc moi thợ thủ công, đều là những người già yếu, làm không nổi việc, tuy rằng bọn họ không lao động nổi ở cường độ cao, nhưng kinh nghiệm phong phú, vừa lúc thích hợp nghiên cứu, máy nghiền bông vải và xe trộn được tạo ra từ những kinh nghiệm của Đam Châu mà bọn họ tiếp thu được.
Bọn họ đi tới một viện lớn ở thành nam, tòa viện này chiếm ít nhất mười mẫu, ngày thường cửa lớn đóng chặt, có vẻ khá thần bí, nơi này chính là viện nghiên cứu máy kéo sợi do Chu Nguyên Phong thành lập.
Bọn họ từ cửa sau đi vào đại viện, chỉ thấy bên trong phân ra mười mấy cái viện nhỏ, mỗi một tiểu viện đều có người đang bận rộn, đoán chừng toàn bộ đại viện có hơn một trăm người.
Môt gã đại quản sự đặc biệt tới đón tiếp đông chủ, lại hành lễ với Phạm Ninh, Phạm Ninh cười nói:
- Trước tiên phải đi xem máy dệt mộc miên của các ngươi.
- Xin mời đi theo tôi!
Đại quản sự dẫn bọn họ tới trong một viện tử khá lớn, Phạm Ninh liếc mắt một cái liền thấy máy nghiền bông, máy nghiền bông chủ yếu là công cụ tách hạt miên và bông, chính là hai cây côn gỗ cùng chuyển động, mộc miên bị đè ép trong khe hở, sợi bông rơi xuống, hạt bông bị giữ lại ở trên, bị cái rãnh trên côn gỗ mang đi.
Mộc miên và bông đều giống nhau, đều có hạt miên, rất khó tách, triệu gánh mộc miên mà phủ Lưu Cầu và phủ Lã Tống đưa tới đều mang hạt cả, cần người tách ra, cường độ lao động rất lớn, tiền nhân công cũng nằm trong đó, làm cho giá bông không giảm, hơn nữa tơ sợi mộc miên khá ngắn, rất khó lắc thành sợi bằng máy, chỉ có thể dùng tay tạo thành sợi, sau đó lại thêm một bước lắc thành sợi nhỏ nữa.
Cái này cần xe trộn, lấy mộc miên đã được lột đè thành bánh mộc miên rồi lại quấy cho rời rạc ra, nhưng như vậy vẫn chưa được, Phạm Ninh đã thấy được đại sát khí của đời sau được lưu giữ lại: bông cung, dùng đạn bông lấy sợi bắn ra, như vậy khiến cho sợi bông càng dài ra, rất dễ để tiếp tục làm thành sợi bông dài, cũng là sợi bông xoắn.
Lại lợi dụng máy lắc đem sợi bông xoắn lắc thành từng sợi dây nhỏ, dây nhỏ và dây thô khác nhau ở sự tinh tế trong lúc lắc sợi.
Đại quản sự cười giới thiệu:
- Vải bố mộc miên đã làm thành công, nhưng đông chủ yêu cầu muốn làm tốt hơn nữa, chúng tôi định dùng côn đồng thay cho côn gỗ tách bông, sau đó thêm một bước cân nhắc dùng lực nước đẩy để tách miên, quấy miên và kéo miên không cần nhân công nữa, chỉ cần một người để mộc miên vào bên trong là được rồi.
Phạm Ninh cực kì hứng thú hỏi:
- Cho ta xem guồng quay tơ lớn chạy bằng sức nước ở đâu?
Mặc dù guồng quay tơ lớn là do Sài gia phát minh ra, nhưng rất nhiều xưởng đều phỏng chế theo thành công, viện nghiên cứu của Chu Nguyên Phong cũng không ngoại lệ.
Đại quản sự dẫn bọn họ đi vào bên trong phía sau một căn phòng lớn, chuyển động bằng sức nước nhất định phải sát núi hoặc gần sông, phải có chênh lệch, sau lưng bọn họ có một con sông nhỏ, bọn họ liền dẫn một dòng nước từ trong con sông nhỏ xuyên qua sân, cuối cùng chảy vào hồ Trần Lưu.
Dòng nước này bị bọn họ làm cho chênh lệch, hình thành dòng suối chảy róc rách, đẩy một guồng nước thẳng lớn, guồng nước chuyển động, lại đi qua cán khiến máy xe sợi chuyển động liên tục, ở trên có mấy mươi con suốt cùng chuyển động, một nữ công khéo tay đang không ngừng nối sợi tơ, công việc của nàng chỉ có một, nối sợi tơ bị đứt lại với nhau.
Đại quản sự giới thiệu:
- Dùng lực nước giã gạo, mài bề mặt đã có từ thời nhà Đường, quan trọng là Sài gia nghĩ tới việc lợi dụng cán liên động dùng trên máy dệt, như vậy sẽ đem sức nước chuyển thành lực thúc đẩy của guồng quay tơ, tôi cảm thấy đây mới là điểm quan trọng.
Phạm Ninh lập tức nghĩ tới phát minh máy hơi nước, thật ra cũng giống như vậy, hơi nước liên tục thúc đẩy pít-tông chuyển động, sau đó pít-tông lại liên tục thúc đẩy cán chuyển động, làm cho trục bánh đà chuyển động, xe lửa, thuyền hơi nước cứ theo đó mà được phát minh ra.
Đương nhiên, mình không phải là thợ thủ công, chi tiết xử lý như thế nào hắn không thể nào tưởng tượng được, nhưng có những người tài trí thông minh cực phú này, thêm kỹ thuật thuần thục của thợ thủ công, vậy có cái gì mà không làm được?
Trong lòng Phạm Ninh có chút kích động, tạm thời hắn không quan tâm những cái khác, bây giờ hắn chỉ quan tâm làm sao giải quyết vấn đề động lực của thuyền biển lớn, nếu máy hơi nước được phát minh ra, vậy một cuộc cách mạng công nghiệp sẽ xuất hiện với một trăm hai mươi triệu người dân của Đại Tống.
(Chú thích: Lợi dụng sức nước để làm cho guồng quay tơ chuyển động là phát minh ở hậu kỳ Nam Tống, nguyên lí cán chuyển động liên tục cũng xuất hiện ở triều Tống)
Lúc này, một số thợ thủ công lâu năm thở dài nói:
- Vấn đề lớn nhất của việc sử dụng sức nước đẩy là bị hạn chế địa hình, nhất định phải tìm được nơi có dòng nước chảy, rất bất tiện, hiện tại tất cả các xưởng đều đang rất cực khổ tìm kiếm nguồn lực mới, có người nhắc tới việc lợi dụng sức gió, giống như tàu buồm, có người nói dùng sức súc vật kéo, dùng lừa kéo đĩa quay, còn có người nghĩ tới dùng đèn phi ngựa, tại sao đèn phi ngựa có thể quay được, có thể dùng phương pháp của đèn phi ngựa để khiến cho guồng nước tự chuyển động hay không? Vì thế mà Sài gia còn treo giải thưởng một ngàn quan tiền, thưởng cho thợ thủ công có biện pháp lợi dụng đèn phi ngựa giải quyết chuyển lực.
Phạm Ninh cảm thán trong lòng, trí tuệ của nhân dân quả nhiên vô cực, đã nghĩ tới sức gió, lại còn nghĩ tới đèn phi ngựa, đèn phi ngự thật ra là dùng không khí nóng thúc đẩy, cách hơi nước chỉ có nửa bước, tin rằng không cần bản thân nói ra, trong tương lai không xa, sẽ có thợ thủ công phát hiện ra khả năng của hơi nước.