Những ngọn đèn trên bến tàu sáng lấp lánh và rực rỡ, một tấm thảm đỏ được giải từ bến tàu vào tới tận trong phủ, a Nhã đóng vai trò làm phù dâu nên đi cùng tân nương suốt cả hành trình.
Chu Bội và Âu Dương Thiến cũng rất giữ thể diện, suốt cả hôn lễ đều không xuất hiện mà tránh đi, tân nhân bái đường thành thân, hành lễ với tổ tông, các vị khách được mời tới dự đều là những thân sĩ nổi danh ở Tuyền Châu.
Một hôn lễ vô cùng náo nhiệt, mãi đến sau giờ Hợi mới kết thúc, tân nương tân lang vào động phòng, bắt đầu một đêm động phòng khó mà quên được trong suốt cuộc đời của tân nương.
Tuy nhiên Tào Tú rút cục vẫn chỉ là vợ lẽ, đến ngày hôm sau, vẫn còn một nghi thức, nàng phải dâng trà cho vợ cả, vợ cả nhận trà của nàng xong thì nàng mới coi là được chính thức vào nhà họ Phạm.
Trong lịch sử, việc vợ cả không chấp nhận trà của vợ lẽ cũng thường xuyên xảy ra, nhiều trường hợp do ghen tuông quá, hoặc là những vợ cả có quyền thế thường dùng cách này để đối phó với vợ lẽ của chồng.
Một khi xảy ra chuyện đó, phu quân cũng không có cách nào, chỉ còn cách tạm thời tìm nhà ở bên ngoài cho vợ lẽ ở, đợi sau khi dần thuyết phục được vợ cả, vợ lẽ lại quay về dâng trà lại lần nữa, như thế vợ lẽ thường sẽ biết thân biết phận không dám ganh đua với vợ cả.
Nhưng mà chuyện này sẽ không xảy ra ở nhà họ Phạm, Chu Bội không hề làm khó Tào Tú, nhận luôn trà mà Tào Tú dâng.
Phạm Ninh đang ở bên cạnh có phần hồi hộp, Chu Bội cười nói với hắn:
- Phu quân cứ làm việc đi! Thiếp và muội muội a Tú trò chuyện một lúc, chàng không cần ở bên cạnh nữa!
Phạm Ninh không biết xử trí ra sao đành bất lực rời đi, Âu Dương Thiến phải chăm sóc con gái đang bị cảm nhẹ, chỉ chào hỏi qua rồi cũng đứng dậy rời khỏi.
Chu Bội cười nói:
- A Tú, chúng ta ra ngoài đi bộ chút đi.
Tào Tú ngoan ngãn đi theo Chu Bội, trong lòng nàng cũng thầm ngưỡng mộ, đã lâu nghe danh thê tử của Phạm Ninh diện mạo đẹp vô song, dù đã là mẹ của hai đứa trẻ nhưng vẫn xinh đẹp khó ai sánh bằng, điều đó khiến Tào Tú tự cảm thấy mình có chút thua kém.
Hai người đi vào hành lang, Chu Bội giới thiệu với Tào Tú:
- Đây chính là trung tâm của phủ sau, khu đêm qua muội ở là khu ba phía đông, về sau đó chính là khu của muội, đóng cửa lại chính là thế giới của muội, nhà chúng ta từ trước đến giờ truyền thống là như vậy, mỗi người có một không gian riêng, ngay cả như ta, nếu không có sự đồng ý của muội cũng không được tùy tiện bước vào khu của muội, đương nhiên phu quân là ngoại lệ, đâu chàng cũng có thể vào.
Tào Tú gật đầu, điểm này nàng cũng rất thích, khu của nàng có sáu gian phòng, hiện có nàng và hai nha hoàn ở, cho dù sau có con cái cũng vẫn đủ chỗ.
Ở giữa hành lang có một đầm ao cùng dòng với hồ nước ở bên ngoài, trong đầm có nuôi các loại cá cảnh sặc sỡ, lúc này, Tào Tú phát hiện có một con thiên nga trắng bơi từ ngoài vào, theo sau nó lại có một con thiên nga, mắt nàng bỗng vui lên trông thấy.
Chu Bội nhìn nhìn nàng, mỉm cười:
- Ở nơi này, muội sẽ có rất nhiều niềm vui kiểu như thế, tiếc là tiểu tinh linh cổ quái nhà ta đang bị trúng gió nhẹ, nếu không thì nó đã dẫn muội đi xem các loài động vật rồi.
- Tiểu tinh linh là ai?
Tào Tú khẽ hỏi.
- Là con gái đầu lòng của phu quân, tên là Phạm Chân Nhi, là con gái của Thiến tỷ, nó sắp bảy tuổi rồi, nó rất tinh nghịch và đáng yêu, nó thích rừng cây và các loài động vật, có nó thì con gián trong nhà chết cũng được nhắm mắt xuôi tay.
Tào Tú cười một tiếng, nàng ngưỡng mộ nói rằng:
- Nghe tỷ kể muội quả thực rất mong đợi được gặp con bé.
Tào Tú ngày hôm sau liền gặp phải một tên yêu tinh cổ quái tiếng tăm lừng lẫy nhà Phạm gia. Phạm Chân Nhi bệnh mới đỡ được một chút đã nằm không nổi nữa rồi, liền chạy đi tìm tam nương mới của nàng. Kéo được Tào Tú lên núi rồi giới thiệu cho nàng ta về một đám đệ đệ sóc và cả mấy đại hiệp hươu sao của mình. Còn mỗi đệ đệ nhím là không biết đã chạy đi đâu mà tìm mãi không thấy. Nhưng may sao vẫn được nhìn thấy cuộc sống của Chu Triết trong thế giới của chính mình.
Đúng là tâm hồn đáng yêu của Phạm Chân Nhi đã giúp đỡ rất nhiều cho Tào Tú, giúp nàng thích ứng và hòa nhập với gia đình này rất nhanh.
Cùng lúc đó, Phạm Ninh cũng lại đang ở cùng với nhạc phụ mới của hắn là Tào Dật, về nhạc phụ Nhật Bản kia cũng không nhắc lại nữa, nó cũng không phải là cả một thế giới. Trong ba nhạc phụ của Đại Tống, hắn không thích nhất là Chu Hiếu Vân vì tính tình quá nghiêm túc, cả người đầy vẻ trang nghiêm làm hắn rất khó thích ứng được.
Âu Dương Tu thì lại khiến hắn có chút sợ hãi, một chút hổ thẹn. Khi tiếp xúc nói chuyện với Âu Dương Tu luôn bàn bạc đến những việc đại sự, khiến cho người khác muốn thoải mái cũng không thể được. Vì vậy có thể không gặp ông ta thì hắn sẽ tận lực tránh mặt.
Nhưng nhạc phụ thứ ba Tào Dật này thì hắn lại rất thích. Vị Tào quốc cữu nằm trong bát tiên này luôn tràn ngập chủ nghĩa tinh thần lãng mạn. Người khác tộc mà cùng ông ta ra biển là phải tìm đến một hải đảo dồi dào, màu mỡ, nhưng ông ta không phải người như vậy. Ông ta muốn đi ra hải ngoại tìm kiếm thần tiên.
Sau khi kết hôn ba ngày, Phạm Ninh cùng với Tào Dật đến cửa hàng của Tào thị. Trấn giữ cửa hàng của Tào thị ở Tuyền Châu là con cháu của Tào gia tên Tào Bình. Y cũng là con trai trưởng của Tào gia, địa vị ở Tào gia là vô cùng quan trọng. Mấy ngày trước y cũng đến tham gia hôn lễ của em gái Tào Tú.
Tào gia sở dĩ cử con trưởng đến trấn giữ cửa hàng Tuyền Châu là bởi vì nhiệm vụ của cửa hàng cực kì quan trọng. Trên thực tế nó phải đảm nhiệm trọng trách của Tào gia trên lĩnh vực mở rộng thị trường ở hải ngoại.
Cửa hàng Tào thị đương nhiên cũng phải buôn bán ở nước ngoài. Việc buôn bán của bọn họ chủ yếu thuộc hai mảng. Một là về buôn bán hương liệu: Long não hương của Lã Tống phủ, đàn hương của Bột Nê quốc, Tào gia chở lượng lớn vào Đại Tống. Hai chính là khai thác mỏ ở nước ngoài. Tào gia ở Lã Tống Phủ có một quặng sắt và một quặng đồng thuê mười tám ngàn công nhân Nhật Bản để khai thác, sau đó thuê thêm một ngàn thợ thủ công ở Đại Tống phụ trách tinh luyện kim loại. Năm ngoái đã khai thác được bảy triệu cân sắt thô và 240 ngàn cân đồng đều mang chất lượng tốt nhất.
Và một nhiệm vụ quan trọng khác của thương hội Tòa thị đó chính là phải tìm thấy một hòn đảo thích hợp. Đây cũng chính là nhiệm vụ của Tào Bình.
Phạm Ninh nay đã trở thành con rể nhà Tào thị cho nên Tào Bình cũng không tránh né gì mà trực tiếp báo cáo với Tào Dật về thành quả của bọn họ mấy năm qua đi tìm đảo mới trước mặt Phạm Ninh.
Tào Bình treo lên một tấm bản đồ. Phạm Ninh liếc mắt một cái liền nhận ra đây là tấm bản đồ hòn đảo Lã Tống. Vậy là trọng điểm khảo sát của Tào Bình mấy năm nay chính là trên hòn đảo Lã Tống này.