- Một năm thời gian trôi qua thật nhanh, Phạm ái khanh, chúng ta lại gặp mặt rồi.
- Quả thật trôi qua rất nhanh, cung hỷ bệ hạ chấp chính.
Triệu Húc nhè nhẹ thở dài nói:
- Trẫm vẫn hơi trẻ tuổi một chút, kinh nghiệm và duyệt lịch vẫn chưa đủ, quả thật cần thái hậu dẫn dắt mấy năm, trên phương hướng lớn, thái hậu nắm quyền, trẫm cũng ít phạm lỗi sai một chút.
- Nhưng hôm qua thái hậu đã chính thức đem quân quyền và quyền ngoại tài giao cho bệ hạ rồi, đặc biệt là lúc Tống Liêu hai bên chiến tranh, bà ấy cho rằng bệ hạ cần tập trung tài lực, binh lực, toàn lực ứng đối với khiêu chiến và kỳ ngộ của Đại Tống lần này.
Triệu Húc cảm kích nhìn Phạm Ninh một cái, trầm ngâm một chút nói:
- Ngươi cũng cho rằng đây là kỳ ngộ?
- Đúng! Vi thần cho rằng đây không chỉ là khiêu chiến, phần nhiều là kỳ ngộ.
Triệu Húc nhận một phần báo cáo, cười nói:
- Đây là kế sách bình định Liêu quốc năm đó Phạm ái khanh viết cho hoàng tổ phụ, trẫm một mực lưu giữ, bộ "Bình Liêu Sách" này hơn một vạn chữ, trẫm hầu như đã sắp thuộc hết, nhưng có mấy nghi vấn, trẫm muốn cùng ngươi nghiên cứu thảo luận một chút.
Phạm Ninh xấu hổ, phần báo cáo này viết trước khi xây dựng Côn Châu, ít nhất cũng có mười mấy năm rồi, rất nhiều nội dung hắn sớm đã quên, thế mà Triệu Húc còn giữ lại, hắn quả thật có chút thẹn thùng:
- Rất nhiều tình huống đều đã biến hóa, phần báo cáo này cần phải chỉnh sửa rất nhiều.
Triệu Húc lắc đầu:
- Trẫm không cho rằng như vậy, ái khanh cực có mắt nhìn xa trông rộng, như nước Liêu suy bại, như thủy quân có thể phát huy tác dụng mấu chốt, nếu quân đội phải thi hành cải cách, như phải dùng thực lực của một nước để đánh bại Liêu quân vân vân, hoàn toàn ăn khớp với tình huống hôm nay, chỉ là trẫm có một số chỗ xem không hiểu.
- Bệ hạ có chỗ nào không hiểu?
- Ví dụ như trong báo cáo nói quỷ đạo, kỳ đạo và vương đạo, Trẫm hiểu vương đạo là ý nghĩa gì, nhưng quỷ đạo và kỳ đạo là chỉ cái gì?
Phạm Ninh cười mỉm nói:
- Kỳ đạo là chỉ thủy quân, nó tự do ở bên ngoài chiến trường, lại có thể tùy lúc sáp nhập chiến trận, nhưng quỹ tích li kỳ, sáng xuất hiện Yến Châu, buổi tối giết đến Liêu Đông, làm cho người ta khó lòng phòng bị, đây chính là kì đạo, tác dụng của nó là ở thời khắc mấu chốt phát ra một kích tuyệt sát, từ đó mà biến đổi toàn bộ chiến cục.
Triệu Húc gật đầu:
- Vậy quỷ đạo thì sao?
- Quỷ đạo chính là kế li gián, như chúng ta có thể dùng vàng mua chuộc tên nịnh thần thâu tóm đại quyền của Liêu quốc Gia Luật Ất Tân, thậm chí có thể đem Đam Châu và Cao Ly cho gã lập quốc, đương nhiên, có thể đem Đam Châu đưa trước cho gã, để con trai gã thống trị bách tính Đam Châu, nếm được trái ngọt, lại nói với gã, chờ gã thực hiện xong trao đổi, quân Tống có thể giúp gã đánh đổ Cao Ly, kiến lập quốc gia của gã.
- Đây là thứ nhất, thứ hai còn có thể khơi dậy nội loạn Liêu quốc, như hiện tại tộc Nữ Chân dũng mãnh gan dạ, chúng ta có thể thực thi kế phản gián, khơi dậy chiến tranh của tộc Nữ Chân và Liêu quốc, lợi dụng sự dũng mãnh của tộc Nữ Chân đến làm suy yếu thực lực quân Liêu.
Tộc Nữ Chân bây giờ vẫn còn tương đối yếu, Hoàn Nhan A Cốt Đả vừa mới ra đời, người Nữ Chân còn lâu mới là đối thủ của Liêu quân, Phạm Ninh chỉ muốn lợi dụng Liêu quân tiêu diệt tộc Nữ Chân, chấm dứt hậu hoạn.
Về phần Gia Luật Ất Tân, người này cùng Trương Hiếu Kiệt, thành tội đồ gây nên sự suy bại của Liêu quốc, chuyên quyền mười bốn năm, đố kỵ người tài, giết sạch hầu hết tuấn tài của Liêu quốc, đồng thời tư thông với Đại Tống, sau khi bại lộ muốn nương tựa Đại Tống mà bị giết, Thiên Tộ Đế Gia Luật Diên Hi hận đến thấu xương, còn lôi hai người từ trong quan tài ra ngoài đánh vào thi thể.
Nhân tài kiệt xuất như vậy làm sao có thể không từ từ lợi dụng một phen!
Triệu Húc khoanh tay lại đi vài bước trong phòng, dần dần tiêu hóa được kỳ đạo và quỷ đạo của Phạm Ninh, nhưng bây giờ y không nghĩ sẽ nghiên cứu sâu xa, lại hỏi:
- Năm đó trong báo cáo Phạm ái khanh bàn đến lấy quốc lực thắng Liêu quốc, năm ngoái khanh lại một lần đề nghị lợi dụng ưu thế quốc lực của Đại Tống vượt xa Liêu quốc, trẫm có điểm không rõ, khanh có thể nói cụ thể một chút, quốc lực là chỉ cái gì?
- Bệ hạ, quốc lực có rất nhiều mặt, nói đơn giản, tài nguyên là có hạn, nhưng dùng nhiều ở trên quân sự, tất nhiên sẽ giảm bớt dân sinh và sinh sản, nông dân đều đến làm binh lính, không có người trồng trọt, dân chăn nuôi cũng thành kỵ binh, gia súc chăn nuôi cũng bị giảm bớt, thêm quý tộc Liêu quốc lãng phí tham lam, đối với lễ phật lại tiêu xài phung phí, Liêu quốc lại không có khai thác tài nguyên ở ngoài biển, mất đi lễ vật tặng biếu của Tống triều hàng năm, gốc gác của chúng nó có thể kiên trì được bao lâu?
Phạm Ninh thấy Triệu Húc nghe đến mê mẩn, lại cười tiếp tục nói:
- Chẳng hạn như, đơn giản nhất chính là sắt thô, Liêu quốc giống như chúng ta, cũng có quặng sắt, biết luyện kim loại, biết chế tạo các loại vũ khí vật tư, mà sắt thô là vật phẩm tiêu hao, vì chiến tranh cần, Liêu quốc không chỉ sẽ tập hợp càng nhiều dân phu đi khai thác, chế luyện, mà còn đem phần lớn sắt thô dùng trong quân sự.
- Dùng cho sản sinh nhân khẩu bị giảm bớt, dùng cho sản sinh thiết khí bị giảm bớt, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến các sản sinh khác, làm cho cây nông vụ bị giảm bớt vân vân, Đại Tống cũng vậy, xem ai bị ảnh hưởng càng nhỏ, ai càng có thể kéo dài, đây chính là so về quốc lực.
- Nhân khẩu Đại Tống bằng mười mấy lần Liêu quốc, đó nghĩa là binh lực nối tiếp không dứt, còn có tài lực sung túc, lương thực sung túc, sắt thô sung túc, thợ thủ công sung túc vân vân.
- Cho nên muốn phát huy ưu thế quốc lực, đầu tiên chúng ta phải vứt bỏ tư tưởng đại chiến trước kia là một trận quyết định thắng thua, đó là cái mà Liêu quốc chờ đợi, nhưng tuyệt không phải ưu thế của Đại Tống, chúng ta phải làm chuẩn bị đánh chiến tranh lâu dài, phải chuẩn bị tốt việc hi sinh năm mươi vạn quân đội đến tiêu diệt triệt để Liêu quốc.
- Đặc biệt bệ hạ phải có niềm tin vững mạnh, tin tưởng chúng thần nhất định sẽ tiêu diệt Liêu quốc và Tây Hạ, không nên bị sai lầm một mặt của quan văn mềm yếu, tuyệt không thể ký định bất kỳ điều ước dừng chiến nào với Liêu quốc, phải cắn chặt răng tiếp tục đánh, đánh mười năm tám năm, Liêu quốc sẽ hoàn toàn sụp đổ, thậm chí chúng ta chỉ cần có thể kiên trì năm năm, quốc lực của Liêu quốc cũng chịu không nổi.
- Nhưng nếu như Liêu quốc và Tây Hạ hai tuyến tiến công chúng ta phải làm sao?
- Bệ hạ, chúng ta có thiết hỏa lôi, đây là một vũ khí phòng ngự hùng mạnh, phòng ngự của chúng ta hoàn toàn có thể thủ được, đối phó Tây Hạ, chúng ta sẽ tử thủ, mà đối với Liêu quốc, chúng ta áp dụng sách lược phòng thủ phản kích, từng bước từng bước xâm lấn thành trì U Yến, sau đó lợi dụng thành trì làm phòng ngự chiến, tuyệt không cùng quân địch giao chiến bên ngoài, một khi Liêu quốc cho binh lính xuống phía nam, vậy chúng ta cũng từ đường thủy cho quân công đánh bọn chúng tới khi bại, khiến cho Liêu quốc không dám tăng binh U Yến.