Phạm Ninh thậm chí ngay cả cơm tối cũng không ăn, muốn vào hoàng cung ngay lập tức, nhưng đi được hơn mười bước, hắn lại dừng bước, chuyện này hắn thật sự không thể gấp gáp được, phải thận trọng, để suy nghĩ làm rõ rồi hãy nói sau.
Nghĩ đến đây, hắn lại chuyển hướng quay trở về Chu phủ.
Đêm đến, Phạm Ninh khoanh tay ở trong sân đi qua đi lại, hắn vẫn còn đang suy nghĩ về việc Tào gia cầu hôn.
Đây đương nhiên là một cuộc hôn nhân chính trị, không thể nghi ngờ, hắn ngay cả con gái của Tào Dật hình dáng thế nào, bao nhiêu tuổi, chưa từng kết hôn hay đang ở góa cũng đều không biết, bảo hắn phải cảm thấy thế nào đây?
Phạm Ninh rất rõ trong lòng, nếu hắn cưới con gái của Tào gia làm vợ ba, đối với hai nhà Phạm Chu đều có lợi, có nghĩa là hai nhà bọn họ được quân đội che chở, nhưng Tào gia đối với hắn cũng có yêu cầu, ở Côn Châu, Tào, Cao hai nhà là vì cầu cho được nhiều tiền của, hiện tại Tào gia muốn cầu cái gì?
Muốn tìm một hòn đảo có tài nguyên tốt nhất, muốn đạt được tài nguyên hàng hải của Phạm Gia đang nắm giữ, cũng đều có thể.
Nhưng Phạm Ninh càng quan tâm là, Tào Thái hậu vì sao muốn cùng mình kết thông gia?
Tào Thái hậu không có con, con cháu duy nhất chính thống của bà ta chính là con của hai anh trai, gả con gái của Tào Dật cho mình chẳng khác nào gả con gái của chính bà ấy cho mình?
Thật ra Phạm Ninh đã mơ hồ đoán được, Tào Thái hậu muốn cùng mình kết thông gia, nguyên nhân căn bản vẫn là vì Cao Thao Thao.
Thủ đoạn của Tào Thái hậu được làm rất sạch sẽ, bí mật, chỉ sợ trừ mình ra, chỉ sợ không có ai biết nguyên nhân chính dẫn đến cái chết của Cao Thao Thao.
Tào Thái hậu cũng hiểu rõ điều này, bà ta muốn bảo vệ Tào gia, bảo vệ danh tiếng của mình sau khi chết, hoặc giết mình đi hiển nhiên cũng không chắn được miệng của mình, hoặc là dùng hình thức quan hệ thông gia kết hợp lợi ích của hai nhà Phạm Tào chặt chẽ với nhau, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, như vậy mới là cách tốt nhất bịt miệng của mình.
Đối với suy nghĩ này của Tào Thái hậu, Phạm Ninh cũng không bất mãn, mấu chốt là, bản thân muốn đạt được gì từ cuộc hôn nhân này.
Phạm Ninh chợt nghĩ tới một lợi thế quan trọng nhất, đây cũng là một cơ hội.
Lúc này, Phạm Ninh có cảm giác, vừa quay đầu lại, đã thấy Chu Nguyên Phong đứng ở cửa sân, hắn vội vàng cúi mình hành lễ:
- Tam tổ phụ trở về lúc nào?
Chu Nguyên Phong ngày hôm qua và ngày hôm nay đều ở lại huyện Trần Lưu, vừa mới trở về, ông ấy tỏ ra có chút mệt mỏi, vốn định đi nghỉ ngơi, nhưng con gái ông Chu Khiết nói chuyện Tào gia muốn cùng Phạm Ninh kết thông gia, Chu Nguyên Phong không thể chờ đợi thêm nữa, lập tức đến tìm Phạm Ninh.
Chu Nguyên Phong cười và nói:
- Ta vừa mới về, máy chạy bằng hơi nước cháu nói, ý tưởng mặc dù tốt, nhưng làm ra thật không dễ dàng, cần phải thử nghiệm, còn phải không ngừng hoàn thiện, tất cả mọi người đều nhất trí cho rằng, ít nhất cần thời gian một năm mới có thể làm ra.
- Chuyện này không vội, mặt khác, vẫn còn có một thứ muốn mời tam tổ phụ làm thí nghiệm.
- Cái gì?
Phạm Ninh từ trong phòng lấy ra một chong chóng tre của trẻ con, cười nói:
- Cháu muốn lắp cái này ở trên thuyền.
- Chong chóng tre ý nghĩa là gì?
Phạm Ninh nhẹ nhàng xoay hai tay, chong chóng tre lập tức bay lên, Phạm Ninh một lần nữa nắm lấy chong chóng tre, cười nói:
- Nếu dùng chong chóng tre thay thế mái chèo, lắp ở đuôi thuyền, dùng tấm ván dậm khởi động, nó sẽ chuyển động ở đuôi thuyền, có thể đẩy con thuyền đi về phía trước.
- Như thế thì có khả năng, hai ngày nữa ta lại đi huyện Trần Lưu để cho bọn họ thử nghiệm thử xem, cứ dựa theo hình dáng chong chóng tre mà làm sao?
Phạm Ninh lấy ra một bức tranh đưa cho Chu Nguyên Phong:
- Chong chóng tre chỉ là nguyên lý cơ bản, trên thực tế là dựa theo bản vẽ để tạo ra, làm ra ba lá.
- Ta hiểu rồi!
Chu Nguyên Phong cất bản đồ giấy xong, ông lại nói:
- Ta đã nghe nói về sự việc của Tào Gia rồi.
Phạm Ninh gật đầu:
- Tam tổ phụ thấy thế nào?
- Ta cảm thấy đây là chuyện tốt, nhưng ta không hiểu rõ, Tào gia muốn đạt được cái gì từ việc kết thông gia?
Chu Nguyên Phong dẫu sao cũng là một thương nhân lớn, ông cân nhắc nhiều hơn về mặt lợi ích.
- Tào gia có lẽ là muốn có một hải đảo tốt hơn, bọn họ đối với cháu đúng là có chỗ cầu xin.
- Vậy bản thân cháu thì sao?
Chu Nguyên Phong lại hỏi:
- Bản thân cháu có bằng lòng không?
Phạm Ninh lắc đầu:
- Cháu không biết! Con gái Tào Gia hình dáng như thế nào, bao nhiêu tuổi, cháu hoàn toàn không biết gì cả, hơn nữa chuyện này còn phải nói trước với Bội nhi.
- Phía Bội nhi ta đã gửi chim bồ câu đưa tin nói cho con bé biết rồi.
Tiếng nói của Chu Khiết truyền đến cửa sân, chỉ thấy nàng từ bên ngoài đi tới, cười nói:
- Con gái của Tào Gia này là con gái thứ ba của Tào Dật, tên là Tào Tú, năm nay mới mười bảy, vẻ ngoài xinh đẹp đoan trang, nếu không phải vì quan hệ vai vế thứ bậc, nàng vốn sẽ vào cung làm hoàng hậu, Tào Thái hậu lại gả nàng cho cháu, A Ninh, Thái hậu không phải coi trọng cháu bình thường à nha!
Phạm Ninh im lặng một chút rồi nói:
- Ngày mai cháu phải vào cung nói chuyện với Tào Thái Hậu, cuộc hôn nhân này là Tào Gia tìm đến cháu, nhất định phải có điều kiện.
Sáng ngày hôm sau, Phạm Ninh cầu kiến Tào Thái hậu, Tào Thái hậu lệnh cho người đưa Phạm Ninh đến Từ An điện.
- Thần Phạm Ninh bái kiến Thái hậu! - Phạm Ninh đi về phía trước khom người hành lễ.
Tào Thái hậu ngồi ở sau một bức màn trúc, bóng dáng như ẩn như hiện, giọng nói của bà vẫn dịu dàng như cũ:
- Phạm ái khanh miễn lễ, hãy ngồi đi!
- Tạ ơn Thái hậu!
Phạm Ninh ngồi ở trên một cái đôn thêu, Tào Thái hậu từ tốn hỏi:
- Phạm ái khanh dự định khi nào về Tuyền Châu?
- Qua hai ba ngày nữa, vi thần sẽ về Tuyền Châu.
- Vẫn muốn đi đại lục mới sao?
- Dự định mùa xuân sang năm ra biển, chuẩn bị đầy đủ sau đó đi vào tra xét toàn diện.
- Mùa xuân sang năm, sợ rằng rất nhiều người sẽ đi cùng khanh.
- Vi thần hiểu, có thể đi cùng, Tào quốc cữu cũng đã bàn với thần rồi.
- Tào quốc cữu?
Tào Thái hậu cười:
- Chỉ sợ khanh sắp phải sửa cách xưng hô đi!
Phạm Ninh im lặng một lát:
- Đây là quyết định của Thái hậu phải không?
- Khanh rất thông minh, nói chuyện với khanh thật không tốn sức mấy.
Tào Thái hậu xua tay:
- Tất cả lui đi!
Hai mươi mấy cung nữ và hoạn quan đều lui xuống, trong đại điện chỉ còn lại hai người Phạm Ninh và Tào Thái hậu.
Tào Thái hậu trầm mặc rất lâu nói:
- Thao Thao có một người cung nữ hầu cận tên là Ngưng Bích, sau khi Thao Thao bệnh mà mất, nàng cũng vừa hay kịp về chịu tang, nàng hiện tại sống ở một nơi bí mật, nàng biết được rất nhiều, ta dự định làm cho nàng im miệng hoàn toàn, điều kiện thì chỉ có một thôi, ngươi cưới Tào Tú làm hạ thê, ta không bắt ngươi bỏ Chu Bội, đây cũng đã là thành ý lớn nhất rồi.
Quả nhiên giống như mình nghĩ, Tào Thái hậu là muốn xóa sạch sẽ chuyện của Cao Thao Thao, xóa bỏ Cao Thao Thao cũng có nghĩa không khống chế được mình nữa, cho nên bà ta mới quyết định dùng cách trói buộc Phạm Ninh hắn bằng hôn nhân.