Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 875 - Chương 872

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 872
 

Mọi người lại uống một ly, Phạm Thuần Nhân liếc liếc Đổng Khôn một cái, nói:

- Nghe nói sang năm huyện Trần Lưu chuẩn bị thực hiện Thanh Miêu Pháp và Bảo Giáp Pháp, Đổng hiền đệ rất sùng bái Vương Thị lang phải không?

Vương Thị lang chính là Vương An Thạch, hắn đã được điều đi nhận chức Lễ Bộ Thị lang, hắn có được sự ủng hộ của thiên tử Triệu Húc, Đồng thái hậu cũng tán thành hắn thực hiện nghi thức Thanh Miêu Pháp và Bảo Giáp Pháp ở mười huyện, huyện Trần Lưu là huyện ghi danh đầu tiên.

Đổng Khôn cười cười nói:

- Chúng đệ đều muốn làm nên một phen sự nghiệp, cải cách chính trị cũng cần dũng khí, nếu Vương Thị lang có cái dũng khí này, tại sao chúng đệ không theo chứ?

Phạm Thuần Nhân uống rượu chậm rãi nói:

- Cải cách chính trị có lợi đối với nhân dân không? Nếu như là cướp của dân cho vào ngân khố quốc gia, ta thấy cái loại cải cách này không thay đổi cũng thôi đi!

Đổng Khôn biến sắc, hắn vừa muốn mở miệng, từ cửa bỗng truyền tới một âm thanh lạnh lùng:

- Ai nói cải cách chính trị của ta là cướp của dân?

Phạm Ninh ngẩn ra, tại sao Vương An Thạch cũng ở đây?

Chỉ thấy Vương An Thạch bưng chén rượu đi vào, vừa rồi hắn gặp Đổng Khôn, biết được hắn là tri huyện của huyện Trần Lưu, liền muốn lại đây nói chuyện một chút, không ngờ vừa đúng lúc nghe được Phạm Thuần Nhân nói Bảo Giáp Pháp và Tân Miêu Pháp là giành lợi ích của dân, quả thật làm hắn tức giận vô cùng.

Quan hệ giữa Vương An Thạch và Phạm Thuần Nhân rất gay go, lúc trước hắn thi hành Bảo Giáp Pháp ở phủ Ứng Thiên, bị Phạm Thuần Nhân buộc tội, khiến hắn rơi vào thế bị động, mặc dù Vương An Thạch sùng bái Phạm Thuần Nhân là con trai của Phạm Trọng Yêm, nhưng cũng không thay đổi được sự đối lập về quan niệm chính trị của hai người.

Vương An Thạch đi vào, thấy Phạm Ninh, hắn hơi sửng sốt, khẽ cười nói:

- Hóa ra Tiểu Phạm tướng công cũng ở đây!

Phạm Ninh đứng dậy cười nói:

- Giới Phủ huynh, đã lâu không gặp!

Vì Phạm Ninh cũng có mặt ở đây, Vương An Thạch sẽ không trở mặt với Phạm Thuần Nhân, hắn cũng không để ý tới Phạm Thuần Nhân, đi đến trước măt Phạm Ninh cười nói:

- Ta đã thấy bản phỏng vấn hiền đệ, giải thích rất sâu sắc, ta củng cho rằng, vùng đất rộng lớn như vậy, nếu Đại Tống không lấy, tất nhiên sẽ bị con cháu oán giận, không biết khi nào thì hiền đệ sẽ đem bản đồ hải ngoại cho ta xem?

- Ngày mốt báo chí sẽ khắc in ra, đến lúc đó Giới Phủ huynh sẽ thấy được đất đai hải ngoại mênh mông cỡ nào, ẩn chứa vô số tài nguyên.

- Vậy ta phải rửa mắt chờ đợi!

Vương An Thạch và Phạm Ninh uống vào một chén rượu, nhìn Phạm Thuần Nhân một cái thật sâu, xoay người đi ra ngoài.

Từ đầu đến cuối Phạm Thuần Nhân không có để ý đến Vương An Thạch, lúc này, tất cả mọi người đều cảm giác được bầu không khí quá không ổn, qua loa uống vào mấy chén, Đồng Khôn và Lận Hoằng liền cáo từ.

Đổng Khôn rõ ràng là muốn dựa vào Vương An Thạch, lúc này bị Vương An Thạch nhìn thấy y và Phạm Ninh ở cùng nhau, thật sự không ổn, y cũng không cố cầu Phạm Ninh giúp đỡ, y chỉ muốn đi tìm Vương An Thạch giải thích một chút, cho nên y lôi kéo Lận Hoằng cáo lui sớm.

Lại uống vào mấy chén rượu, Lục Hữu Vi và Đoạn Du cũng cáo từ rời đi, hẹn hôm nào cùng Phạm Ninh tụ hợp tiếp.

Trong phòng chỉ còn lại có hai người Phạm Ninh và Phạm Thuần Nhân, Phạm Thuần Nhân áy náy nói:

- Ta làm phiền mọi người hội tụ rồi.

- Không có đâu, buổi tối con còn phải chuẩn bị ứng đối, kết thúc sớm một chút rất vừa ý con.

Phạm Thuần Nhân thở nhẹ một cái:

- Nói thật, ta không tán thành Thanh Miêu Pháp và Bảo Giáp Pháp của Vương An Thạch làm ra, để phú hộ bảo đảm cho hộ nghèo, nếu tiếp tục mở rộng, vậy phú hộ trong thiên hạ hết rồi, vậy không phải là đoạt lấy tài sản của dân sao?

Phạm Ninh lắc đầu nói:

- Cho dù là chiếm của dân, trong ngân khố quốc gia cũng chỉ chiếm một hai phần mười, phần lớn đều rơi vào túi tiền của quan viên địa phương, cho nên cải cách chính trị của Vương An Thạch, triều đình phản đối, quan viên địa phương lại hoan nghênh, nguyên nhân chính là ở đây!

Phạm Thuần Nhân cầm chén rượu uống thật mạnh, nghiêm nghị nói:

- Bất luận thế nào, ta cũng kiến quyết phản đối cải cách chính trị, cho dù là đánh mất chức quan này, ta cũng tuyệt không thỏa hiệp!

Phạm Ninh ngồi xe ngựa quay trở về Chu phủ, đối với chuyện Vương An Thạch muốn cải cách chính trị hắn không có để trong lòng, trên thực tế, không có nguy cơ xã hội thúc đẩy cải cách chính trị của Vương An Thạch, tài chính triều đình liên tục nhiều năm phong phú, thôn tính đất đai được xoa dịu đi, cuộc sống của nhân dân được nâng cao, hoặc là nói cơ sở của cải cách chính trị đã không tồn tại, lúc này Vương An Thạch có muốn cải cách chính trị mạnh hơn nữa, tất nhiên sẽ dẫn tới sự phản đối của toàn bộ triều đình, cho dù là Triệu Húc cũng gánh vác không nổi áp lực như vậy.

Lúc này, Phạm Ninh nghĩ đến máy hơi nước của hắn nhiều hơn, nếu nhóm thợ tay nghê giỏi của Đại Tống có thể làm ra nó, như vậy xã hội Đại Tống sẽ phát sinh sự thay đổi sâu sắc.

Tuy nhiên Phạm Ninh cũng biết, cho dù có tạo ra được máy hơi nước mà mình muốn, cũng phải hao tốn nhiều thời gian để cải tiến, như giải quyết vấn đề bay hơi, cung cấp hơi nước sử dụng hiệu suất vân vân.

Còn có một vấn đề quan trọng hơn, đó là sắt thô ở Đại Tống quá ít, một là quặng sắt quá ít, sản lượng sắt thấp, tiếp theo là chất lượng sắt kém, tuy rằng phát hiện ra rất nhiều mỏ sắt ở Lã Tống, nhưng vẫn còn hơi nhỏ.

Lúc này Phạm Ninh nghĩ tới quặng sắt châu Úc, đó mới là thiên hạ của quặng sắt lớn, chất lượng cao, trữ lượng lớn, dễ dàng khai thác, nếu quặng sắt của tân đại lục có thể đào ra được, so với vàng bạc thì đây chiến lược tài nguyên còn quý hơn vàng bạc càng làm giàu cho quốc gia.

Tuy nhiên trước đó, chỉ có thể khiến cho triều đình tăng sản lượng sắt thô, ít nhất phải bảo đảm đủ để có thể làm ra thuyền hơi nước mà mình cần.

Lúc này, Phạm Ninh lại nghĩ tới cách đẩy mạnh thuyền lớn, trước mắt thuyền biển triều Tống chỉ có thể dùng cách bánh xe, nhưng khuyết điểm của bánh xe cũng rất lớn, chính là tốc độ quá chậm, máy hơi nước chỉ có thể thay đổi động lực của con thuyền, để một con thuyền lớn không cần nhiều người như vậy, nhưng nếu thuyền tốc độ thuyền không thể nhanh lên, đi tân đại lục một chuyến, thời gian đi về cũng phải mất nửa năm, vậy cũng rất khó tính.

Nhưng nếu dùng cánh quạt đẩy mạnh, tốc độ có được nâng cao lên hay không?

Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, Phạm Ninh liền lên triều rồi, hôm nay hắn đã tham gia triều hội.

Nội dung triều hội hôm nay là giảm bớt cung nữ, thật ra cũng rất bình thường, vua nào thần nấy, thiên tử một triều cũng giống cung nữ một triều.

Điểm này, triều Tống làm tốt hơn so với triểu Đường, sẽ thả cung nữ định kỳ, để cho phần lớn cung nữ trẻ tuổi có thể về quê kịp lúc lập gia đình.

Rất ít xuất hiện cảnh tượng "Cung nữ đầu bạc, rảnh nói Huyền Tông".

Cuối cùng do Tào Thái hậu phê chuẩn, giảm bốn trăm ba mươi ba cung nữ, đều thả về quê.

Bình Luận (0)
Comment