Quan trọng là có xưởng lớn, vốn đã có đọng lực phát minh kỹ thuật mới, đã có cơ chế và nền tảng phát minh, được thúc đẩy bởi vốn và trí tuệ của thợ thủ công, phát minh gì cũng có thể làm ra, súng cũng như vậy, cho nên trong lịch sử, triều Tống là triều đại có khoảng cách gần nhất đối với chủ nghĩa tư bản, nếu như không có ngoại tộc xâm lấn cắt ngang, triều Tống trong tương lai hiển nhiên sẽ là một thế giới không thể tưởng tượng được.
Phạm Ninh đã không kìm nén được sự kích động trong lòng nữa, nói với Chu Nguyên Phong:
- Cháu trên đường từ hải ngoại trở về, lúc đang nói chuyện phiếm với đám thủy thủ, có một thủy thủ đã nghĩ tới một phương pháp tuyệt diệu.
Tinh thần mọi người rung lên, cùng nhìn về phía Phạm Ninh, Chu Nguyên Phong vội vàng nói:
- Cháu mau nói, là biện pháp tốt nào?
Phạm Ninh bảo đại quản sự đem tất cả thợ thủ công tập hợp lại, mọi người nghe nói Tiều Phạm tướng công có biện pháp tốt, liền cùng nhau nhìn về phía hắn.
Phạm Ninh không chút hoang mang nói:
- Biện pháp tuyệt diệu mà ta nói chính là lợi dụng hơi nước!
Tất cả mọi người đồng thanh hỏi:
- Làm sao lợi dụng hơi nước?
- Nguyên lý rất đơn giản, khi chúng ta nấu nước, hơi nước không ngừng thúc đẩy nắp trà chuyển động lên trên, hẳn là tất cả mọi người đều có ấn tượng?
Một gã thợ thủ công phản ứng cực nhanh, vội vàng nói:
- Ý của Tiểu Phạm tướng công là, làm một cái nắpấm trà lớn, hơi nước đẩy nắpấm trà, giống như sức nước không ngừng đẩy guồng nước.
Phạm Ninh gật đầu cười nói:
- Đúng là ý này, chỉ có điều là nắp ấm trà không cần làm quá lớn, chỉ cần có đủ hơi nước là được, làm một cái thùng sắt lớn giống ấm trà, bên trong đựng đầy nước, dùng than đá đốt liên tục, nước bắt đầu sôi trào, sau đó ở trên miệng của thùng sắt có một cái pít-tông đồng, một đầu khác của pít-tông đồng dùng đồng hoặc sắt chế thành cán liên động, hơi nước liên tục thúc đẩy pít-tông lớn chuyển động trước sau, như vậy nguồn lực không phải có rồi sao?
Tất cả thợ thủ công đều kích động đứng lên, bọn họ đều là những người có tay nghề giỏi, cái họ thiếu chính là điểm mấu chốt, Phạm Ninh đem lực của hơi nước nói cho mọi người biết, tất cả mọi người đều bừng tỉnh hiểu ra.
Phạm Ninh lập tức tuyên bố:
- Ta và Chu viên ngoại mỗi người đưa ra mười quan tiền, như một quỹ khen thưởng, bây giờ treo giải thưởng ba loại, đầu tiên là lò hơi nước, thứ hai là cán pít-tông chuyển động liên tục ở bên trong, thứ ba là cán liên động kéo trục máy dệt chuyển động, chỉ cần làm ra bất cứ loại nào, đều thưởng cho ba trăm quan tiền, thợ thủ công làm đươc tốt nhất, thưởng cho một ngàn quan tiền, nếu ngươi đủ thông minh, có thể lấy được tiền thưởng cao nhất là ba nghìn quan tiền.
- Ta đề nghị mọi người tự thành lập tổ đội, vài người cùng nhau nghiên cứu, thời gian là một tháng, nhưng ta nhắc nhở mọi người, phải dùng sắt làm vách lò hơi nước, phòng đốt tốt nhất vẫn là làm bằng gạch chịu lửa tốt, hơn nữa nhất định phải dày, nếu không sẽ nổ tung.
- Nhưng chúng ta không có nhiều nguyên liệu như vậy, cần sắt hoặc là đồng.
Chu Nguyên Phong chậm rãi nói:
- Tất cả nguyên liệu do ta cung cấp, thưởng cho gấp đôi, nhưng có một chuyện, bất cứ kẻ nào cũng không được tiết lộ chuyện này ra ngoài, ta không phải nói là ta sẽ một mình sử dụng nó trong tương lai, ta là nói, nhất định phải do chúng ta phát minh thành công, không thể để cho Sài gia giành trước.
Trong lòng Chu Nguyên Phong hiểu rõ, nếu hắn phát minh ra máy hơi nước thành công, như vậy sắp tới hắn sẽ được phong thành quận công, hôm nay hắn phải bắt chặt Phạm Ninh, hắn có một loại trực giác mãnh liệt, khẳng định là Phạm Ninh sớm đã cân nhắc rõ ràng cái máy hơi nước này, nhất định phải khiến hắn vẽ bản vẽ ra.
Không chịu được Chu Nguyên Phông cứ khẩn cầu mãi, Phạm Ninh chỉ đành đơn giản vẽ ra một bức nguyên lý của máy hơi nước, bức cán liên động và bức trục bánh đà, nguyên lý trục bánh đà cũng rất đơn giả, một bánh xe có hình lục giác, ở trên có một cái cán chuyển động liên tục, khi pittông chyuển động qua lại kéo bánh xe chuyển động theo, trục cũng quay theo, tất cả các vật liệu đều được làm bằng đồng, đây cũng là nguyên lý chuyển động của xe lửa.
Phạm Ninh cũng đưa ra điều kiện, một khi máy hơi nước được làm ra, lập tức giao cho Chu Hiếu Lâm, để hắn tiến hành thí nghiệm trên thuyền, dùng lực hơi nước thay thế cho sức người.
Đồng thời ngay tại lúc Phạm Ninh mở máy hơi nước ở Trần Lưu, trong hoàng cung, Tào Thái hậu cũng đã tiếp kiến bào đệ Tào Dật, Tào Thái hậu cũng bất lực với người huynh đệ này, lúc còn trẻ thích đi phỏng đạo cầu tiên, bây giờ đã bốn mươi lăm tuổi, nhưng tâm tư vẫn như trước không bình tĩnh được, cũng không chịu đặt chân vào quan trường, nếu hắn đồng ý vào làm quan, thì bản thân cũng đã không thế cô lực kiệt như hôm nay.
Tuy rằng thế lực của Tào gia trong quân đội rất lớn, nhưng ở trên quan văn lại không có lấy một người, chỉ có duy nhất một Tào Thi là Phò mã, Phò mã rất khó được làm quan lớn, hiển niên Tào Dật là ứng cử viên lớn nhất, nhưng hắn trước sau vẫn không chịu làm quan, khiến Tào Thái hậu vô cùng thất vọng.
Tào Thái hậu thản nhiên hỏi:
- Nghe nói trong khoảng thời gian này đệ đang làm báo?
Tào Dật gật đầu:
- Đệ chỉ hỗ trợ tạm thời, qua một thời gian ngắn nữa sẽ để Lạc Đình thay thế.
Lạc Đình là con rể của Tào gia, tài văn chương rất cao, vì bệnh nặng nên từ quan, không lấu sau hắn sẽ tiếp nhận hai tòa soạn báo.
Tào Thái hậu lập tức có chút không vui hỏi:
- Vậy đệ làm cái gì?
- Đệ muốn đi ra ngoài, đi theo Phạm Ninh đến đại lục mới, đệ đã hướng đến nơi đó từ lâu rồi.
- Ngươi
Trong lòng Tào Thái hậu buồn bực, lại không có cách nào với hắn, đã đến trung niên rồi, cuối cùng vẫn không có nghề nghiệp chính.
- Ngươi tới gặp ta là để nói chuyện này à?
- Cũng không phải, Lục thúc hy vọng Tào gia có thể tham gia vào việc mua đảo, đã có ý này từ ba năm trước, hy vọng triều đình có thể sớm ngày định ra quy tắc.
Tào Thái hậu lạnh lùng hỏi:
- Tại sao Tào gia muốn mua đảo?
- Đây là ý định thống nhất của cả gia tộc Tào gia, không riêng gì Tào gia, Cao gia, Phan gia, Thạch gia, Lý gia, Quách gia đều có ý định mua đảo, tất cả mọi người đều hy vọng gia tộc có một nơi đứng vững ở hải ngoại.
Tào Thái hậu trầm mặc chốc lát nói:
- Chuyện này ta biết rồi, đệ còn chuyện gì nữa không?
- Đệ không còn chuyện gì nữa.
Tào Thái hậu nhìn hắn một cái:
- Lần trước ta bảo đệ đưa một phong thư cho Lục thúc, người không có trả lời sao?
Tào Dật lắc đầu:
- Người không có nói cho đệ biết!
- Cũng được! Vậy đệ nói cho người biết, ta hy vọng Phạm Tào liên hôn, việc này quan hệ trọng đại, xin người nhất định phải nghĩ chu toàn.
Tào Dật ngây cả người, sau một lúc lâu hỏi:
- Phạm này là chỉ người nào?
Tào Thái hậu hừ một tiếng:
- Ngoại trừ Phạm Ninh, thì còn ai vào đây nữa?
- Nhưng hắn đã cưới vợ nhiều năm rồi, Tào gia sớm đã không có cơ hội.
- Nếu hắn đã có hai vợ, vậy tại sao không thể có ba vợ ?