Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 891 - Chương 888

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 888
 

- Triều đình sẽ phê chuẩn nhà họ Phạm chúng ta được mua đảo sao?

Phạm Ninh gật gật đầu:

- Đây là giao dịch đã đạt thành của đệ và Tào thái hậu, Phạm Tào liên hôn, bà ta sẽ phê chuẩn Phạm gia mua đảo.

Minh Nhân thở dài:

- Muốn mua một hòn đảo nhỏ giống phủ Lã Tống thế kia, vậy phải cần bao nhiêu tiền?

Phạm Ninh cười khẽ nói:

- Vừa mới bắt đầu sẽ không quá đắt, thêm nữa đảo mà đệ muốn mua khá xa xôi, lại xét đến cống hiến của chúng ta, đệ ước chừng nhiều nhất khoảng tám vạn lượng vàng có thể giành được.

Triều đình trước kia bước đầu đã định ra giá cả, mua đảo ngoài biển đại khái là một lượng bạc một khoảnh đất, giống diện tích đảo Lã Tống như vậy, thì cần một trăm năm mươi vạn lượng vàng, tương đương mười lăm vạn lượng vàng, suy xét đến cống hiến của Phạm Ninh, có thể chiết khấu bảy mươi phần trăm, lại suy xét đến yếu tố xa xôi, lại chiết khấu tám mươi phần trăm, cuối cùng tính ra là đúng tám vạn lượng vàng rồi.

Minh Nhân và Minh Lễ líu lưỡi:

- Vậy chính là tám mươi vạn quan rồi, còn không đắt? Gần một nửa gia sản của chúng ta rồi.

Phạm Ninh trợn mắt nhìn bọn họ:

- Hai huynh chỉ đào vàng là có được mười mấy vạn lượng, lại kinh doanh buôn bán ngoài biển nhiều năm như vậy, chỉ thuyền lớn vạn thạch thì có trên trăm chiếc, các huynh nói một nửa gia tài tám vạn lượng vàng không thấy xấu hổ à.

Minh Nhân mặt dày nói:

- Chúng ta chỉ nói tiền mặt, không tính bến tàu, nhà kho, thuyền.

- Tiền mặt cũng không dừng lại ở mười sáu vạn lượng vàng, đây chỉ là vàng các huynh giữ lại ở cửa hàng nhà họ Chu, tưởng rằng đệ không biết ư?

Minh Lễ cười đắng nói:

- Nhưng tám vạn lượng vàng vẫn là quá đắt rồi, A Ninh, hay là chúng ta mua một hòn đảo nhỏ hơn một chút đi!

Phạm Ninh lắc lắc đầu:

- Bên đó có tổng cộng hai hòn đảo, đều gần bằng với phủ Lã Tống, không có đảo nhỏ hơn nữa, hay là đi Nam Dương, nhưng đệ ngại bên đó quá nóng.

- Nhưng quả thật quá đắt rồi, có thể bàn lại về giá cả được không?

Mặc cả đã thâm nhập vào trong xương cốt của hai huynh đệ, tám vạn lượng vàng đối với hai đại lão nhà giàu sánh ngang một nước này quả thật không là cái gì, nhưng bọn họ vẫn muốn cò kè mặc cả.

Phạm Ninh không chịu nhượng bộ rồi:

- Triều đình đã xem trên trình độ cống hiến của đệ mà giảm bớt ba phần, suy xét nguyên tố xa xôi lại giảm thêm hai phần, các huynh còn muốn trả giá thế nào nữa?

Dừng một chút, Phạm Ninh cười nói:

- Nhưng mà đệ có một cách có thể để các huynh chiếm chút tiện nghi.

- Đệ mau nói đi!

- Hiện tại triều đình cần gấp thuyền mái chèo hai vạn thạch, nguyện ra giá cao để mua, các huynh đem mười chiếc thuyền mái chèo bán cho triều đình, lấy giá ba vạn lượng bạc một chiếc bán ra, như vậy các huynh có thể kiếm được hai mươi vạn quan, tương đương với sáu vạn lượng vàng mua đảo rồi.

Minh Nhân bĩu môi:

- Phải đợi triều đình lấy tiền, còn không biết đợi đến năm nào tháng nào nữa, năm ngoái bọn huynh bán cho triều đình một đợt vải khô vận chuyển cho Nhật Bản, đã hơn hai năm rồi, đến bây giờ vẫn chưa tính tiền, đây mới hai vạn quan tiền, nếu là ba mươi vạn quan, vậy ước chừng phải đợi cháu của huynh đến nhận tiền mất.

Phạm Ninh cười nói:

- Cho nên để các huynh dùng mười chiếc thuyền mái chèo lớn quy ra tiền mua đảo, trực tiếp ném đi ba vạn lượng vàng, chỉ cần giao cho triều đình năm vạn lượng vàng là được rồi, hơn nữa trong năm vạn lượng, Chu gia còn phụ trách hai vạn lượng, Phạm gia chúng ta chỉ phụ trách ba vạn lượng là đủ rồi.

- Không được!

Hai huynh đệ họ đồng thanh nói:

- Tiền thuyền chống đỡ đảo chỉ là của chúng ta, dựa vào cái gì Chu gia chiếm lợi, Chu gia bỏ ra ba vạn lượng vàng, chúng ta bỏ ra hai vạn lượng là đủ rồi.

Phạm Ninh trợn trắng, huynh đệ hai người này quả thật rất khôn khéo, một chút thiệt cũng không chịu.

.......

Trên đường đi xuống phía nam thuận gió thuận nước, sau tám ngày, đội thuyền đã đến phủ Lã Tống, đội thuyền khổng lồ đang ở đây phân công làm việc, thuyền đa số vận chuyển người dân và bộ phận thợ thủ công trước khi gió mùa phương nam bắt đầu thổi là phải đến Bảo Châu, cho nên không có dừng chân ở phủ Lã Tống, tiếp tục xuôi về phía nam đi đến Bảo Châu.

Còn đội thuyền khảo sát và thuyền bộ phận thợ thủ công thì chỉ lái vào Vịnh Lã Tống, đội thuyền khảo sát ở Lã Tống nghỉ ngơi ba ngày, rồi tiếp tục xuống phía nam.

Phạm Ninh ở trên bến tàu của cảng Lã Tống, gặp được Tào Dật đến trước nghênh tiếp đội thuyền, so sánh với ba tháng trước, vốn dĩ còn được coi là làn da trắng trẻo đã phơi nắng thành than đen rồi, làm cho không ít quyền quý tử đệ đều nhận không ra hắn, mặc dù Tào dật ốm đi không ít, nhưng tinh thần rất tốt.

- Tam thúc!

Tào Bình chạy xuống thuyền kiến lễ với thúc phụ.

Lúc này mọi người mới nhận ra Tào Dật, ào ào lên trước bao vây hỏi về tình huống.

Lúc này, tri phủ Trương Nam và Đô chỉ huy sứ Ngụy Dương lên trước kiến lễ với Phạm Ninh, Phạm Ninh hồi lễ hỏi:

- Thành Bổ Cấp phía nam đã bắt đầu triển khai chưa?

Từ mùa hè năm ngoái, sau khi Phạm Ninh lần đầu tiên xuống phía nam khảo sát trở về, đã yêu cầu Trương Nam xây một tòa Bổ Cấp thành ở đảo Mindanao tận cùng bờ phía nam, giữ lại một trăm binh lính, vì để thực thi tiếp tế cho thuyền người dân di cư sau này.

- Năm ngoái đã bắt đầu vào công việc xây dựng, trước mắt bên kia có ba nghìn lao công Nhật Bản đang xây dựng, trên bán đảo tận cùng phía nam, lần này sứ quân dẫn đội khảo sát xuống phía nam, có thể nhìn thấy thành tiếp tế đang xây dựng, dự tính tháng sau hoàn thành công việc.

Ngụy Dương cũng khom người nói:

- Một khi Bổ Cấp thành hoàn công, một trăm tên binh lính sẽ lập tức vào giữ Bổ Cấp thành, các loại vật chất tiếp tế ào ào đưa đi.

- Hai vị khổ cực rồi!

Lúc này, Tào Dật đi lên trước cười nói với Phạm Ninh:

- Nơi này ngoại trừ hơi nóng một chút, những cái khác đều hoàn mỹ vô khuyết, ta dự tính sau này ở sống quãng đời còn lại phủ Lã Tống luôn.

Mọi người nghe thế gãi đầu, Phạm Ninh lại cười nói:

- Nếu chẳng may đại lục phía nam phát hiện tung tích thần tiên thì phải làm sao?

- Cái này............ cái này nói sau đi!

Tào Dật cười ha hả, tránh né vấn đề hỏi:

- Chúng ta lúc nào xuất phát?

- Nghỉ ngơi ba ngày, ba ngày sau xuất phát!

Sau khi từ tay phủ Lã Tống quy về do Tri Chính Đường cai quản, quan nha Kinh Lược Phủ Hải Ngoại của phủ Lã Tống liền bị trừ bỏ, Phạm Ninh trước mắt có thể cai quản chỉ có việc đóng quân, hắn ở trong một đại trướng quân doanh nghỉ ngơi.

Trên bàn bày đặt những bản đồ tỉ mỉ của các đảo lớn nhỏ ở phía nam phủ Lã Tống, phủ Lã Tống đã dùng thời gian ba năm để vẽ bức bản đồ này, ngoài hình tượng đảo nhỏ hơi có chút khác biệt ra, vị trí các đảo lớn nhỏ khác đã gần giống ới bản đồ Philippines của đời sau rồi.

Đời sau Philippines do hơn bảy nghìn đảo lớn nhỏ hợp thành, trên bức bản đồ này, đảo dưới phạm vi mười dặm đều không được vẽ ra, nhưng dù như vậy cũng có hơn hai trăm hòn đảo.

Chiếu theo quy định triều đình, ngoại trừ đảo Lã Tống và đảo Nam, cũng chính là Mindanao ra, các đảo khác đều có thể cho tư nhân mua, thật ra Phạm Ninh cũng đang suy xét, kiến nghị triều đình mở rộng hạn chế về điều kiện được mua đảo, gia tộc có điều kiện mua đảo mới chỉ hơn ba mươi nhà, có phần ít ỏi quá rồi.

Bình Luận (0)
Comment