Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 925 - Chương 922

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 922
 

Bên cạnh Trương Hiếu Kiệt nói:

- Ta lại không cho rằng như vậy!

Trương Hiếu Kiệt tuy là người Hán, nhưng cực kỳ được Gia Luật Hồng Cơ tín nhiệm, được phong là Bắc Phủ Tể Tướng, quyền cao chức trọng, lại gần với Gia Luật Ất Tân, thân hình y bậc trung, để chòm râu đẹp một thước, làn da trắng nõn, khí chất tao nhã.

Gia Luật Hồng Cơ nhìn y một cái nói:

- Trương tướng công, nói xem cách nhìn của khanh!

Trương Hiếu Kiệt vuốt râu không chút hoang mang nói:

- Nếu toàn quân bị diệt, vậy sẽ không chỉ có một cái cột buồm, hiện tại thổi gió bắc và gió tây, cho dù thật sự có hài cốt, cũng là chồng chất ở trên bờ biển nước Nhật Bản, cho nên cột buồm được phát hiện hẳn không có liên quan đến quân đội của chúng ta, hoặc là sớm đã có rồi, vừa mới phát hiện thôi, có lẽ là thương thuyền mùa hè chìm nghỉm sau đó để lại.

- Nhưng Trương tướng công làm sao giải thích xưởng thuyền bị đốt, chúng ta vừa ra biển không lâu, xưởng thuyền liền bị tập kích rồi.

- Đây là hai chuyện khác nhau, đội thuyền là đội thuyền, xưởng thuyền là xưởng thuyền, không thể nhập làm một.

Trương Hiếu Kiệt nói rất có đạo lí, trong lòng Gia Luật Hồng Cơ lập tức cháy lên một tia hy vọng, lại hỏi:

- Xưởng thuyền có thể hồi phục không?

Tiêu Duy Tín cẩn thận báo cáo nói:

- Hồi phục là có thể hồi phục, thợ thuyền đều bình an vô sự, nhưng mà muốn tạo ra thuyền lớn lần nữa, ít nhất phải đợi sau ba năm.

- Vì sao?

- Đây là trình tự công việc tạo thuyền, long cốt và boong thuyền phải phơi nắng thời gian rất dài, ti chức xác nhận lại, nhanh nhất cũng cần hai năm rưỡi.

Chần chừ một lát, Tiêu Duy Tín lại nói:

- Ngoài ra nhà kho phủ Liêu Dương trống rỗng, không thể tạo thuyền, cần triều đình phát ngân lượng, ít nhất cần ba mươi vạn lượng để tiến hành…

- Chuẩn bị vật liệu.

Gia Luật Hồng Cơ hừ một tiếng, ba mươi vạn lượng mặc dù có thể lấy ra, nhưng nơi dùng tiền quá nhiều, lúc trước đã phát trăm vạn lượng bạc tạo thuyền, dẫn tới trong triều bất mãn, nếu như lại phát ba mươi vạn, sợ sẽ đụng phải phản đối mãnh liệt.

Sau một lúc lâu, Gia Luật Hồng Cơ nói:

- Đợi sau khi nhận được tin tức của đội thuyền rồi nói sau!

Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng bẩm báo:

- Cẩm Châu cấp báo!

- Tiến vào nói!

Một tên thị vệ đi vào, quỳ một gối nói:

- Quân Tống chiếm lĩnh đảo Giác Hoa, huyện Hưng Thành bị tập kích!

- Cái gì?

Gia Luật Hồng Cơ trợn trừng mắt, trong phòng lập tức lặng ngắt không một tiếng động.

Gia Luật Hồng Cơ lên trước một bước, kéo chặt áo của thị vệ hỏi:

- Chuyện từ lúc nào?

- Vừa mới có thư chim ưng đưa đến!

Tiêu Duy Tín cũng gấp gáp nói:

- Nói rõ ràng tình huống một chút.

Quân Tống chiếm lĩnh đảo Giác Hoa, huyện Hưng Thành bị tập kích."

Gia Luật Hồng Cơ vô cùng tức giận, không cần nghĩ gã cũng biết, đây là thủy quân Tống triều gây nên, mặc dù bên đó không có bao nhiêu quân đội, nhưng chiến lược vị trí lại quan trọng dị thường, một khi quân Tống ở đảo Giác Hoa đâm xuống phần gốc, có thể tùy lúc cắt đứt liên hệ giữa Nam Kinh và Liêu Đông.

Nghĩ đến đảo Giác Hoa sẽ trở thành cục u ác tính dưới da của Liêu Đông, ách đoạn hành lang Liêu Tây, gã không thể nhịn được nữa, lập tức nói với Tiêu Duy Tín:

- Ngươi lập tức dẫn quân đi tới Cẩm Châu, không tiếc bất cứ giá nào, đoạt lại đảo Giác Hoa cho ta.

Hành lang Liêu Tây vẫn luôn là nơi có vị trí chiến lược cực kỳ quan trọng, phía bắc hành lang đến Cẩm Châu, phía nam đến Du Quan, dài gần bốn trăm dặm, nhưng nơi rộng nhất chỉ có ba mươi dặm, Sơn Hải quan do triều Minh xây dựng cải tạo chính là quan ải nổi tiếng nhất của hành lang Liêu Tây.

Mặc dù vị trí chiến lược cực kì quan trọng, nhưng Liêu quốc gần trăm năm nay không quá xem trọng phòng vệ của hành lang Liêu Tây, một là quân Tống hèn yếu, sớm đã cùng quân Liêu kí kết hiệp ước Đàn Uyên, tiếp theo trước mặt còn có Nam Kinh, cũng chính là vùng đệm cho phủ Yến Sơn, cho dù quân Tống chiếm lĩnh hành lang Liêu Tây cũng không thể đứng vững.

Nhưng Phạm Ninh lại đi một bước cờ cực kỳ tuyệt diệu, chiếm lĩnh đảo Giác Hoa áp sát hành lang Liêu Tây, làm cho quân Tống ở trên hành lang Liêu Tây có vị trí chắc chắn, lui có thể thủ hải đảo, tiến thì cắt đứt liên hệ giữa Liêu Đông và phủ Yến Sơn, Gia Luật Hồng Cơ làm sao có thể không phiền não vạn phần.

Ở dưới nghiêm lệnh của Gia Luật Hồng Cơ, Tiêu Duy Tín lập tức soái lĩnh năm vạn đại quân đi gấp đến huyện Hưng Thành.

Mặc dù Gia Luật Hồng Cơ không muốn rời xa phủ Liêu Dương, nhưng suy xét đến thời gian mình rời xa Thượng Kinh quá lâu, trước mắt trong triều lại không yên định, ảnh hưởng của loạn Trọng Nguyên vẫn còn, hắn không thể không trở về Thượng Kinh trong sự bảo vệ của mười vạn đại quân, gã mong đợi vào thủy quân Liêu quốc, nhưng sợ rằng đến mùa xuân năm sau mới có tin tức.

Trung tuần tháng mười một là nông lịch, lúc này đã là trung tuần tháng mười hai dương lịch, Liêu Đông đã tiến vào mùa đông, và trận tuyết lớn đầu tiên cũng đã rơi.

Thời tiết vô cùng lạnh lẽo, gió lạnh thấu xương, tuyết đọng dày tới một thước, năm vạn đại quân ở trên quan đạo di chuyển gian nan, lúc này cần thiết là trốn trong phòng đốt lửa sưởi ấm, Gia Luật Hồng Cơ lại không quan tâm sự sống chết của binh sĩ, quyết lệnh bọn họ gấp gáp đi đến huyện Hưng Thành đoạt lại đảo Giác Hoa, sĩ binh tiếng oán than dậy đất, lại không thể không dắt ngựa mà đi.

- Xu mật sứ!

Phó tướng Gia Luật Đông Đồ ở trong gió rét cao giọng nói với Tiêu Duy Tín:

- Sợ rằng chúng ta không có cách nào đoạt lại đảo Giác Hoa, ti chức vừa xem qua, trên biển không có kết băng.

Tiêu Duy Tín thở dài nói:

- Ta không biết có cách đoạt lại đảo Giác Hoa không, nhưng ta biết, nếu như ta không đi, thiên tử sẽ lột da của ta.

- Vậy huyện Hưng Thành làm sao bây giờ?

- Ta cũng không biết, đi trước rồi nói sau!

Tốc độ hành quân của đội quân cực kỳ chậm rãi, đi đi dừng dừng, lại mang theo lượng lớn lương thảo khí giới, đã đi đủ năm ngày mới đến huyện Hưng Thành.

Huyện Hưng Thành đã thành một tòa thành trống, chúng bách tính đều chạy đến huyện Cẩm Tây ngoài ba mươi dặm phía nam, đây cũng rất tiện đối với Liêu quân, Tiêu Duy Tín lập tức mệnh lệnh cho năm vạn đại quân tiến vào chiếm giữ huyện Hưng Thành, lại lệnh người điều tra triệt để trong thành, phòng khi quân Tống ở trong thành chôn giấu lưu huỳnh, hỏa dầu các loại.

Các sĩ binh ồ ạt tiến vào thành, chiếm đoạt phòng ốc, nhóm lửa sưởi ấm, đồng thời nấu cơm đỡ đói, chiến mã lại chen chúc không tiến vào huyện thành nhỏ, chỉ đành ở ngoài thành dựng doanh súc vật, nuôi dưỡng chiến mã trong lều.

Tiêu Duy Tín dẫn theo một đám tướng lĩnh đi đến đầu thành, ngắm nhìn mặt biển phía xa, lúc này đã gần đến hoàng hôn, ánh mặt trời trên mặt biển nhuộm hồng cả không trung, nhưng vẫn có thể thấy rõ ràng đảo Giác Hoa ở ngoài hai mươi dặm.

Trên mặt biển sóng cuộn phập phồng, không có một chút dấu hiệu kết băng, khiến Tiêu Duy Tín thở dài, bảo y đi đến đâu mà kiếm thuyền vượt biển tác chiến đây? Lúc trước y đã nhận được tin tức, quân Tống đoạt đi hai mươi mấy chiếc thuyền hàng của huyện Hưng Thành, xung quanh lại tìm không thấy một chiếc thuyền nào.

Bình Luận (0)
Comment