Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 905 - Chương 902

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 902
 

Đúng lúc này, bọn quan viên triều đình cũng nghe tin tức liền vội đến, Chu Nguyên Phong đứng trên đầu mũi thuyền, nhìn thấy mấy vị Tướng quốc, ông ta đắc ý vẫy hai tay với họ.

Khi thấy con thuyền này tốc độ vừa nhanh mà lại vừa có khả năng tự động di chuyển, mấy vị Tướng quốc quay sang nhìn nhau, bọn họ chợt hiểu ra vì sao Phạm Ninh kiên quyết việc làm ăn ở lục địa nam, cũng hiểu ra lí do mà hắn mua hòn đảo xa xôi đến vậy.

Sự thái bình trong vòng bốn năm đã bị hạ màn trong cuộc xáo động mua bán đất đai ngoài biển, Đại Tống thái bình đến năm thứ năm thì bị một bầu không khí bất an bao phủ, tháng ba, nước Liêu ngang nhiên tuyên bố bãi bỏ minh ước Đàn Uyên, đại tướng Da Luật Diên Thọ dẫn hai vạn kỵ binh đột nhiên đánh phá tuyến phòng ngự Bá Châu của Đại Tống, xâm nhập vào thủ phủ đường phía Đông của Hà Bắc, sau khi cướp sạch thành Thanh Châu, lại từ Hùng Châu trở về biên cảnh nước Liêu.

Hai vạn kỵ binh nước Liêu như xông tới chốn không người, giết chết gần nghìn người dân biên giới, bắt đi nhiều vô số con cái của những nhà giàu, quân Tống hoảng sợ ứng phó, song chẳng giết nổi một binh một tốt nào của giặc Liêu, tin tức này làm chấn động cả Đại Tống, kinh động cả trong ngoài triều đình, Tào Thái Hậu sau đó liền lập tức hạ lệnh, bãi chức của Phòng Ngự Sứ ở Hùng Châu và Bá Châu, cho thêm ba vạn binh lực, tăng cường sức phòng ngự ở biên giới.

Nhưng sau đó nước Liêu lại không có động tĩnh gì, mấy tháng liên tiếp, biên giới vẫn bình yên vô sự.

Tháng bảy, ba vạn quân Tây Hạ lợi dụng ban đêm vượt sông Hoàng Hà đột kích Huệ Châu, Phòng Ngự Sứ của Huệ Châu Trương Liêm dẫn dắt năm nghìn binh cố thủ nhất quyết bảo vệ thành, quân Tây Hạ không thể tiến công thành trì, lúc này đại tướng Chủng Ngạc đóng quân ở Lan Châu đã nhận được tin cầu viện, ông ta liền dẫn hai vạn quân cứu viện hỗ trợ Huệ Châu, quân Tây Hạ không có hi vọng đánh xuống phía Nam, bọn chúng bắt hàng ngàn nông dân và mấy vạn dê bò sau đó rút về bờ bắc sông Hoàng Hà.

Quân Liêu Đông và Tây Hạ đã liên thủ khiến Đại Tống cảnh giác cao độ, Tào Thái Hậu lập tức lệnh cho Hàn Giáng của Tri Chính Sự làm Phủ Sứ Thiểm Tây Lộ Tuyên, lại đề bạt Địch Thanh đang ở nhà dưỡng bệnh thành Phó Sứ Xu Mật, đề cử Tần Phượng Lộ, Hàn Giáng và Địch Thanh toàn quyền phụ trách việc phòng ngự quân Tây Hạ, chính vào lúc này, vua nước Tây Hạ Lý Lượng Trá đột nhiên qua đời, Tây Hạ trả lại số nông đân và dê bò đã bắt, hai nước bãi binh.

Tháng chín, Hà Kì vì lí do không làm tốt công tác phòng ngự ở Hà Bắc, tự nhận trách nhiệm và xin từ chức Tướng quốc, chuyển sang phủ Chân Định, đồng thời phụ trách xây dựng cải tạo phòng ngự quân sự Hà Bắc, triều đình chuẩn bị hai nghìn vạn quán tiền Liêu, nâng cấp toàn diện việc chuẩn bị chiến đấu đối phó với quân Liêu.

Tháng chín là đầu mùa xuân của lục địa Nam, chim hót hoa thơm, cây cối đầy sức sống, trải qua hơn chín tháng lao động vất vả, huyện thành đầu tiên huyện Nam Định đã được xây dựng xong, năm nghìn hộ di dân phân bố trong huyện thành và cả xung quanh thành, chia thành mười mấy thôn, vài vạn hecta đất đã được canh tác, nông dân bắt đầu trồng lúa mạch.

So với Côn Châu và các Châu Phủ ngoài biển khác, đại lục nam tuy xa xôi, nhưng lại được triều đình đãi ngộ vô cùng tốt, mỗi hộ được năm hecta đất trồng và mười mẫu đất xây nhà, miễn thuế ban đất và thuế lao dịch vĩnh viễn, không giống như nơi khác chỉ được miễn năm mươi năm thuế ban đất.

Nhóm di dân đầu tiên tới đại lục nam chủ yếu đến từ khu vực biên giới Hà Bắc, do khu vực biên giới không yên ổn, có dấu hiệu bùng nổ chiến tranh, vì thế rất nhiều dân đã xin di cư ra ngoài biển, những người di dân trong nhóm đầu tiên này hầu như đều đến từ Định Châu, do đó tên đảo cũng từ Định Nam Châu đổi thành Nam Định Châu, tên huyện đổi thành Định huyện.

Ba vạn lao công Nhật Bản tiếp tục lao động ở đại lục phía Nam, bọn họ đốn củi, đốt gạch, làm đường, khai thác quặng, gieo trồng mộc miên trên đại lục Nam dưới sự giám sát của hai nghìn quân Đại Tống, phạm vi của đại lục Nam đã đi sâu vào phía trong ba trăm dặm, đã phát hiện ra mỏ vàng và mỏ than ngoài trời, một vạn lao công phụ trách khai thác mỏ vàng và mỏ than, luyện vàng và than cốc.

Mặt khác, quan phủ Nam Định Châu còn tuyển về ba nghìn thiếu nữ Nhật Bản, mở ra một xưởng dệt và một xưởng đóng giày ở Định huyện, chủ yếu là dệt vải mộc miên và đóng giày.

Từ tháng mười một năm ngoái Phạm Ninh đã bắt đầu dẫn nhóm di dân đầu tiên lên đường, mồng tám tháng một, đoàn thuyền lớn di dân nô nức đến Định huyện, cũng chính là nơi ở của Brishbane sau này, ở đây còn có doanh trại tạm thời gồm ba trăm binh sĩ đóng quân.

Ngày mồng tám tháng một liền trở thành ngày kỉ niệm chính thức đến lục địa nam, nửa cuối tháng một, hơn ba vạn bốn nghìn lao công và thiếu nữ Nhật Bản cũng đã đến được đại lục nam, bắt đầu hợp đồng kéo dài ba năm của họ.

Rất nhiều lao công đều là lần thứ hai xông pha ra ngoài biển kiếm tiền, có nhiều kinh nghiệm, lại cộng thêm ở Nam Định Châu ngập tràn ánh mặt trời, khí hậu không nóng bức, các lao công rất nhanh đã tập trung khai hoang.

Khai hoang chủ yếu dọc theo bờ nam sông Định, hướng vào trong đất liền, nhờ có sự nỗ lực chịu gian khổ của năm nghìn hộ dân và mấy vạn lao công, một tòa thành cao lớn kiên cố và vài vạn hecta đất ruộng nuôi dưỡng thành đã dần dần lộ ra hình ảnh thuở sơ khai.

Sáng sớm, Phạm Ninh cùng vài quan viên ra ngoài thành thị sát, dọc theo bờ nam sông Định đều là ruộng lúa mạch và ruộng ngô rộng mênh mông vô bờ, những mầm non xanh mươn mướt mọc trên đồng lúa mạch, mầm ngô cũng lặng lẽ trồi lên trên mặt đất, vô số người dân đang lao động trên đồng.

Tri huyện Lý Hồng chỉ ra đồng lúa mạch phía xa xa và nói với Phạm Ninh:

- Tính đến thời điểm hiện tại, Định huyện đã khai hoang được tổng cộng bốn vạn hecta đất, tất cả đều được dùng để trồng trọt lúa mạch và ngô, lúa mạch vụ đông đã được gieo giống từ lâu, mầm ngô non cũng trồi lên rồi, ở đây ngập tràn ánh mặt trời, lượng mưa dồi dào, dự là vụ hè năm nay sẽ thu hoạch lớn.

Phạm Ninh gật đầu:

- Rau quả và đánh ngư nghiệp cũng phải theo kịp, ngoài ra bọn chuột túi trên đảo hung ác, quân đội đã săn giết hàng nghìn con, thịt chuột túi có thể ăn được, da của chúng cũng có thể dùng được, ta thấy quân đội ăn thịt chuột túi cũng rất ngon, ngươi cần thuyết phục người dân, không có gì đáng sợ.

Lý Hồng cười khổ sở nói:

- Dù sao trước kia mọi người cũng chưa từng gặp loài này, cần thích ứng dần dần.

Huyện úy Khúc Văn Ý người đang ở bên cạnh có chút lo lắng nói:

- Nghe nói biên cương bắc bộ không yên ổn, Đại Tống dồn sự chú ý về hết phương bắc, liệu có ảnh hưởng đến việc làm ăn ở đại lục nam hay không?

Phạm Ninh khẽ cười nói:

- Tình hình bất ổn ở phương bắc cũng chỉ là tạm thời, một khi Đại Tống ổn định lại, nhất định sẽ dồn sức gấp nhiều lần để kinh doanh đại lục nam, hoặc là thời gian sẽ chậm lại hai năm, nhưng thế cục sẽ không thay đổi, các ngươi nhất đinh phải an tâm dồn sức kinh doanh tốt huyện này, đầu năm tới, triều đình sẽ phái người đến đánh giá Định huyện, trọng điểm là bách tính phải an cư lạc nghiệp, ở phương diện này mọi người nhất định phải tận tâm hơn nữa.

Bình Luận (0)
Comment