- Ta định giao nhiệm vụ quan trọng và công lao to lớn này cho các ngư
Từ khi trời sáng bầu trời đã mây đen u ám, trên mặt biển gió to sóng lớn, đến ban đêm, trên mặt biển lại càng tối đen. Trên viền một góc giáp vừa hẹp vừa dài, một con thuyền nhỏ dưới sự yểm hộ của sóng gió, âm thầm tiến vào trong hải cảng.
Đây là một con thuyển ba bản nhỏ, trên thuyền chỉ có sáu người, ngoại trừ hai tên lính chèo thuyền ở đầu đuôi thuyền ra, 4 người khác đã chuẩn bị xong xuôi tất cả, bọn họ mặc trên mình một bộ áo lặn được làm bằng da đen của cá mập, trên lưng đeo một chiếc nang da màu đen. Trong đêm cho dù có gần đến mấy, cũng khó có thể phát hiện ra bọn họ.
Bốn người bọn họ chính là bốn tên vệ sĩ cận thân của Phạm Ninh: Chu Long, Chu Hổ, Chu Báo, Chu Ưng.
Sở dĩ lựa chọn họ, là bởi vì võ nghệ bọn họ cực kỳ cao cường, trong đêm chạy nhanh như gió lốc, hơn nữa mỗi người đều có tuyệt chiêu đặc biệt của mình. Giống như Chu Long có phi đao, Chu Hổ có sức lực, Chu Báo có tốc độ và Chu Ưng có khinh công.
Mấy năm nay bọn họ thường theo Phạm Ninh ra biển, cũng luyện thành khả năng bơi và kỹ năng dưới nước cao cường, chỉ cần bọn họ có thể trượt vào trong nước, cơ bản là có thể bình an vô sự.
Cả bốn người đều không ít tuổi, lớn tuổi nhất là Chu Long cũng đã 42, nhỏ nhất là Chu Ưng cũng đã 35 tuổi. Bọn họ đều mồ côi, không có người nhà, Phạm Ninh định sau lần chiến sự này, giúp họ có thể lập công thăng thưởng, sau đó đi thành Ngô đảo Can Tướng, ở đó lấy vợ sinh con, an cư lạc nghiệp.
Thuyền đã vào cảng, trong cảng treo không ít lồng đèn, chính bởi những chiếc lồng đèn này, mà họ có thể mờ mở ảo ảo nhìn thấy một chút hình dáng, bọn họ nhìn thấy con thuyền mà tướng lĩnh bị bắt nói đến. Có chừng bảy tám chục thuyền, đều dưới ngàn thạch, trên bến có lẽ có đóng quân, nhưng trên biển không có, thuyền ba bản liền lẫn vào đám thuyền quân Liêu.
Hai tên lính chèo thuyền phụ trách đốt con thuyền này, còn bốn người bên Chu Long phải đi đến xưởng đóng tàu cách đó một lí. Bên đó đề phòng nghiêm ngặt, trên biển có khả năng còn có tuần tra.
Bốn người lập tức thổi lên chiếc bè nhỏ làm bằng da dê. Kích thước loại bè này giống phao cứu sinh ở hậu thế, chúng không dùng để chở người, mà là dùng để chở đồ. Dù gì mỗi người đều đeo trên mình ba mươi cân túi da dầu hỏa, trong nước không thể bơi qua lại, chỉ có thể để trên bè da dê, đẩy chúng đi trong nước.
Bốn người âm thầm xuống nước, đẩy bè da dê nhỏ tiến về phía trước, nước biển lạnh vô cùng, bốn cái bè nhỏ mỗi cái chỉ để một chiếc túi dầu hỏa mạnh, loại túi dầu hỏa mạnh này là vũ khí đơn binh do Quân Khí Giám phát minh, trên miệng túi nối một cái ống dài một mét, có thể phun dầu hỏa ra khoảng xa mười mấy trượng, nếu như châm lửa ở trước đầu ống, thậm chí có thể trực tiếp phun ra luồng lửa khoảng xa hai mét, cũng được coi là loại vũ khí phóng hỏa nguyên thủy.
Nhóm Chu Long không cần phóng hỏa, mà là túi hỏa không sợ nước, hơn nữa là dầu hỏa có thể phun ra xa mười mấy trượng, điều này rất quan trọng.
Ở trong nước bơi gần một khắc, bọn họ vào trong phạm vi của công xưởng đóng tàu, quả nhiên không ngoài dự đoán, trên mặt biển có tàu thuyền tuần tra. Bọn họ đợi tàu tuần tra chạy đến một đầu khác xong, liền nhanh chóng bơi về phía bờ, lợi dụng một con thuyền ba nghìn thạch chưa hoàn công yểm hộ, rất nhanh họ đã lên được bờ.
Chu Long thấp giọng nói:
- Đợi chút!
Tất cả mọi người đều dừng bước, chỉ thấy Chu Long nối vòi phun, nhanh chóng chạy đến trước ba con thuyền lớn ba nghìn thạch chưa hoàn công, đem dầu hỏa phun lên trên, trước đó chuẩn bị kĩ lưỡng, sau khi trở về, chỉ còn là chuyện của một bó đuốc thôi!
Phun được nửa túi dầu hỏa, y mới xua tay, mọi người nhanh chóng chạy đến một căn nhà lớn cách đó trăm bước.
Trong xưởng đóng thuyền khá đơn sơ, chỉ có hai loại nhà, một loại là mấy dãy phòng nhỏ, đoán chừng đó là doanh trại, một loại khác là một nhà kho lớn, đó mới là mục tiêu của bọn họ, mặt khác còn có một sân chất nguyên liệu, gỗ và sàn tàu để đóng tàu đều chất cao như núi, dựa sát với nhà kho, thực chất khu nhà kho là do một nhà kho và một sân để đồ tạo thành.
Nhà kho dùng đá xanh xây dựng, đỉnh nhà là gỗ, cửa lớn đóng chặt, trước cửa đứng đó mười mấy tên binh sĩ, bốn người mò đến đằng sau, cửa sổ thông gió cao hai trượng, có thể cho một người chui vào.
Chu Long nói khẽ với ba người khác:
- Chia làm hai đường, lão Nhị lão Tam phụ trách thiêu nguyên liệu sân chất đồ, ta cùng lão Tứ vào nhà kho, bây giờ bắt đầu tính giờ, sau một nén nhang hành động.
Chu Hổ và Chu Báo chạy vọt đến sân chất đồ, Chu Ưng lấy ra phi trảo, bắn theo hướng cửa thông gió, bắn trúng vào trong cửa thông gió, ngoắc lấy rìa bên của cửa sổ, y dùng lực kéo qua dây nhỏ, quay đầu lại nhìn Chu Long.
Chu Long gật gật đầu, Chu Ưng nhảy một nhát, kéo dây nhỏ, nhanh chóng trèo đến cửa thông gió, hai ba nhát đã leo lên trên cửa thông gió.
Lập tức lại treo túi dầu hỏa mạnh lên trên, Chu Long lập tức lẻn vào trong bóng tối, tay trái tay phải mỗi bên đều có một phi đao, y phụ trách tiếp ứng ba vị huynh đệ.
Chu Ưng trở mình vào kho hàng, đột nhiên kinh ngạc hô một tiếng, trước mắt y là hơn trăm khúc long cốt to lớn, giống như xương gáy của quái thú viễn cổ, từng thanh từng thanh dựng đứng ở hai bên cửa thông gió. Trong kho còn để các loại vật tư, buồm thuyền, cột buồm, dầu thông, dây thừng, cùng với các linh kiện từ các châu, trong không khí ngào ngạt một mùi đặc trưng của dầu thông.
Chu Ưng bám vào một thanh long cốt trượt xuống, đến nơi chất đống hàng trăm thùng dầu thông, dầu thông là đồ vật nguy hiểm dễ cháy, trong xưởng đóng thuyền của Đại Tống tuyệt đối không bao giờ thấy tình hình đem dầu thông để với các đồ vật khác, quản lí trong xưởng đóng tàu của nước Liêu vẫn tương đối lỏng lẻo.
Chu Ưng rút từ trong giày ra gai nước, đâm mạnh vào thùng dầu thông, y một lúc đâm liên tiếp mười mấy chiếc thùng gỗ, dầu thông phun ra từ từng thùng, Chu Ưng bắt đầu phun bắn dầu hỏa về tứ phía. Trọng điểm phun vào long cốt, chốc lát, y trèo lên cửa thông khí, đem nửa túi dầu hỏa của Chu Long phun xuống, từ trong ống chống nước lấy ra một hỏa chiết tử (dụng cụ tạo lửa thô sơ), đón gió vung một cái, hỏa chiết tử liền bùng cháy, y ném hỏa chiết tử xuống, "boom", ngọn lửa bùng cháy, bắt đầu lan nhanh ra xung quanh.
Y lại lấy thêm ra một cây hỏa chiết tử, châm lửa xong, liền ném về phía xa, vừa rơi đúng trên một đám dầu thông, chúng cũng bị châm cháy, ngọn lửa bùng cháy dữ dội.
Chu Ưng cũng không dùng dây nhỏ, nhảy luôn từ trên cửa thông khí xuống, y vừa xuống đất, một phi đao bay vù phát bắn qua người y, sau lưng vang lên một tiếng kêu thảm thiết, Chu Ưng hoảng sợ, giờ y mới phát hiện sau lưng nằm đó năm tên lính tuần tra, trên trán mỗi tên đều cắm lấy một con phi đao.
Chu Long đi trong bóng tối ra nói:
- Bọn chúng phát hiện ra dây nhỏ, muốn qua đây xem xem, bị ta giết chết, trong kho thế nào rồi?