Một năm nay, thuyền chèo của quan phủ đều được huấn luyện theo đội với quy mô nhỏ, nhằm phòng khi cần phải đi xa.
Phạm Ninh sắp phải rước con gái nhà họ Tào về làm vợ rồi, tuy bề ngoài của Phạm Ninh có vẻ vẫn không động tĩnh gì, nhưng trong đâu đó vẫn có một vài chuyện nho nhỏ.
Mẫu thân của Phạm Ninh là Trương Tam Nương rất không hài lòng về cuộc hôn nhân vì lợi ích này của hai nhà Phạm Tào, bà vốn đã rất hài lòng với thực tại, gia đình hòa thuận, đầy đủ con cháu, bà sợ rằng con gái nhà họ Tào đến sẽ phá vỡ cảnh hòa thuận này của gia đình.
Vài lần trong lúc ăn cơm, bà đã ra mặt trách móc con trai chuyện đồng ý hôn sự này.
Ở một phương diện khác, bà cũng rất áy náy với hai nàng dâu, do đó không thể không tỏ ra không hài lòng với con trai, chính là dùng cách này để an ủi hai nàng dâu, nếu như bà tỏ ra hài lòng tán đồng, hai nàng dâu sẽ nghĩ thế nào đây.
So với sự bất mãn của Trương Tam Nương, Chu Bội và Âu Dương Thiến lại tỏ ra hết sức bình tĩnh, rất độ lượng, đặc biệt Chu Bội, thậm chí đã bắt đầu yêu cầu đám nha hoàn dọn dẹp viện cho người mới.
Thư phòng bên trong của Phạm Ninh phải dọn về phía tây, bên đó vừa may vẫn còn một viện trống.
Bốn khu ở phía đông đương nhiên trở thành chỗ ở của ba thê tử và một thiếp.
Mặc dù Chu Bội và Âu Dương Thiến tỏ ra rất độ lượng đối với việc lấy thêm vợ của Phạm Ninh, nhưng đó cũng chỉ là vẻ bề ngoài, bên trong thực ra không ai biết đối với Phạm Ninh thì họ biểu hiện như thế nào.
Nhưng chí ít rất nhiều người phát hiện ra rằng, số lần Phạm Ninh tới chỗ tiểu thiếp nhỏ A Nhã tăng lên rõ rệt.
Thời gian trôi qua rất nhanh, mới đó thôi đã tới đầu tháng mười một, con gái nhà họ Tào xuất giá rồi, họ tranh thủ xuất phát trước khi nước sông đóng băng, thuyền hướng về phía Tuyền Châu.
Đưa Tào Tú về nhà chồng có Tào Dật là phụ thân của Tào Tú, mẹ ruột của Tào Tú đã qua đời, mẹ kế hiện tại của nàng không cùng nàng xuống phía nam, nguyên do cũng là vì tháng hai năm tới Tào Dật sẽ cùng Phạm Ninh ra biển.
Nhà họ Phạm cũng bắt đầu giăng đèn kết hoa, bến tàu của Phạm Ninh cũng treo gần trăm chiếc đèn lồng, đêm đến đèn lồng tỏa sáng vô cùng rực rỡ và thu hút.
Ngày mười lăm tháng mười một, đội thuyền của nhà họ Tào gồm ba con thuyền nặng ba nghìn thạch đã đến đầu sông Tấn, lúc này đã là lúc hoàng hôn, màn đêm cũng sắp buông xuống, thuyền rước dâu của nhà họ Phạm cũng đã đợi ở đó nhiều giờ.
Tân nương phải chuyển thuyền tại đây, ngồi ở thuyền rước dâu mà về nhà họ Phạm.
Hai chiếc thuyền chậm rãi tới gần nhau, một tấm bắc cầu có tay vịn cho người chuyển thuyền xuất hiện giữa hai con thuyền, đây chính là một loại thiết bị dùng cho việc lên thuyền mới được phát minh vài năm gần đây, tất cả các con thuyền nặng hàng nghìn thạch trở lên đều có chỗ coi như cổng ở hai bên hông thuyền, và cổng đó là giống nhau, kê tấm bắc qua thuyền lên, chốt cổng thuyền lại, người trên thuyền liền có thể di chuyển dễ dàng giữa hai con thuyền.
Một nha hoàn đỡ tân nương đầu đang trùm khăn chậm rãi bước sang thuyền đón dâu, thuyền đón dâu bên này có a Nhã cũng với vài nha hoàn.
Tân lang Phạm Ninh cũng ở trên thuyền, hắn lên chiếc thuyền đưa dâu, chào hỏi và tiến hành lễ nghi với nhạc phụ Tào Dật và những người thân khác của nhà họ Tào, xong xuôi mới quay lại thuyền đón dâu.
Lần này Tào Tú xuất giá, nhà họ Tào cũng chuẩn bị của hồi môn vô cùng hậu hĩnh, tính nguyên vàng đã có tới ba vạn lượng, còn năm nghìn mẫu đất tại kinh thành, một ngôi nhà năm mẫu đất tại kinh đô, ngoài ra còn chưa kể số lượng các loại trang sức quý giá, đồ sứ, tơ lụa, đồ nội thất, bánh trà, tranh thư họa vân vân, tất cả được chứa đầy trong hai con thuyền lớn.
Tuy rằng Tào Tú xuất giá làm vợ lẽ, nhưng lễ nghi không khác gì với vợ cả, cũng là cưới hỏi đàng hoàng, thậm chí còn được thái hậu phong làm quận phu nhân, tước vị giống hệt như Chu Bội, tuy nhiên Thái Hậu cũng coi như khá hiểu biết và khéo léo, khi phong Tào Tú làm quận phu nhân cùng lúc cũng phong cho Âu Dương Thiến từ thục nhân lên làm quận phu nhân, chính là để tránh gây nên sự bất mãn từ phía nhà Âu Dương mà khiến cho tân nương khó sống ở nhà họ Phạm.
Đèn lồng ở trên thuyền đón dâu đồng loạt được thắp sáng, thuyền đi chậm rãi trên sông Tấn, ánh sáng lấp lánh rực rỡ vô cùng thu hút.
Ba con thuyền đưa dâu đi ở phía sau, hướng về phía nội thành Tuyền Châu.
Phạm Ninh đi vào phía trong con thuyền, nha hoàn vội hành lễ với Phạm Ninh:
- Tham kiến cô gia!
A Nhã đang ngồi trò chuyện cùng Tào Tú cũng đứng dậy vẫy tay ra hiệu để mọi người lui xuống, dành cả con thuyền lớn cho tân nhân.
Phạm Ninh ngồi xuống cạnh Tào Tú cười nói:
- Ngồi cả đoạn đường đến đây nàng chắc vất vả lắm!
- Vẫn tốt, sóng và gió cũng không lớn, thiếp không bị say sóng, cả đoạn đường gió lặng sóng yên.
Tào Tú nhẹ nhàng đáp.
- Cũng là không may, ta lại nhậm chức ở Tuyền Châu, cả nhà cũng chuyển tới Tuyền Châu, nếu như nhà ở kinh thành thì không cần vất vả thế này.
- Quan nhân sẽ ở Tuyền Châu mãi ư?
Phạm Ninh lắc đầu:
- Không đâu, chậm nhất là hai năm nữa ta sẽ về kinh nhậm chức, đến lúc đó cả nhà sẽ phải chuyển nhà về kinh thành. Nhưng mà vẫn giữ căn nhà ở Tuyền Châu, không biết chừng ngày nào đó sẽ quay về.
Sau một lúc im lặng, Tào Tú nhỏ nhẹ nói:
- Việc phong làm quận phu nhân vốn không phải là ý của thiếp, thiếp không hề có ý ganh đua cao thấp.
Phạm Ninh cười:
- Không có ai trách nàng cả, a Bội cũng là người độ lượng, nàng ấy cũng biết rõ không ai có thể thay thế mình, nàng ấy coi nàng như tiểu muội mà thôi.
- Vậy thì thiếp yên tâm rồi.
Lúc này, Phạm Ninh nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của Tào Tú, Tào Tú khẽ cúi đầu, nàng cũng không giãy ra mà để Phạm Ninh nắm chặt lấy tay mình.
Một hồi lâu sau, Phạm Ninh cười nói:
- Phủ của chúng ta có không khí rất tự nhiên trong lành, có núi có hồ, Chân Nhi còn nuôi rất nhiều sóc con, nhím con, còn có vài con hươu, gần đây còn có hai cặp thiên nga và một đàn chim nhạn bay từ phương Bắc tới trú đông, chúng sống trong đám cỏ lau trong hồ nhà chúng ta, được mọi người trong nhà vô cùng yêu mến, trong phủ còn có một bãi cỏ, có thể cưỡi giống ngựa lùn, ta tin rằng nàng nhất định rất thích.
Lời rủ rỉ trò chuyện của Phạm Ninh đã khiến cho Táo Tú không còn căng thẳng nữa mà trở nên thoải mái hơn, không biết từ khi nào, bàn tay của Phạm Ninh đã ôm lấy vai nàng, Tào Tú nhẹ nhàng tựa vào vai phu quân, đúng lúc này, trong lòng nàng có một cảm giác an toàn khó diễn tả, điều đó khiến nàng bắt đầu mong đợi đêm động phòng tối nay.
Tập tục kết hôn ở Đại Tống về cơ bản là giống nhau, khi tân nương bước vào nhà tân lang, cùng ngày hôm đó hai người sẽ động phòng.
Vì là để thể hiện sự tôn kính đối với nhà họ Tào và Tào Thái Hậu, nhà họ Phạm cũng đã dồn sức chuẩn bị hôn lễ này, Phạm Thiết Qua ở kinh thành toàn quyền phụ trách việc biếu tặng lễ vật ăn hỏi, còn ở Tuyền Châu, chủ hôn do tứ thúc của Phạm Ninh là Phạm Đồng Chung chủ trì.